Học Sinh Chân Kinh - Thường Hay Mơ/Ngọc Bất Trác

Chương 9

"Chào cả lớp nhé. Hôm nay lớp mình sẽ có thêm một học sinh mới chuyển đến, các em cùng giúp đỡ bạn…"

Thần Nhân còn chưa nói hết câu cả lớp đã nhao nhao lên. Đặc biệt là tụi con trai, bắt đầu từ Vui A Dua rồi đến những người khác thay nhau đặt câu hỏi.

"Nam hay nữ hả thầy?"

"Có xinh không thầy?"

"Bạn ý đâu thầy?

"…"

"…"

Thầy Nhân bất lực lấy khăn lau mặt "Là một bạn nữ…"

"Ố yeeeeeeeeeeeeee!"

"Em vào đi, lớp hơi ồn một tí nhưng các bạn tốt tính lắm."

"Dạ không sao ạ."

Cả lớp đột ngột im lặng. Vừa bước vào là một bạn nữ tóc màu nâu đen, đeo bờm màu đỏ, đôi mắt hạnh linh động sau cái kính gọng đỏ. Làn da trắng hồng cùng khuôn mặt trái xoan xinh xắn làm đốn tim bao chàng trai.

"Gái kìa tụi bâyyyyyyy!"

"Xinh quá!!!!"

"Cuối cùng lớp 10 Bê-ta cũng có thêm một mỹ nhân rồi. Hạnh phúc quá."

"Của tao nha bọn mày!"

"Ai của mày!? Hôm qua mày mới bảo thích Minh Tuệ cơ mà!"

"Thì cả hai đều là của tao. Ê! Sao tụi mành đánh tao!!"

Thầy Nhân nhìn học trò của mình sắp đánh nhau đến nơi mà thở dài. Đúng là tuổi trẻ sướиɠ thật.

"Thôi nào các em, bạn mới còn chưa giới thiệu kìa."

"Chào mọi người. Tớ là Linh, rất vui được làm quen."

Trong sự vui mừng của mọi người thì cũng có một vài thành phần không thích học sinh mới chuyển đến này. Bao gồm Ngọc. Một Minh Tuệ đã đủ rồi, bây giờ còn thêm Linh lỉnh gì đó nữa chiếm lấy ánh mắt của Thường. Ngọc không vui, rất không vui.

(Bởi vì không nhớ trong nguyên tác Ngọc ngồi cạnh ai nên cứ coi như là còn chỗ trống đi nha mọi người)

Linh ngồi xuống bên cạnh Ngọc làm cậu suýt chút nữa tắt thở. Không chỉ vì cổ là tình địch (tựnhận) của cậu mà còn bởi vì hàng chục ánh mắt "thân thương" nhìn cậu của tụi con trai. Cổ chọn chỗ này liên quan gì đến tui hả!!! Tui tránh còn không kịp đây nè!!!

---------

Hai người cứ im lặng hết tiết đầu, sau đó Linh đột nhiên bắt chuyện với cậu. Ngọc bởi vì phép lịch sự mà trả lời cổ, không ngờ lại vô tình phát hiện đối phương có cùng sở thích với mình. Mắt Linh sáng như sao, bọn họ chuyện trò đến quên trời quên đất. Quả nhiên cùng chung sở thích thì đều là chị em. Quá chú tâm vào những câu chuyện nên Ngọc không chú ý có một ánh mắt kì lạ vẫn luôn hướng về phía cậu. Nhưng Linh lại vô tình phát hiện ra. Cô không rõ ý vị mà cười nhẹ một cái.

----------

"Thật á? Tui tưởng ổng là phản diện luôn." Tiếng nói vui vẻ của Ngọc vang khắp lớp.

Cô trả lời. "Không phải đâu, sau này tác giả cua gắt lắm."

"Sợ vậy bà…"

Thật kìa…ánh mắt nóng bỏng sau lưng khiến Linh thích thú. Cô càng cố tình thân mật với Ngọc hơn, còn không quên xoa đầu bẹo má cậu. Mà Ngọc tuy lúc đầu cũng không được tự nhiên lắm bây giờ lại coi chuyện này rất bình thường. Đã mấy ngày trôi qua từ lúc Linh chuyển đến. Thú thật lúc đầu cậu không nghĩ mối quan hệ của hai người sẽ trở nên như thế này đâu, ai mà ngờ được…cậu không chỉ bớt đi một tình địch mà còn nhiều thêm một người bạn nữa. Dù sao Linh cũng là người đầu tiên thân thiết với cậu kiểu này…

Tác giả có lời muốn nói:

Ngọc vui, tôi vui, chúng ta vui. Chỉ có ai kia không vui thôi.

Cứ coi như chap này là quà Quốc Khánh siêu siêu siêu muộn của tôi đi (thật xin lỗi). Trung thu sẽ có quà riêng nha mọi người