Đôi môi nhẹ nhàng áp lên môi anh, mềm mềm giống như trong mộng, có mùi thơm, xen lẫn mùi rượu khiến cô càng thêm say. Nhiệt độ dường như cao hơn trong mơ rất nhiều, cảm giác bỏng rát từ môi truyền đến toàn thân.
Cô cảm thấy mình say, không biết là do mùi rượu hay là do du͙© vọиɠ không thể giải thích được, cô không nhịn được thè lưỡi ra, liếʍ nhẹ môi anh rồi nhanh chóng rút lại.
Có chút vị rượu đắng chát nơi đầu môi, nhưng đưa vào miệng lại khiến cô có dư vị bất tận. Chỉ một ngụm thôi cũng có thể khiến cô ấy choáng váng như đang ở trong một thùng rượu.
Nhịp tim như trống trận, du͙© vọиɠ như con ngựa hoang không thể kiềm chế, không thể kiểm soát được. Cô bắt chéo chân và cảm thấy trong người mình trống rỗng bất thường. Cô rất muốn ôm anh, muốn chạm vào anh, muốn anh ...
Cô nhìn chằm chằm vào đáy quần căng phồng của anh, anh nằm thế này khiến nó thật dễ thấy. Một chiếc túi lớn căng phồng giữa hai chân anh tạo ra nhiều nếp gấp trong quần.
Tô Nặc trước giờ không để ý tới phần này của hắn, thậm chí còn cố gắng bỏ qua hắn hết mức có thể, trừ gọi hắn là cha, trong lòng luôn loại trừ hắn ra khỏi cuộc sống. Nhưng bây giờ cô không những không thể bỏ qua hắn, thậm chí còn cố ý chú ý tới nội tạng nam nhân của hắn, giống như con thú đang động dục bị du͙© vọиɠ chi phối bắt đầu chú ý tới bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của người khác giới.
Ngay cả khi người này là cha ruột của cô, cô cũng không thể kiềm chế du͙© vọиɠ của cơ thể mình một chút nào. Cô nhớ tới giấc mơ đêm qua, dươиɠ ѵậŧ của anh đút vào miệng cô, vừa nóng vừa đặc, nồng nặc mùi nội tiết tố, nhưng có thể lập tức kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ bản cô của cơ thể.
Rất kỳ lạ, vừa nghĩ tới đây, trong miệng bắt đầu tiết ra rất nhiều nước bọt, giống như một người đang rất đói đối diện với một đĩa thức ăn ngon, quá tham lam.
Cô nhẹ nhàng đi tới, và liếc nhìn anh. Cánh tay của Tô Mẫn che hoàn toàn mắt anh, chỉ có thể nhìn thấy khuôn hàm rắn chắc và đôi môi gợi cảm từ vị trí của cô. Tô Nặc khẽ cắn môi dưới, do dự một lúc, trong lòng vẫn không nhịn được du͙© vọиɠ sâu xa.
Cô sẽ xem xét ... Cô ấy thì thầm với chính mình trong lòng.
Khuôn mặt cô đã tự động đến gần đáy quần của Tô Mẫn, và chiếc cằm mỏng gần như đặt trên đùi anh. Cô cách bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© chưa đến năm cm trong chiếc quần dài, chóp mũi gần như chạm vào đường viền căng phồng, dường như cô cảm nhận được nhiệt độ cơ thể như thiêu đốt của anh, thiêu đốt cả khuôn mặt.
Cô ngửi thấy một mùi xạ hương thoang thoảng trong không khí, lẫn với mùi rượu nồng nặc, nhưng cô có thể phân biệt được. Tô Nặc khụt khịt mũi nhẹ, giống như triệu chứng của người nghiện ma tuý trước khi bắt đầu dùng ma tuý.
Tô Nặc cảm thấy mình quả thực bị nghiện, đối với Tô Mẫn, bởi vì một giấc mơ không thể giải thích được, cô đã nghiện thân thể của anh.
Điều này thật sự rất kỳ lạ, nhưng đó chỉ là một giấc mơ, ngay cả Tô Mẫn trong mơ cũng khác xa với thực tế như vậy, cô không thể không muốn đến gần anh. Có lẽ bởi vì giấc mơ quá thật, quá thật nên cô có thể nhớ rõ ràng cảm giác được làʍ t̠ìиɦ với anh, hình dạng bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của anh, cách chạm ngón tay, nhiệt độ và mùi vị cơ thể anh ...
Nước miếng bắt đầu tiết ra. trong miệng, và cô ấy Không chắc về tình hình hiện tại của mình, cô ấy dường như thực sự say rượu, hoặc đã bị ai đó lừa. Khuôn mặt cô càng ngày càng gần, cuối cùng sau khi nuốt hết nhịp tim sắp vỡ òa ra khỏi l*иg ngực, đầu lưỡi áp nhẹ vào chỗ phồng qua lớp vải đen.