Xuyên Thành Mẹ Kế Nam Chính Thanh Xuân Vườn Trường

🇻🇳Chương 8🇻🇳 Ngươi nhẫn tâm cự tuyệt một người nghèo sao?

Khương Tân Tân đối với việc tham gia họp phụ huynh không có hứng thú, còn việc nữ phụ thành khẩn xin cô giúp, bất quá cô cũng không có để ý, dù sao tư duy người trưởng thành cũng thành thục hơn, đứng tại góc độ của Chu Diễn mà nói, vô luận là trợ lý ba đi, hay là mẹ kế đi, kỳ thật trong lòng cũng không có vui vẻ hơn là mấy. Trước lúc cô tiếp điện thoại của trợ lý Chu Minh Phong, cô đem lời nói của nữ phụ như gió thoảng bên tai, dù sao thì cô cũng không có đáp ứng a.

Ngày thứ hai cô vì mở tiệm chạy đông chạy tây, thì nhận được điện thoại của trợ lý Lưu.

Hai ngày nay trợ lý Lưu cũng không có nhàn rỗi, thân là trợ lý Chu Minh Phong, thỉnh thoải so với các lãnh đạo của công ty còn bận hơn, hôm qua anh đi đến nhà máy khác, bất quá ở bên ngoài nghe được tin Chu Diễn bị bệnh, liền quả quyết bấm số của Khương Tân Tân.

Trợ lý Lưu nghiêm túc suy nghĩ, anh cũng có vợ nên biết "Lòng dạ phụ nữ là như thế nào", được vợ chỉ điểm cho.

Bởi cái gọi là quan mới đến đốt ba đống lửa, Chu phu nhân vừa mới đến cái nhà này chưa tới một tháng, cô khẳng định hi vọng mau chóng thành chủ nhà, trở thành nữ chủ nhân đúng nghĩa, nếu như trong nhà chỉ có cô ấy cùng Chu tổng, vậy cái chuyện này cũng không khó, nhưng mấu chốt là, Chu tổng còn có một đứa con trai, đường đi tương lai của cô cũng không tốt, sở hữu đàn ông đều nghĩ giống nhau, trong nhà có thể sống yên ổn, hòa thuận ấm áp, cho nên, vô luận là vì thanh danh hay là vì tâm Chu tổng, Chu phu nhân nhất định muốn đảm đương tốt vai trò mẹ kế.

Lưu phụ tá nhớ tới lời mà vợ tận tình khuyên bảo nói "Dù sao về sau, công việc của bên ngoài, cùng với chuyện trong nhà bọn họ nhất định có liên quan, nếu có thể thì anh tốt nhất nên nói với Chu phu nhân một tiếng."

Lúc biết Chu Diễn đã có thể nhảy nhót tưng bừng, sáng sớm đã đi tới trường, trợ lý Lưu nhớ đến một sự việc, thuận miệng nói ra "Phu nhân, lần này nếu như tôi không có trở về kịp, kỳ thật ngài có thể tham gia họp phụ huynh, tôi không có lừa gạt ngài, lần họp phụ huynh này tương đối đặc thù. . ."

Trợ lý Lưu phổ cập cho Khương Tân Tân một chút về trường học quý tộc này, vì người ngoài không biết sự tình.

Mỗi một lớp ngoại trừ lớp nhóm bên ngoài, các vị phụ huynh cũng sẽ có một nhóm, đừng nhìn bình thường bọn họ bận rộn không có thời gian làm bạn con cái, nhưng phi thường để bụng chuyện con cái ở trường, thành tích học tập từ nhỏ đến lớn, lúc nhỏ thì phòng bếp cung cấp đủ loại hoa quả gì, bọn họ đều rõ tất cả như nắm trong lòng bàn tay.

Trường học quý tộc cũng không chu đáo, có một lần làm sơ só, trước đó đã phát hiện được nhà trường cung cấp hoa quả không phải là loại nhập khẩu.

Cũng không có nhiều gia trưởng bởi vì chuyện này mà tranh chấp không ngớt, đại đa số đều ôm tư tưởng "Chỉ cần không phải là chuyện lớn thì coi như xong", thế nhưng cũng có một làn sóng nhỏ phá lệ chăm chỉ, ở phòng ăn cung ứng sữa bò protein, nào thì bò bít tết loại tốt nhất hoặc thay đổi sách ở thư viện trường, những cái này đều sẽ có người để ý.

Cũng không bao lâu, bọn họ đã lên lớp 12, mặc kệ là lựa chọn thi đại học, hay là lựa chọn ra nước ngoài, một năm này rất trọng yếu, các gia trưởng thì càng không suy nghĩ hàm hồ, nhưng mà bọn họ không có thời gian a, đã bận rộn tới mức nào rồi, làm sao có thời gian đi nước Mỹ nhìn chằm chằm bọn họ.

Trước đó ó một nhà đề nghị để cho một thư ký thường đến, một học kỳ thì bình yên vô sự, về sau các gia trưởng đều không thích hợp để đến, tra ra thì phát hiện thư ký thu được chỗ tốt từ lãnh đạo!

