Chào mọi người, ta là mang theo kiểu tóc xấu xấu chạy đi trực ca đêm giáo chủ phu nhân Tưởng Lạc Vân.
Mấy ngày nay ta không có xuất hiện chủ yếu bởi vì toàn bộ chuỗi quán lẩu cay heo sữa xuất hiện sự cố vệ sinh nghiêm trọng, hơn phân nửa Ma giáo đều thượng thổ hạ tả nằm liệt trên giường không dậy nổi. Sư muội ta thân là cổ đông mang theo thân thể gầy yếu chạy đi mở họp báo, bày tỏ chân thành xin lỗi mọi người. Nàng tuôn nước mắt như bão tố ra tới nửa cân, nói heo sữa ở sau bếp của chúng ta luôn luôn chú ý vệ sinh, đây chắc chắn là hành động đầu độc có mưu tính trước!
Nàng nói xong còn lôi kéo người ta đi ra sau bếp tham quan, kết quả không biết sao xui xẻo nhìn thấy một con chuột gào thét chạy qua, sư muội tức thì che lại cái trán té xỉu ngay tại chỗ.
Người tức giận nhất là sư tỷ ta, nàng rất suy sụp mà cãi nhau với sư muội một trận. Sư tỷ nói: "Cái quán này các ngươi mở như thế nào! Hả? Mở như thế nào! Ngươi có biết ta đã ăn bao nhiêu chén lẩu cay rồi không! Ban ngày ban mặt chuột cũng dám chạy khắp nơi, ngươi mau mổ bụng tạ tội đi!"
Sư muội nói: "Sư tỷ."
Sư tỷ sửng sốt một chút, hỏi nàng: "Cái gì?"
Sư muội nói: "Nếu không sư tỷ thừa nhận với mọi người là do sư tỷ làm đi. Sư tỷ cho chất độc vào trong nước lẩu cay, sau đó lại bắt chuột ném ra sau bếp của chúng ta, mục đích là tiêu diệt cái trụ cột sản nghiệp lẩu cay heo sữa này của Ma giáo, đả kích Ma giáo một vố thật lớn."
Sư tỷ đập một bàn tay lên trên đầu nàng, nói: "Cút cút cút, cút càng xa càng tốt, cái nồi xông vào mật thất bắt ta cõng còn chưa tính, cái này cũng muốn tính trên đầu ta sao?"
Sư muội cũng biết mình nói chuyện giống như đánh rắm, bụm mặt co rút ở một bên, nàng nói: "Xong đời xong đời rồi, heo sữa của ta sắp đóng cửa rồi, ta không muốn ta không muốn đâu."
Cực kỳ thương tâm.
Sư tỷ thở dài, giúp nàng lau lau nước mắt, nhìn cái mũi hồng hồng của nàng, bất đắc dĩ nói: "Phiền chết đi được, ngươi đừng khóc, ta đồng ý với ngươi có được chưa."
Sư muội ôm sư tỷ hu hu hu, sư tỷ sờ sờ đầu nàng an ủi.
Thật là một đôi tra tiện nguyện chịu đánh nguyện chịu đòn!
Lúc ta kể lại chuyện này cho sư đệ Lý Giới nghe đã là nửa đêm, vốn dĩ đêm nay Trương Trùng Cửu muốn trực ca đêm cùng với ta, nhưng tả hộ pháp đột nhiên có việc tìm hắn, cho nên chỉ còn lại một mình ta.
Ta cũng không biết Lý Giới nhảy ra từ chỗ nào.
Ta nói xong đôi tra tiện kia, Lý Giới cười khẽ, nói: "Chuyện này rất kỳ quái ư?"
Ta nói: "Chuyện này sao lại không kỳ quái, chuyện này rất kỳ quái có được chưa, có khi nào các nàng sau lưng chúng ta lén có gì đó không."
Có điều tuy rằng ngoài miệng nói như thế, trong lòng ta cũng biết quan hệ giữa các nàng tốt đến cỡ nào.
Sư tỷ vốn là con nhà nghèo, lúc mới vừa vào sư môn, người khác ăn ba bữa, nàng muốn ăn năm bữa, các sư tỷ muội khác đều cảm thấy nàng quá thô lỗ, không thích chơi với nàng, các sư huynh đệ cũng thường xuyên chê cười nàng.
Chỉ có tiểu sư muội mỗi ngày đều chạy theo sau mông nàng.
Tiểu sư muội chính là như vậy. Nàng có khả năng cũng không cảm thấy sư tỷ tốt hơn những người khác, chỉ là rất dễ mềm lòng, người khác khi dễ sư tỷ, nàng sẽ đem bánh bao chia cho sư tỷ ăn, ăn xong rồi còn muốn tóm lấy sư tỷ để thắt bím tóc đẹp cho nàng.
Về sau các nàng trưởng thành, sư muội bởi vì suốt ngày nghiên cứu dụ dỗ đàn ông nên thanh danh không được tốt lắm, sư tỷ ngược lại bởi vì võ công cao cường mà được người tôn kính.
Nhưng mọi người đều biết, không ai có thể nói xấu sư muội trước mặt sư tỷ, bằng không nàng sẽ rất tức giận.
Sau khi sư muội giả bộ nhảy vực mà mất tích, sư tỷ bị giam cầm nửa tháng, bởi vì có một tên sư đệ miệng rất tiện đã nói: "Liễu Lạc Trì loại người này sao có thể nhảy vực được chứ, nói không chừng đi dụ dỗ vị đại hiệp nào đó đã có vợ, bị vợ người ta lén chơi chết rồi."
Lúc ấy sư tỷ đang ăn cơm, nàng nghe xong lời này thì không nhanh không chậm đặt đũa xuống lau lau miệng, đứng dậy cho tên sư đệ kia mấy chục cái tát, đánh cho răng của hắn rụng hết chỉ còn sót lại hai cái.
... Có điều mặc kệ nói như thế nào, chỉ nhìn chuyện heo sữa này một cách đơn thuần, các nàng vẫn là một đôi tra tiện nguyện chịu đánh nguyện chịu đòn mà thôi!
Lý Giới nói: "Sư tỷ nhớ tới cái tốt của sư muội, nguyện ý trả giá vì nàng, không có liên quan gì tới tình yêu đâu."
Ta nói: "Ừm ừm, ta chỉ đùa một chút thôi."
Không nghĩ tới Lý Giới lại nói: "Tựa như ta nhớ tới cái tốt của sư huynh vậy."
Ta sửng sốt một chút, không biết lời này của hắn là có ý gì, ta không nhớ mình đã làm gì với hắn.
Thấy ta sững sờ, Lý Giới bẻ một nhánh cây đưa cho ta, tự mình lại bẻ một nhánh khác rồi vẽ rất nhiều ô vuông nhỏ trên mặt đất.
Hắn nói: "Sư huynh, chúng ta chơi cờ đi."
Ta cầm nhánh cây, thất thần mà cùng hắn chơi cờ, Lý Giới hỏi ta suy nghĩ gì, ta nói không có gì, Lý Giới hỏi: "Sư huynh nghĩ tới Trương Trùng Cửu à?"
Ta vội vã lắc đầu, Lý Giới khẽ cười, tiếp tục chơi cờ với ta.
Qua hồi lâu, hắn đột nhiên mở miệng nói: "Ta thật sự không ngờ rằng sư huynh sẽ thích Trương Trùng Cửu."