Bao Giờ Chị Mới Nhìn Về Phía Em?

Chương 19: Có được hạnh phúc của chúng ta (end)

"Chị khoẻ luôn chưa?"_Ngân hỏi chị vì cô không thích không khí trong bệnh viện, nếu chị đã khoẻ thì nên đưa chị về nhà chăm sóc tốt hơn"Chị khoẻ rồi"_Ngọc từ hôm Ngân hết giận đến nay thì em ấy nói gì chị cũng nghe theo làm chị bé ngoan

Mẹ Ngân mở cửa bước vào

"Xin hỏi cô Lan Ngọc đây có khoẻ chưa? Khi nào thì trả con gái tôi lại?"_mẹ Ngân thấy bực bội vì đứa con gái của bà

"Mẹ. Sao mẹ nói chị kì vậy?"_Ngân khó chịu lên tiếng

"Haizz có con gái thật là.. người đơn phương là nó còn ai kia thì lạnh nhạt, người nói yêu cũng là nó ai kia không chịu, người chịu tổn thương cũng là nó nhưng người đau lại là người mẹ này. Haizz được rồi tùy cô, bây giờ tôi có nói gì thì cô cũng đâu có nghe đâu có tin"_mẹ Ngân thất vọng nói xong thì đi về để Ngân và chị nhìn theo

Ngân nhìn theo mẹ cảm thấy biết lỗi đúng vậy người đơn phương là cô, người nói yêu chị cũng là cô nhưng mẹ cô là người đau nhất bà phải lo lắng mọi thứ thay cô. Ngay từ đầu Ngân đã biết mẹ không muốn cấm mình và chị, bởi vì nếu mẹ cô mà cấm thì đã dẫn cô đi rồi không đơn giản như vậy. Mẹ luôn lo lắng cho Ngân lúc nào cũng sợ Ngân thiệt thòi, nghĩ đến đây cô lại rơi nước mắt. Ngọc nhìn Ngân như vậy thì cũng ân hận không vì mình tính trẻ con thì đâu có cớ sự như vậy

"Xin lỗi, chị biết bây giờ có xin lỗi cũng không được gì nhưng thật lòng chị muốn xin lỗi em"_Ngọc nhìn Ngân nhẹ nhàng nói

Ngân im lặng một lúc thì gật đầu, cô đang nghĩ thời gian tiếp theo Ngân phải ở đâu đây, ở nhà với mẹ thì bỏ chị, ở với chị thì lại bỏ mẹ sao? Nhưng mẹ sẽ không chịu ở cùng như lúc trước nữa. Thật là rối rắm

"Con thì hay rồi, mới quỳ có một tí đã có được vợ, mẹ người ta thương con người ta như vậy con hết lần này đến lần khác đi làm con bé khóc. Nếu là mẹ, mẹ cấm luôn chứ không phải vậy đâu"_mẹ Ngọc đến lâu rồi mà chưa kịp vào thì thấy mẹ Ngân vào

"Ngân à dù gì thì đó cũng là mẹ con, còn đừng bênh con Ngọc quá không mẹ con lại buồn, bác có 3 đứa con nhưng thấy đứa nào bênh vợ/chồng nó quá bác cũng buồn nhưng cũng vui chứ thấy con hạnh phúc thì cha mẹ vui lòng rồi. Còn con Ngọc nên để nó quỳ thêm vài bữa nữa á mà"_mẹ Ngọc nói với Ngân xong thì liếc ngang liếc dọc chị

~Hôm sau~

Ngân ở nhà vì cô có việc cần phải làm

"Không đi thăm con bé kia như mọi hôm à"_mẹ Ngân thấy thường ngày giờ này Ngân đã đi rồi mà nay lại ở nhà nên hỏi

"Con có công việc nên không đến thăm chị Ngọc được"_Ngân trả lời mẹ rồi tay bấm điện thoại nhắn cho chị một chút, báo hôm nay cô ở nhà dỗ dành mẹ rồi. Chị cũng không dám nói gì chỉ nhắc Ngân ăn cơm đúng giờ rồi thôi

"Khi nào thì đi? Có ăn cơm nhà không hay đi rồi ăn luôn?"_nghe Ngân nói vậy thì mẹ chị hỏi

"Mẹ thấy cái ghế massage này được hông? Con mua cho mẹ nhá"_Ngân không trả lời câu hỏi của mẹ mà hỏi chuyện khác

"Thôi thôi tôi không có biết dùng công nghệ mua cho tốn tiền để tiền đó mà phòng thân"_mẹ Ngân sợ cô làm việc cực nhọc nên tiền của cô hầu như bà không dám dùng. Mẹ nào mà không thương con

"Tốn tiền gì chứ con đi làm để nuôi mẹ mà"_Ngân nghe mẹ nói thì thấy xót, cô cố gắng làm việc là muốn cho mẹ sống tốt hơn thôi

"Lo mà để dành tiền, nhà bên kia người ta có của ăn của để hơn mình, nhiều khi người ngoài lại nói ra nói vào"_nhà bên kia trong lời mẹ Ngân nói là bên nhà chị

