Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Hãm Lờ

Chương 17: Đàn ông

Editor: Trà Sữa Thêm Cheese.

Sau một tuần đóng máy Dear Holiday, tập ba của bản chỉnh sửa lên sóng, nội dung bao gồm ngày thu hình thứ sáu và livestream ngày thứ bảy.

Sáng hôm sau, A Tửu dựa vào bản thân mà chiếm lấy ba cái hotsearch trên Weibo, hoàn mỹ giải thích độ phổ biến của một tiểu hoa đán* tai tiếng nên có!

*Tiểu hoa đán: Chỉ chung nữ diễn viên còn trẻ tuổi, từ tuyến 18 cho đến tuyến đầu, đều đi theo con đường thu hút người hâm mộ hoặc thiên hẳn về mảng điện ảnh.

Chỉ tiếc là nội dung hotsearch và nội dung phát sóng không mấy liên quan, vì có Quý Lâm Xuyên nên lúc livestream, chương trình liên tục lên hotsearch, vì vậy đã khiến nhiệt độ của bản chỉnh sửa thấp đi.

Chỉ có A Tửu từ livestream đến bản chỉnh sửa, thường xuyên xuất hiện trong các topic của mọi người.

#Tang Tửu mưa sao băng#

#Tang Tửu hủy hợp đồng, chính thức trở thành đàn em cùng công ty của Quý Lâm Xuyên#

#Dear Holiday yêu cầu Tang Tửu bồi thường#

Lúc thấy hotsearch đầu tiên, cư dân mạng: “Oa, giàu! Người nổi tiếng dễ kiếm tiền ghê, livestream thôi cũng thu được mấy trăm ngàn!”

Lúc thấy hotsearch thứ hai, cư dân mạng: “Oa! Có Quý Lâm Xuyên làm chỗ dựa là khác hẳn! Tang Tửu có thể đến Công ty Điện ảnh và Truyền hình Thước Kiều của nhà họ Quý làm công chúa nhỏ rồi!”

Lúc thấy hotsearch thứ ba, cư dân mạng dụi mắt, có chút không dám tin.

【Không, không phải chứ? Tang Tửu có cực nhiều quà tặng, lại là công chúa của Thước Kiều, thế mà bị tổ chương trình keo kiệt đòi bồi thường?】

【Đây là người làm công bướng bỉnh sao =))))?】

【Chỉ có tôi để ý Tang Tửu vỗ nhẹ một cái đã làm nứt bàn à?】

【Xị em lầu trên, chị không cô đơn, tôi cũng nghi ngờ tổ chương trình thừa dịp lừa gạt Tang Tửu.】

【Thật ra xem chương trình là có thể nhận ra Tang Tửu hoàn toàn không cảm thấy mình đập bàn sẽ đập tới công chuyện =))))) Đều do cái bàn không biết điều!】

Hai hotsearch #Tang Tửu mưa sao băng# và #Dear Holiday yêu cầu Tang Tửu bồi thường# đều nằm trên Weibo, vô cùng có hiệu quả giải trí, cư dân mạng vừa ganh tị vì fans chi mạnh tay để A Tửu vui vẻ, giây sau liền thấy hotsearch bồi thường mà cười up cười down.

Một ngày ngắn ngủi, sau những biệt danh “công chúa tinh linh”, “cao bôi da chó”, “hãm lờ”, cô đã đạt thêm một biệt danh “em gái ngọt ngào khỏe mạnh”.

Thậm chí có giang cư mận rảnh rỗi lấy A Tửu bưng bàn đá, vỗ bàn làm thành gif và meme, đệm thêm mấy chữ【Bắn mày giờ.jpg】,【Quýnh mày giờ】.

“Huhuhu.”

Lúc cộng đồng mạng đang náo nhiệt thảo luận trên Weibo, ở trong căn phòng nghỉ ngơi nào đó của Điện ảnh và truyền hình Thước Kiều, có thể nghe được bên trong truyền ra từng đợt huhu đáng thương.

