[Diabolik Lovers] Vòng Xoáy Tình Yêu

Chương 54: Chạm trán với tử thần 1

" RẦMMM!!!" - Tiếng đập bàn chói tai vang lên, người đàn ông tóc trắng với đôi mắt nảy lửa đưa mắt nhìn chằm chằm lấy anh em họ trong có vẻ rất tức giận.

" KHÔNG THỂ NÀO ĐƯỢC!! Cả hai bên gia tộc đã có hôn ước từ lâu, không thể chỉ vì một đứa con gái mà con có thể làm mất thể diện gia tộc chúng tộc như vậy, mặt mũi của ta phải để đâu chứ!!!!" - Tougo hung hăng quát, chỉ ngón tay thẳng vào cô, tính ông trầm, từ đó đến nay ít khi nào la mắng anh em họ trừ khi họ mắc phải một sai lầm nào đó quá lớn, thế mà giờ ông lại trông rất mất bình tĩnh.

" Ông có tư cách để nói đến hai từ "thể diện" sao. Khi bắt chúng tôi phải sống trong một tình yêu giả dối!!" - Subaru bức xúc lên tiếng, đời này chỉ muốn cùng người mình yêu sống chết không rời, lẽ nào nó lại quá khó khăn hay sao, thay vì đó, ông lại vì thể hiện, quyền lực gia tộc mà bắt ép anh em họ phải kết hôn với một người mà mình không hề có bất kỳ tình cảm nào.

" Hồ đồ, vì tương lai gia tộc ta, hy sinh chuyện nhỏ để làm chuyện lớn thì có gì là sai." - Ông đáp

" Sao!? Chuyện nhỏ!? Vì tương lai gia tộc!? Thế thì chúng tôi xin nhường chuyện vĩ đại này lại cho ông đấy." - Raito nói không một chút lo sợ

" CON....!!!!" - Tougo tức đến mức không thể nói thêm lời nào

" Nhiều lời với ông ấy làm gì, vấn đề chính mà tôi muốn nói với ông là Julia, cô ấy vốn đã có vị hôn thê khác rồi, mà đấy còn lại chính là Carla Ripia, con trai cưng của bá tước Reddo. Ông nghĩ mình có thể địch lại nổi sao!!" - Shuu lên tiếng giải bày sự thật, điều anh đang nói đến không có nghĩa là Tougo khϊếp sợ bởi Reddo, mà là ông hiểu rõ tính khí của Reddo, tàn độc đến đâu, chỉ vì một chuyện nhỏ ông sẽ không màn tàn sát biết bao nhiêu mạng người vô tội, Tougo thật sự không muốn nhìn thấy những chuyện như thế xảy ra nên không bao giờ muốn đυ.ng hay gây sự với ông ta.

" Hứ!!! Chuyện đó sao có thể xảy ra được, con nghĩ ta sẽ tin vào những điều con vừa nói sao.. "

" .... " - Yui rung sợ, đưa tay báu chặt lấy chiếc váy của mình, cô rục mặt không dám ngước nhìn ông

" Đừng sợ..." - Kanato nắm chặt lấy đôi tay cô đang không ngừng rung rẩy

" Cứ mặc kệ ông ta, thật sự thì vẫn là sự thật.. rồi đến một ngày nào đó, nó cũng sẽ sáng tỏ mà thôi." - Shuu lạnh lùng đưa mắt khẽ nhìn ông, đôi mắt đỏ buốt giá như muốn nuốt chửng lấy Tougo.

" Cô không biết liêm sỉ à!????" - Tougo chụp nhanh lấy cánh tay cô kéo mạnh về phía mình, hai cặp mắt lạnh lùng va nhau, Tougo dùng sức siết chặt lấy đôi bàn tay mỏng mảnh của cô, như đối với một người đã trải qua hết những nỗi đau trong thiên hạ như cô.. thì điều này có gì mà đáng sợ.

" Ừ nhỉ, mình làm gì còn liêm sỉ...!??"

" Đừng có mà quá đáng." - Shuu kéo ngay cô về phía mình, đưa đôi mắt tức giận nhìn ông, đôi mắt đỏ ngầu như một con hổ dữ, còn lòng bàn tay thì siết chặt vào nhau..

" Đừng mà..!!!" - Yui mệt mỏi nói, giọng nói cô bỗng trở nên nặng nề lạ thường, cô cố gắng đưa tay ngăn cản Shuu, cô không muốn gây ra thêm phiền phức cho họ nữa, chưa được bao lâu thì bỗng Yui buông tay, ngất ngay vào lòng Shuu.. khiến cho anh em không ngừng bấn loạn.

" YUIII!!!"

.

.

.

" Cô ấy sao rồi." - Ayato không ngừng lo lắng, cứ khăng khăng giữ chặt lấy cánh tay cô không rời, anh xoay sang hỏi Reiji về tình trạng của cô.

