[Diabolik Lovers] Vòng Xoáy Tình Yêu

Chương 18: Chap Ngắn

"YUI " ..

Yuuma như không tin vào mắt mình ..

Yui rốt cuộc là ai .. quan trọng với họ đến thế sao chứ ..- Yui thầm nghĩ

Đúng là em rồi .. như sao lại ở..- Yuuma chưa dứt lời thì ..

Lầm rồi .. - Yui phũ một câu rồi đóng rầm cửa lại

" RẦM " .. cánh cửa đóng lại ..

Này heo nái .. em định trốn tôi sao .. - Yuuma biến vào phòng Ruki ..

Sao lại ở trong phòng của anh ấy ..- Yuuma khó chịu ..

Thì sao .. - Yui

Đột ngột biến mất .. rồi lại xuất hiện ở phòng Ruki .. em nghĩ tôi nên nghĩ gì đây - Yuuma

Tôi không có thời gian mà tán dốc với anh đâu .. ok - Yui .. vừa nói cô vừa khoác lên mình chiếc áo khoác được đặt sẵn trên bàn ..

Em định đi đâu .. phải giải thích đi chứ .. tại sao lại biến mất rồi lại xuất hiện ở đây .. - Yuuma ..

Vậy cho tôi biết lý do tôi phải giải thích đi - Yui ..

Con heo nái này.. em gan lắm..- Yuuma tức giận..

Thật là tốn thời gian của tôi đấy..- Yui..cô bước đến gần cửa sổ..

Này..đi đâu đấy ..- Yuuma nắm lấy tay Yui...

Vừa chạm vào tay cô .. anh liền hất tay cô ra ..

Không thể nào ..- Yuuma.. anh cảm nhận được Yui là Ma Cà Rồng .. ( từ khi cô biến mất anh bị mất nhận thất nên không nhận ra sớm..)

Này.. điên à..- Yui

Cố bình tĩnh anh nhìn vào mắt cô .. nó đã thay đổi quá nhiều .. ngay cả mái tóc .. giọng nói thì lạnh lùng vô cảm ..

Anh bỗng nhiên im lặng .. đầu óc như đang muốn nổ tung ..

Cô là... - Yuuma chưa nói hết câu thì Yui đã biến mất ..

Em rốt cuộc đang ở đâu .. người vừa rồi là ai .. có phải là em không .. sao lại giống đến thế chứ .. - Yuuma..

........

.. Lại là một không giang u tối với những bộ sương khô nằm đầy trên nền đất.. trước mắt là một căn biệt thư .. trong thật đáng sợ .. những tiếng kêu rên rung người ..

Yui mới vừa bước vào thì .. một bàn tay nắm lấy tay cô .. lo lắng nói..

Em đã đi đâu .. - Ken ..

Tôi làm một chút việc cho ông chủ xin lỗi cậu chủ vì đã để cậu chờ ...- Yui

Ta nhớ em Yuko à .. - Ken kéo Yui lại gần hơn ..

Tôi không có tư cách đó đâu thưa cậu chủ..- Yui xoay qua..

Em thật thu hút đấy ..- Ken để ý đến chiếc áo sơmi bên trong chỉ chọn vẹn chiếc áo sơmi đó và chiếc áo khoác .. nên trong cô rất quyết rũ..

Tôi còn có chuyện cần làm .. thưa cậu chủ ..- Yui ..

Đừng gọi ta như thế ..- Ken

Ken kéo cô vào lòng .. thô bạo cướp đi hơi thở yếu ớt đó ..

Á...

Không may anh đυ.ng phải vết thương ơ lưng của cô ..

Em sao vậy .. - Ken ..

Tôi ổn thưa cậu chủ .. - Yui..

Em không cần xưng hô như thế đâu Yuko à..- Ken..

Tôi chỉ là một kẻ thấp hèn ... với lại chúng ta cũng chẳng có mối quan hệ nào cả .. mãi mãi .. thưa cậu chủ..- Yui..

" TA ĐÃ BẢO ĐỪNG GỌI NHƯ THẾ " - Ken tức giận quát

Tôi xin lỗi thưa cậu chủ ..- Yui vẫn giữ giọng nói lạnh lùng đó..

Anh tức giận không kiềm chế được bản thân .. quên đi vết thương của cô .. anh đẩy mạnh cô vào tường .. quát ..

" ĐỨNG Ở ĐÓ ĐẾN SÁNG ĐI " .. - Giọng Ken lạnh đến đáng sợ ..

Vâng thưa cậu chủ..- Yui .. lời nói cô vẫn vô cảm đến tận cùng..

......

"BỤP "..

( tiếng những mảnh thủy tinh vỡ..)

Chừng nào em mới biết rằng .. Ta Yêu Em ..- Ken .. Con tim anh đau lắm .. vì Yui đã nhiều lần phũ nhận tình cảm của anh dành cho cô ..

...

Không kiểm soát anh điên cuồng đập phá đồ .. con mắt anh đỏ ngầu đáng sợ ...

......

Hôm Sau ..

Cơn giận của Ken cũng dịu đi nhiều hơn .. vừa thức tỉnh anh mới nhận ra căn phòng trở nên lộn xộn .. những vết máu vây đầy trên những mảnh thuỷ tinh .. anh chợt nhớ lại đêm qua mình đã thô bạo với cô .. còn nói đứng đó đến sáng đi .. anh nhanh chạy xuống tìm cô ..

Chắc cô ấy không đứng cả đêm như thế - Ken nghĩ..

Con tim nhói lên khi nhìn thấy thân hình nhỏ bé đó vẫn đứng đó .. khuôn mặt Yui mệt mỏi .. đôi mắt cô dịu dần vì mệt..

Chào cậu chủ..- Yui.. vẫn giọng nói đó

Đồ ngốc, em đã đứng đây cả đêm sao ... - Ken chạy đến ôm lấy cô ..

Yui không phản kháng .. vẫn đứng im cho anh ôm vào lòng .. vì cô đã quá mệt mỏi rồi .. không còn sức để kháng cự nữa..

Anh xin lỗi - Ken..

... - Yui

Bỗng cánh cửa mở ra .. một người đàn ông lạ bước vào ..

Tôi chỉ mới đi vắng vài ngày .. mà trong hai người tiến triển nhanh nhỉ ...

" CARLA " ..- Ken

Hết Chap 17