Nhìn một nhà ba người bọn họ hài hòa như vậy, sâu trong con mắt thật đau nhói.
Lúc trước khi Chu Minh Phong với Chung Phỉ còn chưa chính thức ly hôn, Chung Giai không cảm thấy tội lỗi khi mình thích Chu Minh Phong, ngay từ đầu khi cô đã hoàn toàn xác định được rằng mình thế mà lại có tâm tư không an phận với anh rể, thậm chí là cảm thấy sỉ nhục nhưng về sau, cô dần dần phát hiện, chị họ với anh rể tựa hồ không phải là cặp vợ chồng bình thường, lúc cô phát giác ra chuyện này thì chị họ với anh rể đã chia phòng ngủ mấy năm nay rồi. Sau đó, trong lòng cô lặng lẽ chờ mong, cuối cùng hai người bọn họ đã ly hôn, ả cho rằng mình khổ tận cam lai, đang chuẩn bị lấy thân phận khác để tới gần Chu Minh Phong, nào biết được sau khi ly hôn, Chu Minh Phong đối với thân thích Chung gia bao gồm của ả, so với trước kia càng thêm lạnh nhạt.
Trước kia còn có thể ngẫu nhiên nhìn thấy, sau khi ly hôn, một năm gặp không được một đến hai lần.
Mặc dù cô rất gấp, nhưng cũng không có cách nào khác, mỗi lần cô mặt dày đến Chu gia thì Chu Minh Phong không có ở nhà, hoặc là nói với cô một hai câu sau đó liền vội vàng rời đi.
Về sau, cô học được vài chiêu của bạn bè, quyết định dùng phương thức quyến rũ bằng cơ thể để làm phu nhân Chu gia. Dù sao cô cũng là dì của Chu Diễn, khi đó cô luôn cảm thấy, xuống tay từ đứa nhỏ Chu Diễn này chẳng có khó khăn gì. Nhưng lại chẳng phát sinh chuyện gì giống như ả nghĩ, Chu Diễn đối ả càng ngày càng lãnh đạm, mấy năm trước còn nguyện ý gọi gì nhỏ, hai năm này xưng hô ngắn gọn không có tình cảm. Lạnh đến mức giống như một khối băng, có mấy lần cô tới Chu gia, công khai quan tâm cậu, nhưng trên thực tế là chờ đợi Chu Minh Phong, cậu lại nói về sau không muốn cô luôn tới đây nữa.
Chung Giai vẫn cho rằng với tính tình Chu Diễn, tất nhiên là sẽ cùng Khương Tân Tân huyên náo túi bụi.
Không, nói chính xác, là Khương Tân Tân người phụ nữ này sẽ náo.
Chu Diễn sẽ làm Khương Tân Tân tức đến lộ ra nguyên hình.
Nhưng bây giờ tình huống như thế nào, thế mà bọn họ thế lại trở về nhà cùng với nhau?
Cái này khiến Chung Giai không thể nào tiếp thu được, so với trước đó nghe tin Chu Minh Phong kết hôn thì càng không thể nào tiếp thu được.
Ả biết Chu Minh Phong đã trở về, hôm nay cố ý ăn mặc thật xinh đẹp, còn mua một chút đồ ăn mang tới Chu gia. Đương nhiên lấy một lý do ấm áp là nấu cơm cho Chu Diễn, mục đích chủ yếu là ở trước mặt Chu Minh Phong xoát cảm giác tồn tại, hai là tiêu diệt uy phong với cả Khương Tân Tân luôn, đương nhiên Chung Giai biết Chu Diễn không hề thích mình, nên ả mới cẩn thận suy nghĩ rồi ả cảm thấy Chu Diễn sẽ càng không chào đón Khương Tân Tân.
Kết quả, cô ta ngồi không đợi hai giờ, cuối cùng chờ được một kết quả như vậy?
Rất nhanh Chung Giai muốn điên rồi.
Phụ nữ hiểu rõ nhất phụ nữ, liếc mắt một cái thôi Khương Tân Tân đã nhìn ra tâm tư của Chung Giai, không đợi ả nói cô đã mở miệng trước: "Dì họ của Chu Diễn ơi, cô ăn cơm chưa vậy?"
Xưng hô thế này. . .
Làm Chu Minh Phong cùng Chu Diễn đều nhìn cô một cái.
