Bình Định

Chương 4

Edit by Mặc Hàm

Lưu ý: Màu xanh là lời tác giả

03

04

Chu Thù Cẩm bây giờ đang ngồi trên em trai của tôi, một tay chống lên bụng tôi, tay kia cuộn một bên, tôi đưa tay xoa xoa khuôn mặt bị hắn đánh có chút rát, hắn rũ mắt nhìn tôi.

Cái động nóng bỏng phía dưới hắn kẹp đến mức tôi có chút gấp, ta xoa xoa mặt mình nói cho hắn biết: “Cái miệng nhỏ nhắn bên dưới của em thật sự biết hút, mới chưa đầy một tháng đã bị em hút mất hồn rồi.”

Tôi không biết hắn nghĩ gì khi nghe mấy lời tôi nói, chỉ biết rằng miệng bên dưới của hắn co lại, bao chặt chẽ đồ vật của tôi.

Tôi hít sâu hai hơi nhìn chằm chằm hắn ta: “Em phát da^ʍ thì cũng không cần phải để người khác trói tôi tới, ngày nào đó em gọi điện thoại cho tôi nói em bị ngứa, tôi đây còn không tới giúp em sao?”

Tôi nghĩ người này không biết tốt xấu, tôi đã bỏ hết mặt mũi dỗ dành tính tình thiếu gia này của hắn, hắn còn thật sự dám động tay với tôi, hắn thật sự thấy tôi đang thiếu nợ hắn sao?

Hắn nghe vậy bàn tay đang đè xuống muốn duỗi tới bóp cổ tôi, hạ thân tôi đỉnh một cái, hai tay hắn đều nắm ga giường.

Cúi đầu từ trong khoang mũi “hừ” hai tiếng, tôi đưa tay sờ mông hắn hung hăng vỗ một cái, hắn kêu “A” một tiếng, mồ hôi chảy ròng ròng ngẩng lên nhìn tôi.

Tôi lại vỗ thêm một cái vào mông hắn, thanh âm kia giòn vang, nghe được tôi không nhịn được liếʍ liếʍ miệng, một tay hắn vội vàng nâng lên nắm lấy cổ tay tôi, rõ ràng bộ dáng sắp cao trào còn lắc đầu nói với tôi: “Không, đừng, đừng đánh.”

Tôi nói, “Có phải nếu tôi đánh em thêm hai cái nữa, nước bên trong dương v*t của em sẽ phun ra ngoài?”

Hắn vội vàng giơ tay lên che miệng tôi, rõ ràng khuôn mặt đang cao trào còn từ trong cổ họng lẩm bẩm hai từ dâʍ đãиɠ “câm miệng”.

Hiện tại tôi lười phản ứng hắn, đứng dậy nâng chân hắn bẻ ra hai bên thân thể, tôi đứng lên đè lên người hắn, nghe thấy hắn hừ hai tiếng kêu đau, tôi không để ý tới hắn, nắm lấy hai chân hắn rút ra cắm vào trong thân thể hắn.

Còn chưa làm mấy cái, hai cái chân bị tôi đè xuống đã bắt đầu đá loạn, tôi nhất thời không bắt được, thiếu chút nữa bị hắn đá một cước vào đầu, rút toàn bộ ra khỏi thân thể hắn rồi cách ra một khoảng, nhìn hắn trên giường không khác gì cá trên thớt, sau đó tôi nghe thấy hắn hít vào hai hơi, rồi mới yên tĩnh lại

Ồ, tôi nghĩ hắn sắp bắn.

Thể lực hắn đúng là không kéo dài được, ra vẻ tàn nhẫn thì có ích gì, bị cắm hai cái cũng chỉ biết phát da^ʍ thôi.

Tôi tiến lên lật mặt hắn lại, trên mông trái của hắn còn có hai dấu tay tôi vừa mới đánh, tôi đưa tay vỗ nhẹ nửa mông bên phải hắn, hai tay kéo mông hắn ra, đem bảo bối còn cứng rắn của mình cắm vào trong động của hắn một lần nữa.