" Không cần phải lo, chỉ là do vết thương cũ chưa lành, cộng thêm việc cô ấy bị thiếu dinh dưỡng khá trầm trọng, mệt mỏi quá nên mới ngất đi như thế." - Reiji khàn giọng đáp trả

" Là bọn anh không tốt, không chăm sóc được cho em." - Ayato dịu dàng đưa tay sờ nhẹ lên khuôn mặt cô đỏ bừng, nhìn thấy cô như thế anh không ngừng trách khứ bản thân mình bao lâu quá đã không chăm sóc cô chu đáo.

" Ông đã vừa lòng chưa hả!??" - Với cái tính nóng nảy của Subaru thì đời nào mà chịu bỏ qua cho ông, anh giận dữ nói

Tougo không đáp bình tĩnh ngồi trên chiếc ghế gỗ cạnh gốc tường suy nghĩ, ông vẫn chưa hiểu lắm những câu mà Shuu vừa nói khi nãy, Julia có vị hôn phu mới là sao??, quan hệ giữa ông và gia tộc Aoyama rất tốt, không bao giờ có chuyện ông ấy lại tự tay cắm sừng lên ông mà lại còn cùng với kẻ thù không độ trời chung của hai người họ, mọi chuyện càng ngày càng đi sâu vào bế tắc, đúng thật là phiền phức mà. Sau một hồi suy nghĩ miệt mài, ông đứng dậy kẽ bước đến chiếc bàn có để một chiếc điện thoại cỗ.. xoay xoay những con số ông gọi ai đó để làm rõ mọi chuyện.

" À.. xin chào, là tôi Tougo đây, xin lỗi vì đã làm phiền ông vào giờ này, như vào buổi họp mặt chính trị sắp tới tôi mong ông có thể mang Julia theo và cả người con rễ tương lai của ông nữa, tôi muốn cùng ông làm rõ mọi chuyện." - Ông vừa dứt lời liền ngay lập tức cúp máy không để Kesumada giải thích lời nào, ông quay lưng chỉnh lại chiếc cà vạt rồi trầm giọng nói..

" Tạm thời thì ta sẽ cho phép nó ở lại đây, cho đến khi tất cả mọi việc sáng tỏ, nếu những lời các con nói có nửa câu giả dối, ta sẽ không tha cho nó đâu, xem các con dám làm gì ta." - Ông lạnh lùng vụt nhanh đi như một cơn gió mùa đông lạnh lẽo.

" Ông dám.." - Ayato nóng giận bật dậy quát

Shuu lập tức đưa tay cảng anh ra rồi đáp: " Có chuyện gì mà ổng không dám chứ, tốt nhất là ta đừng nên thách thức ông ta."

.

.

.

.

Quay lại với chuyện tình ngọt ngào của Julia và Carla thôi nào.

Carla đang ngồi thư giãn ở lang cang, đôi mắt với đày những cuộn băng trắng đang hướng ra phía bầu trời trong xanh kia, từ cái ngày khi anh bị lấy đôi mắt, anh sống không bằng chết, ngày ngày phải đắm chìm trong những màn đêm, anh thật là không thể nào chịu được, anh còn muốn thấy cuộc sống muôn màu, còn muốn thấy người con gái anh yêu mỉm cười. Tuy biết là Julia đã có dự định đổi một đôi mắt mới cho anh nhưng không hiểu vì điều gì anh không ngừng cảm thấy áy náy, cô đã vì anh làm quá nhiều điều, còn anh thì sao, đã cho cô ấy được gì.

" Carla à, thức ăn đến rồi đây, sắp tới là anh phải phẫu thuật ghép mắt, anh nên tịnh dưỡng cho bản thân nhiều hơn, đây là cháo bào ngư mà chính tay em làm đấy, từng con bào ngư cũng là do em tự mình lựa, rất tươi và hấp dẫn đó nha, anh mau ăn đi kẻo lại nguội.. còn nữa em có chuẩn bị thêm cho anh một cốc sữa bắp, em để trên bàn cạnh giường, anh ăn xong thì phải nhớ uống hết cốc sữa cho em đấy."

Julia tận tình bưng mâm cháo nóng đến cạnh anh, dịu dàng cô múc từng muổng cháo thổi nhẹ rồi đưa đến tận miệng anh.

" Anh có thể tự ăn mà, em đừng có suốt ngày xem anh là đứa con nít có được không, sau này mà anh có bị em chiều cho hư thì em đừng có ở đó mà la lối đấy nhá." - Anh cười nói

" Hahaha gì chứ.. tốt nhất là nên để em chiều anh suốt đời này."

" Julia..." - Anh bỗng nhiên trầm lại

" Có chuyện gì sao?"

" Có phải là có chuyện gì em cũng không bao giờ giấu anh đúng không?"

" ....tất nhiên rồi, mà sao tự nhiên anh lại nói gì kì lạ thế." - Cô lặng thin một lát rồi mới trả lời anh, đúng là sâu trong từng câu từng chữ mà cô đã nói rất bất thường, giống như là đang giấu anh điều gì vậy.

" Thế thì em nói thật đi.. đôi mắt đó từ đâu mà ra?"

" Em đã bảo về chuyện đó thì anh không cần phải lo mà, em hứa là sẽ không làm gì dại ngột đâu mà..."