Mặc dù Chung Giai phi thường chán ghét Khương Tân Tân, nhưng lúc này đang ở ngay trước mặt cha con Chu gia, cũng không có khả năng không để ý tới cô, nhân tiện nói: "Vẫn chưa, tôi nghĩ đến chuyện a Diễn đã nghỉ đông, khi còn bé món nó thích ăn nhất chính là sủi cảo nãi nãi tôi làm, trước kia tôi đã học được cách làm từ nãi nãi, thừa dịp hôm nay rảnh, liền muốn tới đưa cho nó ít sủi cảo."
Chu Diễn mặt không biểu tình, như cậu không phải là nhân vật chính mà bọn họ đang nói đến.
Nụ cười trên mặt Khương Tân Tân càng sâu hơn: "Đúng là thật trùng hợp. Chúng ta mới từ bên ngoài trở về, có đem về một chút đồ ăn còn có hải sản, cô có muốn nếm thử hay không?"
Chung Giai: ". . ."
Ả không thể tin được nhìn Chu Diễn một chút.
Không nghĩ tới cậu cứ dễ dàng tiếp nhận Khương Tân Tân là mẹ kế của mình?
Ả càng thêm không hiểu vì cái gì có độc một chuyện đơn giản như vậy, mà ả ta đến nơi này đã khó lại càng thêm khó.
Tốt xấu gì ả cũng có quan hệ thân thích với Chu Diễn, ả còn là dì của Chu Diễn nữa, nếu như từ khi cô ta tới đây với danh phận là mẹ kế, ả có tự tin mình có thể làm tốt hơn, so với bất luận kẻ nào nhất là Khương Tân Tân còn tốt hơn nhiều, vì cái gì mà chị họ biết rõ tâm tư của cô ta mà vẫn không giúp đỡ, vì cái gì mà Chu Diễn đối với người dì này còn lạnh nhạt hơn là đối xử với một người ngoài?
Trong lúc nhất thời, Chung Giai cực kỳ khó chịu.
Ả hận Chung Phỉ, hận Chu Diễn, rồi hận Khương Tân Tân, duy chỉ có mỗi Chu Minh Phong là không trách mặc dù anh ngầm đồng ý tất cả mọi thứ.
"Không cần." Chung Giai duỗi thẳng cái eo, không nguyện ý nhận thua.
Rất kỳ lạ cho dù đến giờ khắc này, ả đã quên đi chuyện nhìn chăm chú vào Chu Minh Phong, quên mất mục đích chủ yếu hôm nay tới đây.
Trong đầu của ả bây giờ chỉ có nghĩ là: Đây là là người phụ nữ mà ả phải cạnh tranh, ả không thể thua.
Chí ít giờ này khắc này, ở trong lòng Chung Giai, Khương Tân Tân là một người có tâm tư rất sâu, còn sâu hơn Chu Minh Phong nhiều. . .
"A Diễn thích ăn sủi cảo. " Chung Giai cười nhẹ nhàng nhìn Khương Tân Tân: "Hiện tại lại quá muộn, vừa vặn mấy ngày nay tôi đều đang được nghỉ phép, nếu như cô không ngại, thì để tôi lưu lại ở đây đến buổi sáng ngày mai để làm bữa sáng cho mọi người được không?"
Cô ta ném cho Khương Tân Tân cái vấn đề khó này.
Cô ta không tin, Khương Tân Tân có thể nói ra hai chữ "Để ý". Lui một bước mà nói, nếu như cô ta thật sự nói hai chữ đó thì anh rể cùng Chu Diễn sẽ thấy cô ta như thế nào?
Khương Tân Tân xoa hai bàn tay, đây là cho cô một cơ hội để phát huy sao?
Vậy thì quá tốt rồi.
Xuyên sách tới nơi này lâu như vậy, mà vẫn chưa có nghiêm túc đánh nhau một trận bằng miệng đâu.
Nào biết được lời nói cô vẫn còn chưa nói ra khỏi miệng, một giọng nam đã đoạt mất của cô rồi 🥲, thanh âm hờ hững nói: "Không ăn."
Khương Tân Tân kinh ngạc nhìn về phía Chu Diễn.
Mặc dù nguyên văn có viết, Chu Diễn đối với cái vị dì luôn luôn ngấp nghé ba mình không có bao nhiêu hảo cảm, nhưng đây là lần đầu tiên cô được chứng kiến Chu Diễn "Phản nghịch" a.
Chung Giai: ". . . ? ? ?"
Ả ta trợn tròn tròng mắt, tựa hồ không tin Chu Diễn thế mà lại ở trước mặt Khương Tân Tân đối xử với cô ta như vậy.
"A Diễn. . ."