A Tửu chôn thật chặt cái đầu xù xù vào trong gối mềm, sống chết vùi mình trên ghế không chịu đứng dậy, vì đại sư huynh Quý Lâm Xuyên cũng ở đây nên cô nhõng nhẽo vô cùng thuần thục: “Huhu, xấu hổ muốn chết luôn QAQ.”

Dù sau khi tất cả các tập chỉnh sửa của Dear Holiday phát sóng thì cô bỗng dưng thu được 300 điểm hãm lờ, chạm đến con số 346 nhưng có nhiều điểm đi chăng nữa cũng không thể thay đổi tình trạng mất mặt của cô!!!

“Không phải chỉ là làm nứt bàn thôi sao, không bẽ mặt.” Quý Lâm Xuyên giơ tay, nhẹ nhàng vỗ đầu A Tửu, dụ dỗ bằng chất giọng ấm áp: “Lần sau em kiểm soát sức lực là được, đừng khóc mà.”

Sau khi thấy A Tửu xách bàn đá, anh cũng chẳng ngạc nhiên việc A Tửu đâp một phát có thể làm nứt bàn.

Hơn nữa dựa vào thiết lập của game mobile “Tiên Duyên”, sức nặng vũ khí chừng hơn trăm kg, dù A Tửu là NPC thì kiếm trong tay phải nặng tới 44,4kg, rất lớn cũng rất nặng, vì vậy một cú đập của A Tửu không làm bàn đá nát bấy đã xem như nể nang lắm rồi.

A Tửu cong người ôm gối, tự thấy xấu hổ khi nhìn người khác, âm thanh vừa mềm mại vừa tức tối, cực kỳ tủi thân: “Nhưng bây giờ trên mạng đều cho rằng em là đồ trộm cắp hư hỏng, bỏ chạy không chịu bồi thường, nhưng trước khi rời khỏi đó, Đồng Đồng nhắc em mới thấy mà, vả lại em có nói sẽ bồi thường! Không lừa mấy anh đâu!”

“Em không lừa chúng tôi, đội ngũ chương trình lừa em.” Quý Kỳ Tây vừa nhận chức người đại diện của A Tửu chưa được mấy ngày, anh nghiêng người, lười biếng dựa vào ghế salon đối diện cô, nhìn A Tửu một cách chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Em trực tiếp bồi thường, không cho tổ chương trình biên tập là được, mắc gì lại đồng ý đánh cược với bọn họ là cư dân mạng có thể phát hiện ra ở trong bản chỉnh sửa hay không? Phát hiện xong rồi còn bồi thường? Rõ ràng là bọn họ lợi dụng em để kéo rating cho bản chỉnh sửa.”

A Tửu ngơ ngác ngẩng đầu, suy nghĩ một hồi thì đưa tay lấy vài viên kẹo trong túi áo ra.

Lòng bàn tay trắng nõn của cô cầm kẹo, vừa đáng thương vừa mang theo chút kiêu ngạo mà người khác không hiểu: “Bọn họ hối lộ em, cho em cả hộp kẹo! Hai viên kẹo tương đương 25kg cây bắp, em kiếm thật là nhiều, thật là nhiều cây bắp luôn!”

Quý Lâm Xuyên: “.”

Quý Kỳ Tây một lời khó nói hết nhìn A Tửu nửa ngày, thấy A Tửu không có cảm giác gì, gương mặt còn lộ vẻ kiêu ngạo thì im lặng mắng thầm đồ ngu, sau đó anh lắc đầu, khom người lật mấy bản hợp đồng trên bàn: “Chậc, tại sao không có hợp đồng quảng cáo về kẹo.”

Dứt lời, anh nhìn A Tửu lần nữa, giọng điệu tùy ý: “Em thích ăn kẹo của thương hiệu nào? Tôi kêu bọn họ cho em là bạn thân thương hiệu, dù danh hiệu này không lớn nhưng em có thể thường xuyên nhận được kẹo như quà tặng.”