Julia chỉ vừa dứt lời, thì Kesumada từ ngoài giận dữ tung cửa bước vào rồi nói: " Đi theo ta, ta có chuyện muốn hỏi con!!" Vừa nói xong ông liền quay mặt bỏ đi, không phải là đang sợ Carla nổi giận nên mới chạy đi nhanh đấy chứ.

Julia cúi mặt liền đứng dậy định đi theo ông thì Carla chụp nhanh lấy tay cô rồi bảo: " Đừng đi."

" Không sao đâu mà, ông ấy là cha của em, anh nghĩ ông ta sẽ làm gì em chứ."

.

.

.

.

" Con có biết bản thân mình đang làm gì không hả!?!"

Julia và Kesumada đang có mặt tại ngay căn phòng của ông ta, căn phòng khá tối, chỉ có duy nhất một tia sáng phát ra từ chiếc đèn dầu cổ mà ông đã đặt trên bàn. Cả hai đứng cách nhau khá xa nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được luồn khí lạnh buốt từ ông, Kesumada đập bàn quát lớn, chưa bao giờ ông lớn tiếng la mắng cô bất kỳ lời nào.

" Cha nói gì.. con không hiểu." - Julia cố gắng giữ bình tĩnh, để không để bản thân mình gục ngã trước mặt ông.

" Chuyện con và nó giấu diếm ta quan hệ thân mật với nhau là đã vượt quá giới hạn của ta rồi, đã như thế còn để ngài Tougo biết được sự việc này, đúng thật là đang bôi ngọ gia tộc ta mà. Thế mà con lại còn định.. ghép đôi mắt mới cho nó, con có biết nó là con trai của ai không hả, là con trai của kẻ thù của chúng ta, con muốn ta tức chết thì con mới vừa lòng hay sao!?!"

" Con yêu anh ấy!!" - Không lo sợ cũng không miễn cưỡng, cô mạnh miệng nói ra thẳng trước mặt ông, cô nhẹ nhép môi cười nhìn ông, cô muốn Kesumada thấy được niềm hạnh phúc của cô khi được ở bên cạnh Carla, người con trai đầu tiên mà cô dành trọn cả trái tim mình để yêu.

" CON YÊU HẮN TA!!! còn anh em nhà Sakamaki thì sao, không phải bọn con đang rất vui vẻ với nhau sao, sắp đến còn là đám cưới, con nói một câu bỏ là bỏ sao!! Ta phải nói sao với Tougo đây."

" Anh em họ không hề coi con gái cha ra gì, dù chỉ là

một ánh nhìn nhỏ nhoi từ họ con còn không thể chiếm lấy thì đến khi nào con mới có được một tình yêu thực sự đây. Carla thì khác, anh ấy quan tâm con, và con yêu anh ấy, con rất yêu anh ấy. Julia biết trong lòng cha vẫn luôn muốn gϊếŧ Carla, như bắt đầu từ bây giờ, nếu như anh ấy có xảy ra bất kỳ chuyện gì, con cũng chấp nhận chết cùng Carla thế nên nếu cha muốn gϊếŧ Carla thì hãy gϊếŧ con trước đã."

" CON..." - Ông như không thể cất nên lời, đứa con gái ngoan ngoãn của ông từ khi nào đã trở nên như vậy, điều này chỉ càng khiến sự căm thù trong Kesumada tăng lên thêm mà thôi.

" Đứa con gái bất hiếu.. xin tạ lỗi với cha." - Julia khuỵ chân xuống trước mặt ông, mong ông tha thứ cho đứa con gái bất hiếu này. Kesumada xót xa nhìn cô như không ngăng được dòng lệ đang chảy dài trên khoé mắt, đứa con gái bé bỏng mà ông thường rất nuông chiều, đang quỳ trước mặt ông, đang xin ông tha thứ, trước kia cô chưa bao giờ như thế, dù là mình làm sai cũng một mực bắt người khác phải xin lỗi, đúng là cô đã thật sự trưởng thành rồi, nhưng....

" Con đi ra ngoài đi, bây giờ ta không muốn thấy mặt con nữa." -

Ông đưa tay ra dấu đuổi cô ra ngoài, Julia đứng đó một hồi cúi mắt rồi cũng rời đi theo lời ông, ông cuộn chặt lấy lòng bàn tay mình lại, tức đến không thốt nên lời, cố giữ bình tĩnh ông rút trong túi ra chiếc điện thoại rồi liền gọi cho ai đó.

" Mau đi điều tra ra ai là người quan trọng nhất đối với tên Carla."

Người trong điện thoại có lẽ không ai khác, đó chính là Kino, hắn cười khẩy rồi nói gì đó với Kesumada khiến ông ta đắc thắng rồi bật cười ghê ghợn.

" Carla, mày giỏi lắm, dám lười dối cả con gái tao, mày đợi đó, tao sẽ cho thấy thế nào là đùa với lửa có ngày thêu thân, tao sẽ dày dò mày đến chết."

Chap 54