Học Viên Trao Đổi Của Học Viện Tu Tiên

Chương 8

Năm người Kỷ Hoằng an tĩnh ăn mì gói, nấm ta vẫn như cũ chưa khôi phục. Kỷ Hoằng chợt nhớ tới hội trưởng nói “Nấm” này có thể nghe thấy bọn họ nói chuyện, bèn nói với các bạn học: “Tôi nói chuyện với cậu ta một chút.”

Nói rồi liền cầm chậu cây lên, đứng dậy đi về phía một chiếc lều hẻo lánh nhất.

Chiếc lều này cách biệt với đám đông, vừa mở rèm lều lên sẽ hứng ngay một luồng gió lạnh, ắt hẳn đã được khắc một pháp trận.

Kỷ Lan nhìn lướt qua, trên mặt đất có sáu thi thể, riêng ba thi thể cạnh cửa thì ướt sũng, hiển nhiên là mới vừa được vớt lên không lâu.

Kỷ Hoằng đi về phía trước hai bước.

Những thứ này được bộ phận hậu cần của hiệp hội chuyển đến. Vì sau khi hành trình bí cảnh kết thúc, bọn họ phải dọn dẹp cuối cùng, trong đó nhặt xác là công việc hàng đầu nên bọn họ đã hình thành thói quen nhặt xác ở bất cứ lúc nào.

Hắn lạnh lùng nói: “Tự mình xem đi, mới trải qua một ngày một đêm ở bí cảnh, ít nhất đã chết sáu người rồi.”

Hung thủ làm thịt ba người trong số đó rũ mắt nhìn, vẻ mặt bình tĩnh.

Kỷ Hoằng cũng không ở lâu, rất nhanh đã đi ra ngoài.

“Đừng tưởng rằng lần này em tìm được một pháp khí lợi hại thì em đúng,” hắn nói, “Làm việc có não một chút đi, vì thi lại mà liều mạng thế này, có đáng không?”

Sau khi trở về từ rừng cây, Kỷ Hoằng liên tục lấy điện thoại di động ra để kiểm tra tín hiệu, đáng tiếc vẫn luôn không liên lạc được với điện thoại của Kỷ Lan. Lúc ấy hắn vẫn còn đang âm thầm phân tích câu nói kia, nhãi con này sẽ không đi vào bí cảnh một mình đâu, có khi thứ mà bọn họ gặp là một hình nộm cũng nên.

Kết quả không nghĩ tới, đúng là thằng nhóc đần độn này thật.

Lúc trước khi Kỷ Lan dây dưa với Phó Hải Phàm, Kỷ Lan đã từng tìm hắn để làm thuyết khách.

Khi đó hắn đã nói ở lại lớp thì có gì không tốt, nếu theo không kịp thì cứ nghiêm túc ôn lại cơ bản trước đi, tu luyện không thể gấp gáp được. Nhưng thằng nhóc hồ đồ này không nghe lời khuyên bảo, chỉ lo lăn lộn.

Hắn biết Kỷ Lan muốn ganh đua với cậu em trai cùng cha khác mẹ. So với một đứa nhóc nửa đường được đón về nhà, đương nhiên hắn càng thiên về phía Kỷ Lan hơn. Có điều hắn vẫn luôn được người trong nhà sắp xếp nhận những lớp học tinh anh nên không có thời gian để tiếp xúc với Kỷ Lan, quan hệ cứ thế mà dần phai nhạt.

Nếu muốn dành ra chút thời gian để răn dạy Kỷ Lan, Kỷ Lan sẽ luôn không có kiên nhẫn mà né tránh. Lần này ấy thế mà lại là cơ hội để hắn có thể tận tình khuyên bảo thằng nhóc hồ đồ này.

Kỷ Lan không thể động đậy, đành phải nghe một đoạn thuyết giáo không có điểm dừng kia.

Từ trước đến nay, hắn chưa từng trải nghiệm “nghi thức được gia trưởng nhắc nhở” thế này, nhất thời có chút hiếu kỳ, không hề sinh ra cảm xúc phản cảm.