Hắn “ừm” ra hai tiếng từ dưới chăn, tôi cắm hai cái nghe thấy hắn mang theo giọng mũi nặng nề nói: “Tôi không muốn làm.”

Tôi hung hăng cắm vào cơ thể hắn ta hai lần, bóp gáy hắn và nói với: “Cắm hai lần là bắn, xuất tinh sớm thì phải đến bệnh viện để điều trị.”

Mặt hắn chôn trong chăn nên tôi không nghe thấy thanh âm của hắn, chỉ là cái lỗ phía dưới gắt gao siết chặt tôi, gắt gao giống như cái miệng nhỏ nhắn biết hô hấp.

Quả nhiên, tôi vẫn hài lòng với thân thể của Đường Đông Đông nhất.

Ồ, hắn nói không được gọi hắn là Đường Đông Đông.

Chờ khi tôi đè mông hắn làm hơn trăm lần trong động hắn, toàn bộ thân thể hắn đều bị hãm vào trong chăn, cái mông ngược lại rất đẹp mắt, tôi không nhịn được rút hàng của mình ra, giơ tay lên đánh hai cái bên mông phải, hắn ở trên chăn hơi co lại.

Một hồi lâu tôi thấy hắn dường như nấc một chút, tôi bắt đầu còn tưởng rằng đó là ảo giác của mình, chờ đến khi đẩy đùi hắn chuẩn bị cong đầu gối hắn lên để thuận tiện cho tôi đi vào, nửa người trên của hắn nấc lên, run rẩy trên giường.

Tôi kẹp chân hắn, phòng ngừa cả người hắn đột nhiên lại mềm nhũn trên giường, thấy hắn xoay mặt từ trong chăn ra, ướt đến mức giống như vớt từ trong nước, tôi còn buồn bực người này hình như cũng không có khả năng đổ nhiều mô hôi như vậy, bám vào mông hắn lần nữa, cắm vào nhìn thấy người này mở mắt liền bắt đầu khóc.

Không có động tĩnh gì, chính là đôi mắt ướt sũng này, bên trong không ngừng chảy nước.

Tôi thoạt nhìn sửng sốt một chút, càng nghĩ càng cảm thấy vui vẻ, tìm được điểm G của hắn đυ.ng hai cái, nước mắt hắn càng bốc lên dữ hơn, nửa người trên bị mắc kẹt trong chăn bởi vì bị đâm run lên.

Tôi véo mông hắn: “Sướиɠ đến phát khóc à?”

Hắn nghe thấy giọng nói của tôi thì khóc nhiều hơn, nước mắt tuôn trào ra ngoài, ướt đẫm một mảnh chăn.

Tôi đưa tay từ sau gáy hắn dọc theo xương sống sờ lên mông, hạ thân nhiều lần hướng về phía điểm mẫn cảm trong thân thể hắn, đυ.ng phải hắn cũng không run, bắt đầu nghẹn ngào, nức nở nói: “Đủ rồi, tôi không muốn.”

Tôi tiến lại gần véo má hắn, nhìn khuôn mặt ửng đỏ đầy nước mắt: “Không phải em có thể chạy sao, còn tới tìm tôi không phải là muốn tôi làm em sao? ”

Hắn bắt đầu khóc, nước mắt bao phủ đầu ngón tay của tôi, cái gì cũng không nghe thấy nói: “Không.”

Sau đó, dưới vẻ mặt giàn dụa nước mắt của hắn, tôi liền bắt hết tất cả vào trong thân thể hắn.

Tôi nghĩ Đường Đông Đông khẳng định biết, tôi chỉ thích nhìn hắn khóc.

__________________

A khá sảng khoái. Nếu không có gì bất ngờ, tối nay tôi có thể viết thêm chút nữa.

