“Cảm ơn anh.”
Trì Tịch chân thành nói cảm ơn hắn, “Em biết lời cảm ơn này nghe có vẻ rất nhẹ nhưng Thẩm tiên sinh yên tâm, về sau nếu anh có bất kì yêu cầu gì, dù là lên núi đao xuống biển lửa em cũng đều…”
Thẩm Quyết cười khẽ cắt ngang lời cô, “Tôi không cần em lên núi đao xuống biển lửa, chỉ cần em phụ trách đem tôi uy no là được rồi.”
“…”
Trì Tịch tự nhiên hiểu ‘ uy no ’ mà hắn nói có ý tứ gì, sắc mặt tức khắc đỏ ửng, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt hắn.
“Em nghỉ ngơi thật tốt, tôi đi trước.”
Thẩm Quyết đứng dậy, trước khi đi còn không quên chiếm tiện nghi của cô, bàn tay to xoa nhẹ ngực cô mấy cái.
…
Tốc độ của Thẩm Quyết thật sự rất nhanh, nói là cuối tuần nhưng hôm Trì Tịch xuất viện, người của hắn cũng đã lo liệu xong.
Chỉ cần bên Trì Quý Nam đồng ý thì Trì Tục có thể lập tức đi bệnh viện Los Angeles trị liệu.
Nhưng …
Trì Quý Nam và Trì phu nhân sẽ đồng ý sao?
Đã sắp đến bước cuối cùng rồi, Trì Tịch lại có chút lo sợ bất an, cô sợ Trì phu nhân sẽ làm khó.
Quả nhiên, sợ cái gì cái đó liền tới.
Ngày hôm sau khi Trì Tịch xuất viện, Trì phu nhân liền gọi điện thoại cho cô, bà ta chưa nói chuyện gì chỉ bảo muốn gọi cô về Trì gia ăn một bữa cơm.
Khi Trì Tịch về đến nhà, người làm trong nhà cũng vừa vặn đem món cuối cùng bưng lên bàn ăn.
Người trong nhà đều có mặt, Tống Thành đang nói chuyện phiếm với Trì Quý Nam ở phòng khách, Trì Phỉ cầm nĩa đút Tống Thành ăn trái cây.
“Chị đã về rồi.”
Trì Phỉ thấy Trì Tịch, cầm khăn giấy lau tay một chút, trên mặt treo ý cười ngọt ngào, “Sau khi chị dọn ra khỏi nhà càng ngày càng ít về nhà a.”
Trì Quý Nam không mặn không nhạt nói, “Công việc của chị con bận rộn, người trẻ tuổi vẫn nên lấy sự nghiệp làm trọng.”
Trì Phỉ liền thè lưỡi không nói gì nữa.
Trì Tịch chào hỏi xong cũng không nói thêm gì.
Tống Thành nhìn cô, sau khi biết chuyện của cô cùng Thẩm Quyết, trong lòng hắn không những không an phận mà còn bắt đầu rục rịch những suy nghĩ xấu xa.
Người phụ nữ của Thẩm Quyết sao, hắn càng muốn nếm thử xem có tư vị gì.
Cả nhà mỗi người một tâm tư khác nhau ngồi cùng trên một bàn cơm, Trì Tịch không có tâm tình ăn uống gì, ăn một lát liền buông đũa không ăn tiếp ngồi một bên uống nước.
Cũng không ai để ý đến cô cho đến khi cơm trưa kết thúc, Trì Quý Nam mới nghiêm túc kêu Trì Tịch lên thư phòng trên lầu.
Trì Phỉ còn chưa biết đã xảy ra chuyện gì, cô ta chỉ cảm thấy có lẽ sẽ có trò hay để xem.
Nhìn sắc mặt của ba, cô ta cảm thấy có lẽ Trì Tịch đã phạm phải chuyện gì sai trái rồi, hôm nay cô nhất định sẽ bị ba giáo huấn cho một trận.