Những học sinh này sau khi lên cấp 3, thì việc học đã nặng nề đến mười phần, ngoại trừ việc phải học thêm ở bên ngoài, còn phải học các năng khiếu mà mình hứng thú, không để nhân tài phát triển toàn bộ, cũng có lỗi với khoản học phí kếch xù của cha mẹ, bởi vậy, hơn nửa thời gian một ngày của các học sinh đều là ở trường học, cha mẹ cũng quan tâm đến con của mình sinh hoạt ở trường như thế nào, đến tột cùng thì học phí có đáng giá hay không.

Khương Tân Tân sau khi nghe xong thì trợn mắt há hốc mồm.

Trừ cái đó ra thì cũng có một suy nghĩ: Làm cha mẹ đúng là quá khó với cả quá phiền toái đi, trượt trượt.

Trợ lý Lưu nói ra "Tóm lại, nước đi trong trường bây giờ quá sâu. Lần này các phụ huynh muốn thành một nhóm để thảo luận chuyện này, nghe lời cô Nghiêm nói, nếu như các cha mẹ mà rảnh, đồng thời phụ trách lời nói, bọn họ sẽ đề cử người này trở thành hội trưởng hội phụ huynh, trợ giúp bọn họ nhìn chằm chằm về phía trường học, bọn họ vẫn là tin tưởng người cùng trải hơn, đương nhiên, loại sự việc này cũng rất hao tốn sức lực, bọn họ còn có chi phí, đại khái số tiền mà các vị phụ huynh cho ở mỗi học kỳ khác nhau, có thể là 3 vạn hoặc là 5 vạn."

Khương Tân Tân lúc đầu đối loại chuyện lông gà vỏ tỏi này không có hứng thú, hết sức chuyên chú nhìn bản vẽ thiết kế, nhưng sau khi nghe được câu nói cuối cùng, đột nhiên ngẩng đầu lên —— cái gì? Mỗi một học kỳ người làm cái này sẽ có mấy vạn ? ?

"Chờ một chút, cái hội phí này là làm cái gì?"

Trợ lý Lưu giải thích "Không phải là làm gì, chỉ là một chút điểm tâm của các vị phụ huynh khác, dù sao cũng không thể để hội trưởng làm không công."

Hai con mắt của Khương Tân Tân tỏa sáng "Có bao nhiêu vị phụ huynh a?"

"Một lớp có 24 học sinh, nhưng nhóm các vị phụ huynh, chỉ có 15 người thôi."

Lớp có 24 học sinh, cũng không phải gia đình nào cũng đều có bối cảnh tốt.

Ngoại trừ 15 vị phụ huynh này, cái khác, những người khác thì không có điều kiện vì mấy việc lông gà vỏ tỏi mà mà chăm chỉ, dù sao trường học cũng đã giảm học phí.

Khương Tân Tân tính toán một chút, 15 vị phụ huynh, nếu mỗi người cho ba vạn, vậy một học kỳ sẽ có 45 vạn a!

Cô thừa nhận cô đã động tâm.

"Hội trưởng đã được chọn rồi sao?"

Trợ lý Lưu thở dài một hơi "Không, những nhà khác tựa hồ cũng không có thời gian, dù sao một tuần lễ, cơ hồ mỗi ngày đều phải đi đến trường một chuyến, này quá khó để làm được."

Khương Tân Tân suýt nữa thốt ra "Nhiều tiền như vậy a bọn họ thế mà đều không muốn kiếm sao!", may mắn cô kịp thời nghĩ đến, những vị phu huynh này thiếu gì thì thiếu nhưng tuyệt đối không thiếu tiền.

Chỉ vì 45 vạn một học kỳ, mà bỏ công việc trên tay xuống để mỗi ngày chạy đến trường học, quả thật không có lời.

"Vậy không ai đảm đương chức vị hội trưởng kia?"

Trợ lý Lưu "Học kỳ trước thì có một người, tìm được một người ngoài. Bất quá mấy vị phụ huynh khác không có nguyện ý cho lắm."

Khương Tân Tân nghĩ kỹ, thành tâm thành ý mà đặt câu hỏi "Trợ lý Lưu, anh nói tôi có thể đi sao?"

Có tiền hay không đều là chuyện sau đó, chủ yếu là muốn vì các vị phụ huynh khác phân ưu, yêu mến một nhóm đóa hoa của tổ quốc.

Trợ lý Lưu kinh ngạc không thôi.

Bất quá cậu nghĩ đến việc từng cùng vợ thảo luận rồi phân tích, liền lập tức bình thường trở lại, hiện tại Chu phu nhân, là thành tâm muốn giữ gìn mối qua hệ với Chu Diễn, nhưng ngài cần gì phải ôm chuyện này, chuyện này đối với ngài cũng không có gì tốt chỗ a.

"Có thể là có thể, nhưng mà, phu nhân tôi phải nhắc nhở ngài, ngoại trừ ngày chủ nhật, mỗi một ngày đều phải đến trường."

Khương Tân Tân: Cô đang không có tiền không có công việc sao, với trình độ phổ thông của nguyên chủ, đi đâu đi tìm công việc với mức tiền lương sáu chữ số, đây quả thực là vì cô mà chế tạo riêng a!