__________________

Tôi đưa tay lau nước mắt dính đầy mặt hắn, hắn nhắm mắt lại, lông mi từng cụm từng cụm dính vào nhau, lúc ngón tay tôi sờ đến khóe mắt hắn nghiêng đầu cọ cọ trong lòng bàn tay tôi. Ta chuẩn bị dẫn hắn vào phòng tắm rửa sạch mấy mớ hỗn độn này, mới ôm hắn lên phát hiện chăn dưới thân hắn bị ướt một vòng.

Tôi không nhịn được mà chậc chậc hai tiếng: “Em vẫn có thể chảy nước đấy.”

Hắn vốn bị tôi ôm nửa, nghe vậy nhắm mắt nghiến răng nghiến lợi phun ra một câu: “Một ngày nào tôi sẽ gϊếŧ anh.”

Tôi bật cười, chân đều đứng không vững, nằm trong lòng ông đây nói muốn gϊếŧ ông đây, tôi ném hắn lên giường, đưa tay xoa lên mông hắn: “Vậy à, dù sao cũng phải chết, vậy tôi sẽ làm quỷ phong lưu.”

Tôi nói xong ngón tay muốn chui vào trong thân thể hắn, cửa động kia còn có chút sưng, thứ tôi vừa bắn vào còn đáng thương dính vào cửa sưng đỏ kia, ngón tay mới sờ ra bên ngoài, tay hắn hung hăng túm lấy quần áo của tôi, ngón tay có chút trắng bệch, khàn giọng cười lạnh uy hϊếp tôi: “Anh cho rằng tôi đang đùa sao?”

Lòng bàn tay tôi xoa xoa cửa động sưng đỏ của hắn, trong sự run rẩy của hắn buông lỏng tay, khom lưng khiêng hắn lên vai, sau khi hắn đạp hai chân cũng không phản kháng kịch liệt nào, bị tôi khiêng vào phòng tắm. Trong bồn tắm không có nước, tôi đặt hắn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ lên bồn rửa tay, đại khái bàn quá lạnh, mông hắn vừa chạm vào liền run rẩy một chút, lúc tôi mở bồn tắm xả nước rồi trở về, hắn lắc lắc hai chân ngồi trên bàn không nhúc nhích.

Lúc hắn ngoan ngoãn, tôi bình thường sẽ mang theo một loại tâm tình cha nhìn con trai để nhìn hắn, còn rất mãn nguyện vuốt lông, cho hắn ăn hai viên kẹo.

Đi qua sờ sờ mặt hắn: “Biết tôi ở đâu cũng biết số của tôi, cũng không thèm liên lạc với tôi, không muốn gặp tôi cũng không nói, vừa thấy chuyện đầu tiên là muốn gϊếŧ tôi?”

Hắn nghiêng đầu thoát khỏi lòng bàn tay tôi, âm trầm nhìn tôi: “Anh ít phát đạn bọc đường với tôi đi Đường Hạng, hôm nay anh ở trong phòng này làm tôi, có tin sau khi ra khỏi cửa sẽ có người coi anh là rác ném xuống hồ nước không.”

Tôi thật sự không biết đã phạm phải tội gì với hắn, muốn tôi quỳ xuống cầu xin tha thứ với hắn? Muốn tôi nhận sai với hắn, hy vọng hắn tha cho tôi? Nửa đời sau của tôi làm trâu làm ngựa đền tội cho hắn?

Người này thật buồn cười, bị làm đến chân đứng không vững còn giả vờ biểu hiện năng lực của hắn với mình?

Nếu hắn thật sự có bản lĩnh mất tích năm sáu năm, nhà bọn họ còn chưa có người tìm được hắn? Bản lĩnh của hắn lớn đến mức này có thể tùy tiện trói ông đây vào hồ chứa nhấn chìm, con mẹ nó, nhà bọn họ ở một thành phố nhỏ mà không thể tìm được người lớn đùng đùng thế này?