Chẳng qua đã để cho Trì Phỉ thất vọng rồi.
Vài phút sau, Trì Tịch cùng Trì Quý Nam một trước một sau đi từ trên lầu xuống, chuyện gì cũng không xảy ra.
Sắc mặt Trì Quý Nam so với lúc trước khi lên lầu còn tốt hơn không ít.
Đi xuống lầu, Trì Tịch cũng không muốn tiếp tục ngây ngốc ở chỗ này thêm một phút nào nữa, cô nói với Trì Quý Nam mình còn có việc sau đó liền rời đi.
Trì Tịch vừa đi, Tống Thành cũng muốn đi.
Trì Phỉ sợ hắn tà tâm không dứt, lại muốn đi dây dưa với Trì Tịch nên vội vàng nói mình cũng đi với hắn, cô ta cũng muốn ra ngoài.
Mãi cho đến khi trong phòng khách chri còn lại hai người, Trì phu nhân mới mở miệng, “Con bé đó thật sự được Thẩm Quyết yêu thích sao?”
“Tôi lại xem thường cô ta rồi.”
Trì Quý Nam cười cười, “Xem ra không bao lâu nữa Trì Thanh đã có thể trở lại, lúc này bà cũng nên cảm thấy biết ơn Trì Tịch đi.”
Trì phu nhân lại nhíu mày.
Lúc trước khi bà ta đem Trì Tịch đưa đến trên giường Thẩm Quyết cũng là ôm một hy vọng, hy vọng Trì Tịch có thể thổi gió bên gối để Thẩm Quyết không so đo với Trì gia.
Nhưng hiện giờ khi Trì Tịch thật sự được Thẩm Quyết yêu thích, đối với bà ta mà nói lại chẳng phải chuyện tốt lành gì.
…
Trì Tịch lại đi đến bệnh viện một chuyến.
Trì Quý Nam cũng đã gật đầu đồng ý, qua một hai ngày nữa, đợi sau khi chuẩn bị mọi thứ ổn thỏa, Trì Tục sẽ được đưa đến Los Angeles trị liệu.
Trì Tịch cảm thấy như mình đang nằm mơ vậy.
Từ khi Trì Tục xảy ra tai nạn xe cộ đến bây giờ, thời gian càng lâu, sự thất vọng lại càng lớn, cô cho rằng đời này Trì Tục sẽ thật sự không tỉnh lại nữa.
Nhưng hiện tại, Thẩm Quyết lại cho cô hy vọng.
Thẩm Quyết…
Từ bệnh viện đi ra, Trì Tịch tựa như bị dính ma chú, trong đầu cô đều là tên Thẩm Quyết, mặt Thẩm Quyết.
Còn có hình ảnh hắn ở trên người cô rong ruổi, mồ hôi nhỏ giọt xuống dưới cùng dã tính trên người hắn.
Hắn đã giúp mình một việc lớn như vậy, Trì Tịch suy nghĩ, cảm thấy thứ duy nhất mà mình có thể báo đáp hắn cũng chỉ có thân thể này.
…
Sau khi Trì Tịch xác định đêm nay Thẩm Quyết sẽ đến, trong lòng liền bắt đầu nhảy loạn bịch bịch bịch.
Ăn cơm chiều xong, cô bắt đầu tránh ở trong phòng chuẩn bị.
Trì Tịch mở thùng giấy lớn mà trước đây vẫn luôn bị cô chất đống cất trong góc phòng.
Quần áo tình thú đều vô cùng hở hang, mặc ở trên người căn bản không che được thứ gì.
Trì Tịch chọn lựa một phen, cuối cùng chọn một bộ thủy thủ để mặc.
Áo trên rất ngắn, ngắn đến nỗi chỉ có thể miễn cưỡng che khuất nửa bầu vυ', váy cũng ngắn, chỉ có thể che khuất bờ mông, phía dưới là vớ dài màu đen.