Chu Diễn trực tiếp bỏ lên lầu.
Lúc trước khi mà cha mẹ của cậu vẫn còn chưa chính thức ly hôn, người "Dì tốt" này đã ba ngày hai đầu tới, về sau khi cha mẹ cậu ly hôn, vị dì này tới thường xuyên, mỗi lần đến đều lấy lý do tới đây chiếu cố cậu, mặc dù năm đó cậu là đứa trẻ, nhưng không phải là cái gì cũng không biết. Có một lần nàng vụng về hỏi cậu, về sau nếu nàng một mực ở tại nhà cậu để chiếu cố cậu có được hay không? Cậu cảm thấy phiền, liền gọi điện thoại cho mẹ mình, cuối cùng thì cũng được yên tĩnh.
Khương Tân Tân thật sự là nhìn mà than thở.
Từ thái độ của Chu Diễn có thể đoán ra được, tuyệt đối đây không phải là lần đầu tiên cậu ghét Chung Giai, có thể là do mấy năm nay Chung Giai đã tận dụng mọi thứ để tới đây xoát sự tồn tại cảm, tố chất tâm lý của Chung Giai quả thực tốt đến mức cô đầy sự bội phục!
Chung Giai ngốc đứng tại một chỗ.
Chu Minh Phong lườm ả ta một chút nhưng ngữ khí vẫn ôn hòa, nếu mà cẩn thận nghe thì sẽ nghe ra lời nói có chút ý: "Thời gian không còn sớm nữa, cô nên trở về sớm rồi nghỉ ngơi đi."
Chung Giai có chút vội vàng nói: "Anh rể, em có chút chuyện muốn nhờ anh chỉ giáo. Liên quan tới chuyện em muốn mua cổ phiếu, em có chút lo lắng."
Ngữ khí Chu Minh Phong bình thản đáp: "Cái này tôi không hiểu biết nhiều, cô nên đi tìm người khác hỏi thì hơn."
Khương Tân Tân: ? ?
Đại lão anh quên rằng mình vì sao lại có thể giàu được như vậy sao? Không phải là bởi vì đầu tư vào cổ phiếu sao?
Phương diện này lại còn nói mình không hiểu biết nhiều. . .
Mặc dù sắc mặt Chung Giai cứng đờ, nhưng đã điều chỉnh tâm tình tốt rất là nhanh, gật đầu: "Vậy được rồi, em không quấy rầy anh nữa."
Kỳ thật từ sau khi chị họ chính thức ly hôn, cô đã không còn quá nhiều lý do để đến bên này, khi chuẩn bị đi đến bên cạnh Chu Diễn thì không biết được làm sao mà chị họ biết được, nên bị chị họ dạy dỗ một trận, ngay sau đó anh rể cũng nói với ả, bảo cô ta khi nào muốn tới đây thì gọi điện thoại cho quản gia trước.
Nhưng mỗi lần ả nghĩ đến trước đó, đều gọi điện thoại cho quản gia, quản gia đều ứng phó.
Càng về sau, cô không thể không chờ chị họ sang đây xem Chu Diễn, thì cô mới được đi theo tới đây.
Hiện tại anh rể đã tái hôn, cô thật sự không tiếp thu được, lúc này mới tới đây không gọi điện thoại cho quản gia liền tới.
Đã nhiều năm như vậy, chẳng lẽ ả ta không biết anh rể đối với ả ta không có tâm tư sao? Nhưng biết thì biết, trong lòng thật sự không bỏ xuống được.
Mấy năm này, cô ta cùng người khác nói chuyện yêu đương, thậm chí có một lần còn nói đến chuyện cưới gả, nhưng mà tâm của cô vẫn không bỏ xuống được chấp niệm.
Chu Minh Phong lại không lo lắng cân nhắc tâm tình của Chung Giai.
Chỉ nói với Khương Tân Tân: "Tôi đi lên trước. Nếu mà ăn vẫn không no, thì có thể bảo phòng bếp làm một chút đồ ăn."
Khương Tân Tân vội vàng "Quan tâm" đáp ứng: "Ân ân."
Chu Minh Phong không thèm nhìn Chung Giai một chút, liền chạy lên lầu.
Bất quá trước lúc anh rời đi, có quay đầu lại nhìn Khương Tân Tân một chút, vốn hi vọng cô cũng cùng lên lầu.
Nào biết được đối phương không nhúc nhích.
Chu Minh Phong: ". . ."
