Tạ Ninh Nhuyễn cầm chén lên ngửi, mùi rượu nồng khiến cô mở to mắt: "Anh dám uống rượu?"
Tạ Du Hàn lập tức giận tái mặt, không kiên nhẫn nói: "Liên quan gì tới em, mau trả chén đây!"
"Không đấy!" Tạ Ninh Nhuyễn lùi ra sau mấy bước, kéo giãn khoảng cách với Tạ Du Hàn.
"Anh bao nhiêu tuổi mà uống rượu, muốn bị anh cả đánh cho một trận sao?"
Tạ Ninh Nhuyễn nói lại lời Tạ Du Hàn nói cô ban nãy.
Tạ Du Hàn mất hết kiên nhẫn, giơ tay cướp đoạt: "Ai cần em lo? Mau trả chén lại cho anh."
"Không, không! Em phải đi nói cho anh cả!"
Hai người giằng co, đột nhiên phía sau Tạ Ninh Nhuyễn vang lên tiếng chất vấn của Phương Tĩnh An.
"Dừng tay! Anh định làm gì bạn ấy!"
Phương Tĩnh An cắt ngang hành động của Tạ Du Hàn, một bên dùng mắt ra hiệu Ngụy Sở Hi anh hùng cứu mỹ nhân để kiếm thêm chút hảo cảm.
Ngụy Sở Hi từng điều tra qua toàn bộ nhà họ Tạ nên biết hai người là anh em, hắn ta không hứng thú xen vào trò đùa giỡn ngây thơ của hai anh em này.
Nhưng bây giờ hắn là Ngụy Sở Từ có hảo cảm với Tạ Ninh Nhuyễn, vì vậy không thể không ra mặt che Tạ Ninh Nhuyễn ra sau người mình.
Ngụy Sở Hi và Ngụy Sở Từ cực kỳ giống nhau, khi bọn họ cố tình bắt chước người còn lại, đừng nói là Tạ Ninh Nhuyễn, đến cả Phương Tĩnh An là thanh mai trúc mã lớn lên với bọn họ từ bé cũng không thể phân biệt được.
Đương nhiên Tạ Ninh Nhuyễn coi Ngụy Sở Hi thành Ngụy Sở Từ, bèn một bên sốt ruột muốn giải thích, một bên lại vui vẻ không thôi khi được Ngụy Sở Hi bảo vệ.
Ngụy Sở Hi lạnh lùng chất vấn Tạ Du Hàn: "Anh định làm gì bạn ấy?"
Tạ Du Hàn nghe vậy thì xùy một tiếng, nói đầy khinh thường: "Tôi muốn làm gì nó thì liên quan quái gì tới cậu, chưa đủ lông cánh đã muốn anh hùng cứu mỹ nhân? Cậu là gì của con bé?"
Tạ Ninh Nhuyễn đỏ mặt khi nghe Tạ Du Hàn nói câu cuối.
Tuy cô rất vui khi Ngụy Sở Hi có thể ra tay bảo vệ mình, nhưng cô không muốn Tạ Du Hàn và Ngụy Sở Hi tiếp xúc nhiều, từ đó bị lộ ở chỗ anh cả.
Vì vậy cô lên tiếng hòa giải.
"Bạn Ngụy, bạn Phương đừng lo, anh ấy là anh hai của tôi, không phải người xấu. Anh ấy với tôi đang đùa nhau thôi, chứ không bắt nạt tôi đâu."
Cô vừa nói vừa tiện tay đổ rượu trong chén vào thùng rác, rồi trả chén rỗng cho Tạ Du Hàn.
"Được rồi anh hai, bạn em đã đến rồi, vậy bọn em đi trước nha."
Cô vẫy vẫy tay với Tạ Du Hào, rồi dẫn Phương Tĩnh An và Ngụy Sở Hi rời đi.
Tạ Du Hàn cau mày lạnh lùng nhìn Tạ Ninh Nhuyễn dẫn theo hai người mà cô gọi là bạn đi, trong lòng khó chịu tột độ.
P/s: Nếu bạn muốn trao đổi về truyện, mua vàng với giá tốt thì inb mình qua zalo: 0339 902 357 nhaaa.
Hãy donate ủng hộ kinh phí duy trì nhóm dịch nhaaa