Đỡ cho sau này bán mình vì một hộp kẹo.

*Phân theo danh hiệu: Người đại diện = Người phát ngôn => Đại sứ (hình tượng) => Đại sứ (mở rộng) => Đại sứ (Chiến dịch) => Family – Bạn thân thương hiệu.

“Em không thích kẹo lắm đâu.” A Tửu giơ tay vuốt mái tóc lộn xộn, lại lấy mớ kẹo mình lấy ra nhét cho Quý Lâm Xuyên: “Sư huynh nói thích mà, em muốn lấy một hộp.”

Quý Lâm Xuyên nhìn kẹo được nhét vào lòng bàn tay, anh ngẩn người, bỗng dưng nghĩ đến hôm đó A Tửu lén lút cho anh hai viên kẹo, hỏi anh thích hay không, anh nói thích.

Vì anh thích nên cô mới đồng ý với tổ chương trình sao?

“Mấy hôm trước tôi lên Weibo thì thấy một cái hotsearh, gọi là Quý Lâm Xuyên cưng chiều Tang Tửu.” Sau khi ánh mắt của Quý Kỳ Tây khẽ khựng lại trên mấy viên kẹo trong tay Quý Lâm Xuyên liền rơi vào mặt anh ấy, chân mày hơi nhướng, lười nhác cười: “Cháu trai, cậu thấy thế nào?”

Bình thường đều bày ra dáng vẻ sư huynh, kết quả là luôn ôm đùi, nếu không phải anh đã giễu cợt cái thằng dài dòng boy kia lúc livestream thì có lẽ thằng cháu lớn xác này của anh cũng không nghĩ ra phương pháp châm biếm đơn giản và thô bạo như vậy của nhà giàu.

“Đừng hỏi, mất rồi, không xem được.” Quý Lâm Xuyên cau mày nhìn Quý Kỳ Tây cà lơ cà phất: “Nhưng chú làm gì đấy? Tôi để A Tửu ký hợp đồng với công ty là mong sẽ giúp em ấy, không phải để chú làm bậy.”

Trời mới biết khi anh ấy mang A Tửu đến công ty, lúc biết Quý Kỳ Tây là người đại diện tạm thời cho A Tửu, vẻ mặt suýt nữa là nứt ra.

Song A Tửu vẫn luôn vui vẻ, nói thẳng hai người có duyên, có thể thấy rõ là cô bấm tay rất chính xác! Quý Lâm Xuyên cảm thấy có duyên với hỗn thế ma vương, vậy gọi là nghiệt duyên!

Quý Kỳ Tây chậm rãi sửa chữa: “Cháu trai, mời cậu tôn kính, nói không chừng tôi vui sẽ nói cho cậu, dù sao hợp đồng cũng đã ký, cậu có thể làm gì?”

Quý Lâm Xuyên hít một hơi thật sâu, không cam lòng nói: “Chú ba.”

“Ngoan.” Quý Kỳ Tây duy trì dáng vẻ bậc cha chú, khẽ vuốt cằm: “Xin lỗi, tôi lừa cậu nữa đấy, sao cậu không nhớ lâu chút nào vậy.”

“Chú?!”

A Tửu nhận ra tình hình bất thường của hai người, sợ bọn họ cãi nhau bèn nhanh chóng áp dụng phương pháp hãm lờ, ôm gối đi đến ghế salon rồi ném xuống, thấy mình thành công cắt ngang họ, cô thầm thở phào nhẹ nhõm nhưng gương mặt tràn đầy không vui: “Em mặc kệ! Hai người nói tổ chương trình lừa em, vậy giúp em lừa trở lại đi! Không lừa lại thì em không ra ngoài!”

Yên lặng.

Giá trị hãm lờ yên lặng kéo dài.

“Hai người không cảm thấy vừa nãy em rất hãm, không, rất đáng yêu hả?” Đại sư huynh nói, mình mà hãm thì đối với bọn họ đều cực kỳ dễ thương.