Chu Minh Phong cũng không miễn cưỡng, dừng lại một chút sau đó liền lên lầu, chớp mắt thời gian đã trôi qua, hiện tại trong phòng khách chỉ còn Khương Tân Tân cùng Chung Giai.
Chung Giai mới vừa rồi còn có chút sầu não nhưng chỉ cần một giây thôi đã tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, lúc trước nhìn qua thì có chút mệt mỏi, cả người nhìn đều không có nhiều tinh thần lắm.
Kỳ thật hôm nay Chung Giai tới là vì muốn phục thù thất bại lần trước.
Cái gì mà làm sủi cảo cho Chu Diễn chứ chẳng qua là lấy cớ thôi, cho nên có thể nói như vậy, Chung Giai là vì muốn cùng Khương Tân Tân lại chiến đấu một trận nữa nên mới tới, khổ sở thì khổ sở, cũng không thể quên được mục đích chủ yếu ngày hôm nay tới đây!
Chung Giai mỉm cười: "Vừa rồi cô cùng a Diễn còn có anh rể cùng nhau đi vào, tôi mới phát hiện dáng dấp của cô có chút giống với chị họ tôi. Khó trách anh rể muốn kết hôn với cô."
Khương Tân Tân cười thong dong: Cái này? Cái này? ?
Cái này là muốn tôi chuẩn bị bắt đầu diễn thế thân của ánh trăng trong lòng, rồi tình cảm lưu luyến sâu sao?
Cô giả bộ như không hiểu cười nói: "Có khả năng đi, hôm nay mới nghe được một câu, đẹp người đến mức liên miên bất tận, xấu người thì mỗi người mỗi vẻ. Lời này mặc dù có chút tổn hại, nhưng nó còn có đạo lí của riêng của nó, tựa như cô cùng với mẹ của Chu Diễn mặc dù là chị em họ, nhưng dáng dấp của hai người thì mỗi người có một nét riêng một chút đều không giống."
Chung Giai bị đâm một nhát, cũng không chịu thua: "Cô nói đúng, coi như dáng dấp giống thì cũng không phải một người, chắc cô vẫn chưa gặp chị họ của tôi, nói thật khi còn bé tôi đặc biệt hâm mộ chị họ, bởi vì anh rể đối với chị họ đặc biệt đặc biệt tốt."
Khương Tân Tân muốn cười.
Người này có khả năng bị tinh thần phân liệt.
Một bên ngấp nghé anh rể của mình, một bên lại ở nơi này khoe khoang lúc trước anh rể đối với chị họ mình tốt bao nhiêu, đến tột cùng là muốn làm cái gì nha?
Đang lúc Khương Tân Tân chuẩn bị nói một lời để Chung Giai yếu thế á khẩu không trả lời được, thì lại bị một giọng nam đoạt lời của cô mất ——
"Phiền chết đi được, ồn ào quá."
Khương Tân Tân với Chung Giai cùng nhau ngẩng đầu lên nhìn về phía cầu thang.
Thì thấy Chu Diễn cầm trong tay chai nước, với khuôn mặt lạnh lùng nhìn hai người ở bên này.
Nói chính xác, là nhìn Chung Giai.
"Làm sao mà còn chưa đi?" Bản thân Chu Diễn là người khó bảo, cậu thấy ai làm mình khó chịu thì trực tiếp nói, lười quan tâm đó có phải là trưởng bối hay không: "Về sau đừng mang tôi ra làm cớ để đến đây, rất phiền, đây là lần cuối cùng, lần sau mà lại lấy tôi làm cái cớ nữa thì đừng trách tôi không khách khí."
"Hiện tại mẹ tôi muốn tới đây đều sẽ gọi điện thoại nói trước, cô có cảm thấy mình không có chút lễ phép nào hay không?"
Chung Giai: ". . ."
Khương Tân Tân cũng trợn mắt há hốc mồm.
Chu Diễn cứ như thế làm nói sao?
Vậy xem ra lúc trước cậu đã rất rất cho cô mặt mũi.
Nói xong những lời này, Chu Diễn lại đi lên lầu.
Huyết khí Chung Giai cuồn cuộn, cũng lập tức đi hướng ra ngoài cửa, chỉ còn lại Khương Tân Tân đứng nguyên một chỗ cảm khái: Không hổ là nam chính! Chỉ cần nói người là nói trúng tim đen luôn!
Chờ sau khi Khương Tân Tân kịp phản ứng, Chung Giai đã đi ra ngoài biệt thự.