"Tôi dù sao cũng không có việc gì nha."

Trợ lý Lưu cảm thấy Khương Tân Tân đang kích động, đành phải nói ra "Vậy ngài có thể đi tham gia họp phụ huynh, đến lúc đó rồi cùng với các vị phụ huynh khác thảo luận, tôi nghĩ bọn họ hẳn sẽ phi thường cao hứng."

Hiện tại người sáng suốt cũng nhìn ra được, Khương Tân Tân vừa mới đảm nhiệm chức vị mới, đủ mưu để đảm nhận tốt nhân vật mẹ kế, đem chuyện này giao cho cô, sao có thể không làm người ta yên tâm được?

Khương Tân Tân hận không thể lập tức đi tham gia họp phụ huynh để tự đề cử mình!

Nhưng sau khi tắt điện thoại, cô mới nghĩ đến một chuyện rất trọng yếu —— lấy thân phận phụ huynh Chu Diễn đi đến trường học, có cần được sự đồng ý của cậu không a?

. . .

Chu Diễn cũng không phải ngày nào cũng sẽ trốn học.

Hôm nay cậu không có tâm tư gì, đợi sau khi kết thúc buổi tự học, thì cậu mới đi ra khỏi lớp học, có một cỗ xe con xa hoa đậu ở bên ngoài.

Đây là đặc quyền của Chu Diễn.

Xe của những học sinh khác chỉ có thể dừng ở ngoài trường, đương nhiên bọn họ đối với đặc quyền này của Chu Diễn ở trường học cũng không có bất kỳ ý kiến gì, dù sao ba người ta đã quyên tặng ba khu dạy học.

Lái xe đã chờ ở đây từ sớm, thấy cậu đang đi xuống, thì không chút hoang mang nào mà mở cửa xe, đôi chân dài của Chu Diễn cứ thế mà tiêu sái lên xe.

Hôm nay cùng với những ngày khác đều không có gì khác nhau.

Thẳng đến khi Chu Diễn đi vào biệt thự, trong phòng khách một mảnh đèn sáng, người ngồi trên ghế sa lon cười nhẹ nhàng nhìn cậu.

Người này là mẹ kế cậu.

Chu Diễn "?"

Cậu làm sao lại có một loại ảo giác rằng cô đang chờ cậu?

Thời gian chớp mắt trôi qua, cậu đã biết đây không phải là ảo giác.

Khương Tân Tân đứng dậy, nụ cười trên mặt vẫn còn sau đó nói lời mà cô đã sớm luyện tập nhiều lần, cô ôn thanh nói "Hôm nay trợ lý Lưu gọi điện thoại cho dì, cậu ta nói cậu ta vẫn đang ở nước ngoài, nghe nói sau khi các con thi cuối kỳ xong, thì sẽ có buổi họp phụ huynh, con có để ý chuyện dì sẽ tham gia không?"

Vừa mới dứt lời, cô lại đặc biệt ôn nhu mà bổ sung "Nếu để ý thì cũng không sao, dì sẽ nhắc nhở trợ lý Lưu mau chóng làm xong công việc rồi trở về."

Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng lại đang niệm kinh: Bỏ qua đi bỏ qua đi, ngươi nhìn ta nghèo như vậy, ngươi nhẫn tâm cự tuyệt một người nghèo sao?

Chu Diễn sững sờ, lời nói này của cô đã làm cậu kinh ngạc ngoài ý muốn, bất quá trên mặt cũng không có biểu lộ ra, thái độ của cậu vẫn lạnh lùng, nhưng mà lời nói ra, tựa như tiếng trời ——

"Tùy tiện."

Đây là điều cậu nói, cũng là điều mà cậu nghĩ.

Vô luận là ai đi họp phụ huynh, thì cậu cũng không quan tâm, đều tùy tiện.

Khương Tân Tân vui vô cùng.

Ngày thường cô đều đẹp, lúc này lại còn có một đôi mắt linh động, giống như là biết nói chuyện, nói lên là việc chính mình muốn nhảy cẫng.

Chu Diễn mấp máy môi, không biết lên nói với cô cái gì, trầm mặc mấy giây, sau đó trực tiếp đi thẳng lên thang lầu.

Khương Tân Tân thật sự rất vui, đã thấy 45 vạn đang chạy về phía cô, mà số tiền kia, là do tiểu đáng yêu Chu Diễn đưa tới a.

Đúng vậy, cô cứ như vậy, ai có thể giúp cô cách kiếm tiền, cô liền đối với người đó bằng con mắt khác, như là người thân của mình.

Làm sao tốt như vậy đây, ngủ gật sẽ có người đưa gối đầu, thiếu tiền liền có người cho một khoản tiền lớn. . .

Cô không có một chút khống chế tốt nào cả nhộn nhạo tâm tình, mà còn vui sướиɠ đối đứa nhỏ cao lãnh đằng sau nói ra "Ngủ ngon a, mơ đẹp!"

Còn kém chút nữa là nói "Người tốt cả đời bình an".

Cơ thể Chu Diễn dừng lại, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất để chạy lên lầu.