Đường Đông Đông rốt cuộc là được tôi nuôi năm sáu năm thành một kẻ ngốc hay là hắn thật ra vốn là một kẻ thiểu năng?

Tôi véo mặt hắn quay đầu hắn về phía gương sau lưng hắn, thật sự muốn cười: “Em nhìn xem bộ dạng bị làm của mình giống gì, còn nói tôi tàn nhẫn chỗ nào?”

Tầm mắt của tôi đối diện với hắn trong gương, hắn thông qua gương âm trầm nhìn tôi, tôi nhất thời không chú ý đến động tác của dưới tay của hắn, hắn đưa tay cầm lấy chiếc lược gỗ đặt bên cạnh bồn rửa tay giơ tay chọc vào ngực tôi.

Dưới gai nhọn của chiếc lược kia, tôi lui về phía sau mới miễn cưỡng tránh được, cánh tay bị hắn rạch một đường dài.

Tôi nghiêng đầu nhìn máu kia chậm rãi thấm ra khỏi miệng kia, thật sự không biết vì sao hắn luôn muốn chọc giận mình.

Tôi tự cảm thấy tính tình của mình rất tốt, bình thường sẽ không dễ dàng tức giận.

Nhưng loại đau đớn này, từ trước đến này sẽ làm tôi không được tốt lắm.

Tôi giơ tay tát hắn một cái, mở nước trong bồn rửa, kéo hắn ra khỏi bàn và đặt đầu ở trong nước.

Hai tay hắn chống lên bàn đá cẩm thạch, gân xanh trên cánh tay đều nổi lên, tôi ấn gáy hắn, thật sự nổi giận: “Ông đây mẹ nó nuôi cậu năm sáu năm cậu nói muốn đi là đi, vừa gặp mặt không nói hai lời muốn lấy một cái lược gỗ đâm chết tôi?!”

Tôi nắm lấy tóc hắn và nắm lấy đầu hắn ra khỏi nước, tiến lại gần và nhìn hắn: “Lược gỗ mẹ nó có thể đâm chết người không? Không ai dạy cậu, tôi dạy cậu, lần sau gặp ông đây thì trên người nhớ mang dao!”

Mặt hắn đầy nước, nhắm mắt lại gian nan mở ra nhìn tôi, dấu tay trên mặt vô cùng rõ ràng, thở hổn hển nhìn tôi một lúc lâu, đột nhiên giật giật khóe miệng cười lạnh một chút: “Hôm nay anh không đánh chết ông đây, thì ngày mai người chết nhất định là anh.”

Tôi thấy hắn thật sự muốn chết, rất biết cách chọc giận tôi.

Tôi túm đầu hắn ấn vào trong nước, tay kia xoa xoa hạ thân mình, cắm vào cái mông hắn còn sưng lên, hắn nhào tới hồi lâu, bộ dáng giãy dụa của hắn làm cho tôi nhớ đến khoảng thời gian tôi vừa mới nhặt hắn, không biết tính tình lúc nhỏ thế nào, lúc tôi xách hắn đi tắm, hắn ở trong nước nhào tới uốn éo nhục mạ tôi.

Thật sự trước khi nhặt được Đường Đông Đông, tôi không biết mình lại có khuynh hướng bạo lực, hắn chỉ làm rất đơn giản là có thể chọc giận tôi, mà tôi thật sự thật sự không thích để bực bội trong lòng, cho nên cuối cùng người đau nhất định là hắn ta.

Hắn càng đau càng dữ dội, vào một đêm nào đó hắn bị tôi làm đến khóc lớn, tôi thậm chí hoài nghi người này có tính tình không ai biết, hoài nghi người này thích người khác ở trên giường thô bạo với hắn.

Tất nhiên, trên thực tế, thỉnh thoảng chúng tôi ở trên giường cũng rất tốt.