Khương Tân Tân đột nhiên nhớ tới: Cô vẫn còn chưa có đánh trả a! Mặc dù Chu Diễn nói Chung Giai, nhưng mà làm sao cô lại không xuất thủ cho được a! !
Chu Diễn là Chu Diễn, cô là cô.
Cô cũng không có mặt lớn đến mức cho rằng Chu Diễn là vì cô mà xuất khí.
Vậy thì trận chiến này mà cô không có đánh trả, làm sao mà có thể coi là thắng được?
Không được!
Dù cô chạy chậm nhưng vẫn muốn đuổi theo, đi ra bên ngoài biệt thự gọi Chung Giai lại ——
"Gì họ của Chu Diễn ơi!"
Chung Giai đang đi phải dừng lại, thần sắc có chút sa sút, nhưng lúc nghe được âm thanh của Khương Tân Tân, giống như là điên cuồng vậy, cười lạnh một tiếng.
Khương Tân Tân lại không cho cô ta có cơ hội mở miệng: "Vừa rồi nghe cô nói ba Chu Diễn đối với mẹ Chu Diễn rất tốt, tôi tin rằng đó là thật, nhưng mà bọn họ đã ly hôn nhiều năm như vậy rồi, cô vẫn còn gọi là anh rể, cái này không hề có một chút đoạn quan hệ thân thích nào, thật ra ngược lại cô không có quan trọng, tuổi mặc dù nhỏ, nhưng lòng dạ vẫn rất rộng lượng, nếu mà đổi lại là người khác, cả ngày nghe cô gọi anh rể rồi lại anh rể, thì có thể không chịu được cùng ba Chu Diễn náo a?"
Chung Giai đang muốn đề khí để mở miệng.
Nhưng ngữ khí của Khương Tân Tân lại cực nhanh nói: "Còn có cô cũng không phải là người không hiểu chuyện, hiện tại mẹ Chu Diễn cũng đã có chồng rồi, nếu như hắn nghe được cô gọi ba Chu Diễn là anh rể, vậy thì không phải là làm hại cả hai nhà không được bình yên sao? Nhưng tôi nghĩ, chắc rằng mẹ Chu Diễn tìm được người cực cực tốt a, chắc sẽ giống như tôi, không cùng cô so đo. Nhưng tôi vẫn muốn nhắc nhở cô một chút, cô nhìn đi, hiện tại Chu Diễn đã có tôi là mẹ kế, cũng có cha kế, cái này không phải là làm nó không dễ chịu sao, người mà biết nội tình nói sẽ nói cô là đau lòng vì Chu Diễn, người mà không biết, còn tưởng rằng hai người kết thù, chắc cô không muốn hố nó đâu đúng không?"
Chung Giai bị làm tức chết, sắc mặt trắng bệch.
Cái này là có ý tứ gì?
"Cho nên a, tôi cảm thấy vì tốt cho Chu Diễn, về sau cô không nên gọi ba Chu Diễn là anh rể." Khương Tân Tân giống như người chất phác cười một tiếng: "Con người của tôi tâm rất rộng, không phải là người rất để ý, nhưng mà sợ Chu Diễn xấu hổ, tôi nghe cô nói, cô rất đau lòng cho Chu Diễn, cô là dì mà đau lòng cho nó như vậy thì sẽ đáp ứng a? Không biết cô thấy thể nào?"
Chung Giai chịu đựng cảm xúc muốn nôn ra máu, sắc mặt khó coi phảng phất như là bị táo bón rất lâu, khẽ cắn môi rời đi.
Khương Tân Tân cực kỳ hài lòng, hận không thể chống nạnh cuồng tiếu, cái bộ dáng dương dương đắc ý như muốn vểnh đuôi đến tận bầu trời.
Vì quá mức đắm chìm trong thế giới của mình, Khương Tân Tân không có phát hiện, Chu Minh Phong đang đứng ở ban công tầng hai, dưới ánh trăng, thân hình anh thon dài, trên mặt có ý cười như có như không.
——————
Tác giả có lời muốn nói:
Nói một chút a, phần diễn của mẹ ruột rất rất ít (vì bà ấy vội vàng vội vàng đi khắp thế giới tìm vui vẻ) không phải cực phẩm, không phải cực phẩm, cũng sẽ không phải là người cực yêu = = người chồng trước đâu nha, không muốn trở lại cái gia đình kia để làm vợ đâu nha, cùng lão Chu không có tình cảm mắc gút (viết viết đột nhiên hâm mộ vợ trước là có chuyện gì xảy ra a a a? ? )