“Đáng yêu chứ.” Quý Kỳ Tây đối với người anh thấy thuận mắt, hiển nhiên cũng sẽ có filter, đừng nói ném gối, dù là mắng người, anh cũng mặt không đổi sắc bảo rằng đáng yêu: “Xem em vừa dùng gương mặt đáng yêu như vậy mà yêu cầu, đợi chút tôi giúp em tìm thể diện trở về.”

Quý Lâm Xuyên hơi nghi ngờ cái thủ đoạn mà Quý Kỳ Tây tìm thể diện kia, song anh không để ý, anh cười với A Tửu một tiếng: “Lúc nào A Tửu của chúng ta cũng dễ thương hết.”

A Tửu hé miệng, hồi lâu sau uể oải ồ lên.

Huhuhu, mấy người lừa người ta! Giá trị hãm lờ chứng minh hai người hoàn toàn không cảm thấy em đáng yêu!! Miệng lưỡi đàn ông đều là gạt A Tửu quỷ!!

Khi A Tửu tủi thân than thở, Quý Kỳ Tây đưa tài liệu trên bàn cho cô: “Đây, tôi chọn vài đại diện thương hiệu, show tạp kỹ và kịch bản phim cũng có vài cái, em thích nào thì lấy.”

A Tửu dùng con ngươi sâu kín nhìn anh: “Nếu như em đều không thích?”

Hãm hay không! Hỏi anh đó có hãm hay không!

“Đều không thích? Vậy em thích gì nói tôi nghe, dù sao thứ có thể bỏ tiền ra giải quyết đều không xem là vấn đề.” Quý Kỳ Tây là con trai lúc về già của cụ Quý, từ nhỏ đã coi trời bằng vung, trong mắt anh, mấy biểu hiện này của A Tửu là con nít, kém xa anh khi trước, thậm chí thấy A Tửu từ chối còn cho rằng cô nhóc có chính kiến: “Ba tháng này, dù em có yêu cầu gì, tôi cũng sẽ thỏa mãn em.”

Quý Lâm Xuyên không nghĩ là A Tửu hãm gì cả, song lại không nhịn được mà thầm lo lắng, ba tháng tới, A Tửu ngây thơ có bị Quý Kỳ Tây lừa bịp hay không?

Anh suy nghĩ một chút rồi hỏi cô: “A Tửu, anh sáng tác hai bài hát cho em, không muốn bàn chuyện công việc thì sư huynh giúp em thu album trước nhé?”

Nếu lời của Quý Lâm Xuyên bị người ngoài nghe thấy, mỗi một người đều phải trợn mắt há mồm than vãn không ngừng, từ khi debut đến bây giờ, anh chưa từng sáng tác bài hát cho bất cứ ai!

Thật ra có nhiều người trong giới đã mời Quý Lâm Xuyên nhưng không có ích gì, bây giờ anh lại chạy tới xin A Tửu thu âm ca khúc anh viết!!!

A Tửu đối diện với ánh mắt mong chờ của anh, căng thẳng nuốt nước miếng mấy cái, sao cô hát được chứ.

“Em nhìn nó thì có thể nhìn ra hoa à?” Quý Kỳ Tây dựa vào ghế salon lần nữa, lười biếng giống như chẳng có xương, anh thấy A Tửu do dự bèn nói thẳng: “Muốn hát thì tôi sẽ để cháu trai giúp em thu âm, không đủ năng lực chuyên môn thì tôi tìm giáo viên dạy em, nếu lạc nhịp, công ty có bộ phận chỉnh giọng, album bán không được thì tôi mua hết, em cứ ôm niềm tin album vừa được tung lên mạng thì người ta sẽ đua nhau giành giật mà mạnh dạn thu âm đi, không có gì phải sợ.”

A Tửu kinh ngạc nhìn Quý Kỳ Tây, cô há miệng, bỗng dưng phát hiện mình nương theo suy nghĩ của anh lại không tìm được cái cớ để lùi bước!

“Vậy, vậy em thu âm?”

