Tạ Du Diễn muốn hỏi rốt cuộc giữa cô và anh cả là sao, có phải cô bị ép buộc không, nếu bị ép buộc thì cậu ta có thể bảo vệ cô.
Nhưng khi gọi cô lại, cậu ta mới phát hiện mình không cách nào nói những lời kia ra được.
Cậu ta còn nhớ rõ lúc anh cả nói muốn công bố mối quan hệ của bọn họ, khuôn mặt Tạ Ninh Nhuyễn khủng hoảng và không muốn.
Nếu cậu ta mở miệng vạch trần quan hệ giữa cô và anh cả, liệu sẽ xảy ra hậu quả gì?
Tạ Ninh Nhuyễn sẽ bị ép phải kết hôn với anh cả, trở thành nữ chủ nhân của nhà họ Tạ?
Chỉ nghĩ như vậy, trong lòng cậu ta đã cảm thấy khó chịu.
Vì vậy cậu ta nuốt những lời đó xuống, chật vật tìm cớ cho mình.
"Không... Không có gì. Không phải hôm qua em suýt nữa xảy ra chuyện sao? Nên anh tới xem hiện giờ em thế nào rồi."
Không biết sao mà những lời này lại chạm tới cấm kỵ của Tạ Ninh Nhuyễn, làm cô nghĩ đến vì chuyện này mình mới bị Tạ Du Hào làm chuyện nhục nhã trong nhà bếp.
Nhớ tới hình ảnh quấn quít kia, cô lập tức đỏ bừng mắt, trừng mắt nhìn Tạ Du Diễn đầy oán giận.
Rõ ràng đã bảo là không nói chuyện này cho anh cả, nhưng cậu ta lại nuốt lời.
Tạ Ninh Nhuyễn trừng mắt với Tạ Du Diễn, sau đó mắng một câu với ngữ khí hung tợn: "Đồ lừa đảo."
Rồi cô quay người đi thẳng.
Để lại một mình Tạ Du Diễn mặt đầy mâu thuẫn đứng im tại chỗ.
Tạ Ninh Nhuyễn vừa tới lớp học, nữ chính Phương Tĩnh An đã tới nghênh đón.
"Bạn Tạ, hôm qua thật sự cảm ơn bạn rất nhiều."
Nếu không nhờ hào quang nữ chính và mạch não thiểu năng gián tiếp đuổi nữ phụ đi của cô ta, Tạ Ninh Nhuyễn cảm thấy nữ chính cũng là một người không tệ.
Bởi vì sự kiện này, mối quan hệ giữa hai người cũng thân thiết hơn hẳn.
Để tỏ lòng cảm ơn, nữ chính mời cô tới ăn một bữa cơm ở nơi nữ chính làm thêm.
Tạ Ninh Nhuyễn ngẫm nghĩ rồi nhận lời mời.
Nếu cô nhớ không nhầm, quán Karaoke mà nữ chính làm và nơi Tạ Du Hàn đi là cùng một nhà, đến lúc đó cô có thể dễ dàng ngăn cản tình tiết cốt truyện này.
Tạ Ninh Nhuyễn và nữ chính hẹn thời gian.
Dáng vẻ hào phóng khéo léo của cô khiến nữ chính cực kỳ có hảo cảm.
Phương Tĩnh An nhớ tới dáng vẻ thẹn thùng của Tạ Ninh Nhuyễn khi tựa vào trong lòng Ngụy Sở Từ, bèn hỏi dò:
"Đúng rồi, tôi có thể mang theo một người không?"
"Gì cơ?" Tạ Ninh Nhuyễn không hiểu ý của cô ta.
Nữ chính giải thích: "Chính là Ngụy Sở Từ cứu cậu ngày hôm qua đấy, sau đó cậu ấy cũng giúp tôi giải quyết những nữ sinh kia, nên tôi muốn mời cả cậu và cậu ấy cùng ăn cơm, được chứ?"
P/s: Nếu bạn muốn trao đổi về truyện, mua vàng với giá tốt thì inb mình qua zalo: 0339 902 357 nhaaa.
Hãy donate ủng hộ kinh phí duy trì nhóm dịch nhaaa