"Không có thì thôi, ai nói gì cứ kệ họ, con lo cho mẹ thôi lời bọn họ con không quan tâm"_biết mẹ đã nguôi giận chị rồi nên Ngân nói

"Mẹ về ở chung với con đi con sợ mẹ ở một mình, mẹ không chịu nói cho con gì hết đợi nặng mới nói con nghe"_Ngân có vẻ oán trách nhưng thật ra cô đang rất xót cho mẹ

"Mẹ ở một mình được rồi"_bà sợ Ngân cực

"Mẹ~~ nếu không thì con mua một căn nhà nhỏ nhỏ gần đó cho mẹ dọn đến ở nhé, dù gì cũng gần con hơn"_ít khi Ngân làm nũng với mẹ như vậy, nếu không có chuyện gì khó khăn không hợp ý mẹ thì cô và mẹ vẫn nói chuyện bình thường thôi

"Ờ thì....."_bà sợ quấy rầy đến Ngân bây giờ cô nói mua căn nhà khác gần đó rồi thù bà nói sao đây

"Mẹ~~ đi mà nhoa nhoa nhoa"_Ngân vừa ôm tay mẹ vừa mè nheo vừa làm nũng

"Rồi rồi chịu thua cô luôn"_mẹ Ngân hiếm khi thấy con gái trẻ con như vậy nên sinh ra cưng chiều đồng ý

*Moah~moah* "Yêu mẹ con ghê"_Ngân vừa hôn mẹ vừa nói

"Thôi thôi cô nương ơi khỏi nịnh, muốn tui tha cho ai kia của cô chứ gì?"_mẹ Ngân biết rõ lí do

"Nào có con thương mẹ thiệt mà"_Ngân chưa nói gì đến chuyện đó sợ mẹ tức giận, cô định để vài hôm nữa sẽ năn nỉ mẹ

"Có người yêu cái đâu còn quan tâm bà già này nữa"_mẹ Ngân hờn dỗi nói

"Ơ kìa mẹ con còn trẻ vậy mà, xinh đẹp muốn xỉu ai dám nói mẹ già"_Ngân nịnh nọt nói

"Con đâu có bỏ mẹ đâu chỉ là con...."_Ngân cúi đầu nói

"Coi đi đâu thì đi trễ giờ rồi"_bà chỉ không nói đến chứ không phải không để bụng

"Dạ mẹ"_Ngân buồn hiu trả lời

Bà chỉ biết thở dài thôi. Tình cờ Ngân nghe được cô nghĩ mình không nên ép buộc mẹ quá cứ để thuận theo tự nhiên đi. Xong thì Ngân thay đồ chuẩn bị đến thăm chị

"Chị ăn gì chưa?"_Ngân đang hỏi Ngọc

"Chị ăn rồi, còn em sao rồi? Bác chịu về ở chung không?"_Ngọc hỏi nhưng chỉ thấy Ngân buồn hiu lắc đầu, chị cũng chỉ thở dài. Có lẽ chị đã để lại ấn tượng quá xấu với bác rồi

"Chị đừng buồn nữa, em nói sẽ mua một căn nhà nhỏ ở gần nhà em mẹ chịu rồi. Với lại mẹ còn kêu em để dành tiền..."Ngân đang hăng hái kể thì im bặt lại

"Hửm? Để dành tiền làm gì? Em đang kể mà kể tiếp đi sao im vậy?"_Ngọc đang hớn hở nghe Ngân kể thì nghe Ngân im lặng

"Không.. không có gì"_Ngân biết mình xém lỡ lời nên vội muốn trốn

"Em đã hứa có chuyện gì cũng nói cho chị nghe"_Ngọc nói với giọng hơi cao hơn so với bình thường còn có một tí tức giận

"Thì..thì em để dành tiền để nuôi vợ em"_Ngân dù nói dối chị nhưng mặt vẫn đỏ ửng lên

"Vợ em là ai vậy? Hửm?"_Ngọc nghe Ngân nói thì không còn tức giận nữa vui vẻ cười còn chọc ghẹo Ngân

"Người ta"_Ngân liếc cái con người biết mà còn hỏi kia

Chị chỉ cười vài ngày sau chị được về nhà thì dọn hẳn qua nhà Ngân ở, suốt ngày cứ làm cái đuôi nhỏ của Ngân cô đi tới đâu chị đi tới đó. Còn cha mẹ hai bên nhìn họ như vậy thì cũng biết cười trừ. Ngân và Ngọc định hết năm nay thì sẽ công khai mối quan hệ của hai người 1 là để mọi người biết khỏi nghi ngờ, 2 là để cho ai muốn theo đuổi một trong hai thì sẽ bỏ ý định, 3 là họ định làm việc thêm mấy năm nữa rồi sẽ đi sang Pháp tổ chức lễ cưới và về sống cuộc sống của hai người. Ngọc và Ngân đã hơn cả yêu rồi hai người rất ít cãi nhau mà nếu có thì cả hai cùng làm hoà rồi lại yêu bởi vì chị và Ngân cãi nhau để hiểu nhau chứ không phải cãi nhau để xa nhau. Chị và Ngân đã từng hứa sẽ yêu đến trọn đời sẽ không để cho một tí hiểu lầm mà mất nhau