“Thu âm!” Quý Lâm Xuyên gõ nhịp quyết định, dù anh cho rằng Quý Kỳ Tây nói là lạ ở đâu nhưng A Tửu đồng ý là được: “Em cũng không cần tìm giáo viên, sư huynh dạy em.”

Quý Kỳ Tây đang tán dóc với ai đó trên điện thoại, nghe được cuộc đối thoại của hai người, thuận miệng trả lời một câu: “Cứ yên tâm thu âm, nếu xấu hổ thì tôi giúp em đuổi người ngoài đi.”

Vừa nói xong, anh đưa điện thoại tới trước mặt A Tửu, vẻ mặt hơi tế nhị: “Không thể giúp em tìm thể diện về, chỉ có thể vớt vát danh tiếng đập bàn không chịu bồi thường của em.”

Quý Lâm Xuyên nửa tin nửa ngờ cầm di động đến cho cô, nhìn nội dung thì không khỏi tức cười.

Phòng làm việc của Tang Tửu V:【Quay show xong, bà chủ Tửu phải bồi thường (khóc lớn), nhưng sau đó tổ chương trình đã nuốt lời, nói đó là gỗ lim vàng!】

A Tửu gãi đầu, ánh mắt mờ mịt: “Nhưng em chưa bồi thường cho họ mà.”

“Không phải nói là lừa lại sao?” Quý Kỳ Tây giơ tay: “Lừa người ấy, chuyện tôi thuần thục.” Anh vừa dứt lời thì khẽ nâng cằm về phía điện thoại: “Chắc tổ chương trình sẽ trả lời em đấy?”

A Tửu cúi đầu nhìn, thật sự nhìn thấy bọn họ trả lời.

Dear Holiday V:【Nói bậy! Chúng tôi hoàn toàn không nói với em là gỗ lim vàng, chúng tôi nói nó là một cái bàn bình thường!】

Cư dân mạng thấy vậy thì sôi nổi, truy hỏi:【Vậy Tang Tửu thật sự bồi thường à?】

Dear Holiday V:【Không! Không chỉ không bồi thường mà còn lừa chúng tôi một hộp kẹo!】

A Tửu siết nắm đấm nhỏ, lỗ tai cũng đỏ lên vì tức giận: “Bọn họ nói bậy! Kẹo là bọn họ chủ động đưa em!”

Quý Kỳ Tây có chút bội phục chỗ chú ý của A Tửu, anh duỗi tay phải lấy điện thoại về, thờ ơ hỏi: “Biết chuyện bọn họ đang làm là gì không?”

“Nói láo!” A Tửu cây ngây không sợ chết đứng: “Bọn họ đang lừa người!”

Quý Lâm Xuyên: “.”

Em gái đần, như vậy gọi là tự bóp chính mình.

Không đợi anh nói ra khỏi miệng, chỉ thấy Quý Kỳ Tây gật đầu, hợp tình hợp lý hỏi A Tửu: “Không sai, bọn họ nói láo, bọn họ nói láo hai lần, chúng ta lừa người một lần, ai đáng ghét hơn?”

A Tửu không chút do dự, quả quyết đáp: “Bọn họ!”

“Đúng!” Quý Kỳ Tây thấy A Tửu ngây thơ thì cong môi cười: “Vì vậy chúng ta lừa họ một lần, không bồi thường một lần, tổng cộng hai lần, có tính là huề nhau không?”

“Đương nhiên là tính!” A Tửu trả lời xong, cô nhẹ nhàng vỗ tay một cái, đôi mắt hạnh như có một chấm nhỏ rơi vào, rực rỡ lóe sáng: “Thì ra bọn họ nói láo hai lần là vì giúp chúng ta tiết kiệm tiền!”

Quý Kỳ Tây tủm tỉm cười, cực kỳ đồng ý: “Em đoán rất đúng!”

Quý Lâm Xuyên: “…”

Toang rồi toang rồi, A Tửu đã bị một cái hỗn thế ma vương “Tây hóa”*.