Thời điểm tốt đẹp rõ ràng không nên nhớ tới trong tình huống như bây giờ, dù sao một khi nhớ lại một số khoảnh khắc ôn nhu như vậy khiến tôi có thể trong nháy mắt tha thứ cho hắn năm lần bảy lượt làm tổn thương ta.

Lúc này đây tôi không chuẩn bị tới tìm hắn, là chính hắn đi đến trước mặt trêu chọc tôi.

Tôi thực sự hy vọng rằng hắn hiểu rõ suy nghĩ của mình, đi tìm bác sĩ tâm lý học hoặc một giáo viên tìиɧ ɖu͙© tùy tiện để xem xem hắn có ý thức được mình có sở thích kì lạ hay không.

Đồ vật của tôi ở trong thân thể hắn bị hút cứng lên, kéo đầu hắn để cho hắn hít thở hai ngụm không khí trong lành, trong tiếng mắng to của hắn lại lần nữa ấn hắn xuống, một tay đặt ở dưới thắt lưng hắn ra sức đâm liên tục trong thân thể hắn.

Lặp đi lặp lại mấy chục lần như vậy, lúc tôi nâng đầu Đường Đông Đông từ trong nước lên, hắn khàn giọng kêu lên một tiếng, tiếp theo là dưới thân hắn chảy ra tí tách một cỗ tinh nóng.

Tôi buông tay kéo đầu hắn, nhìn vẻ mặt không biết là nước hay nước mắt trong gương của hắn, chóp mũi hắn còn có chút đỏ, môi run rẩy hồi lâu, một hồi lâu hắn cắn cắn môi dưới, nức nở nói: “Đường Hạng, tôi hận anh.”

Đầu tôi có chút nóng lên cũng không biết là hơi nóng trong phòng tắm hấp hay là bởi vì Đường Đông Đông hôm nay thật sự rất hăng hái.

Tôi đưa tay sờ sờ tính khí đã mềm nhũn trước mặt hắn, ướt sũng còn sờ được nướ© ŧıểυ đầy tay, rút đồ vật của mình ra đối với hắn xụi lơ trên bồn rửa tay, cuối cùng bắn lên mông phiếm hồng của hắn.

Tôi ôm hắn vô lực bỏ vào trong bồn tắm đã chứa đầy nước, thủy triều đỏ trên mặt hắn tản đi, mặt bắt đầu trắng bệch, nằm trong bồn tắm giống như bị bệnh khó chữa.

Tôi nhìn bên ngoài bồn tắm, thật ra lúc hắn là Đường Đông Đông bị tôi tè bậy cũng không ít, tuy rằng cũng tức giận đến mặt trắng bệch, nhưng sau đó đến dỗ dành hai câu là được rồi.

Tôi nghiêng đầu nhìn cánh tay tôi mình còn đang dính ít máu—— mẹ nó lúc làm Đường Đông Đông cũng không dám làm tôi bị thương, kẹp đau tôi cũng có thể làm cho hắn khóc một hồi lâu.

Tôi nghĩ tới đây vốn là lười để ý tới hắn, cúi đầu thấy gương mặt trắng bệch của hắn có thể ngất xỉu bất cứ lúc nào, vẫn là ngồi xổm xuống nắm lấy tay hắn, hôn lên ngón tay anh: “cậu sai người trói tôi lại đây có biết mình vì cái gì không, cục cưng?”

Đường Đông Đông không để ý tới tôi.

Tôi nói, “Nếu đã chạy khỏi tôi, thì không nên trở lại trêu chọc tôi.”

Tôi nói: “Cậu đi làm Chu Thù Cẩm của cậu, tôi coi Đường Đông Đông đã chết, không phải rất tốt sao? ”

Chu Thù Cẩm mềm nhũn từ trong khoang mũi hừ một tiếng, cổ họng khàn khàn đến mức nói không nên lời còn muốn giả bộ ngoan độc với tôi: “Cút đi”

——