Editor: Thiên Kim
Beta: Mị Nguyệt
***
Trong 2 năm Tô Dung đến Thịnh Đạt, cô đã nghĩ không biết bao nhiêu lần về phản ứng của hắn khi nhìn thấy video này.
“Tôi không ngờ sinh hoạt trước kia của thư ký Tô lại xuất sắc như vậy.”
Duật Tôn nhanh chóng thu hồi ánh mắt, nhìn đến khuôn mặt nhỏ thanh thuần đang ửng đỏ của Tô Dung.
Tô Dung nhỏ hơn Duật Tôn 4 tuổi, sau khi tốt nghiệp đại học, cô vào công ty làm thư ký cho hắn 2 năm. Cô rất tỉ mỉ trong công việc, đời tư cũng rất sạch sẽ. Chưa kể, cô còn là học muội của hắn.
Người cầu hôn cô nhiều không kể hết, nhưng người này đến người khác đều bị cô lần lượt từ chối, không một ngoại lệ nào. Ở trong công ty, cô được mệnh danh là cao lãnh chi hoa*.
*Cao lãnh chi hoa: có thể hiểu nôm na là một bông hoa cao lãnh, lạnh lùng.
Thế nhưng, không ai có thể nghĩ đến, một tiểu kiều hoa ngoan cường, bất phàm thế mà lại có quá khứ dâʍ ɭσạи như vậy?
“Duật học trưởng... Giúp tôi đi...” Nghe giọng điệu châm chọc của người đàn ông, Tô Dung đau lòng cúi đầu, yếu ớt nói.
Hắn vẫn là không nhận ra cô...
Có lẽ đúng như lời Đường Ngạn nói, hắn đã sớm quên hết rồi...
“Cầu tôi giúp cô?”
Duật Tôn nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của Tô Dung, đầu ngón tay chậm rãi lướt qua cánh môi mềm mại, đỏ mọng.
“Tìm một người đàn ông giúp cô loại chuyện này, cô có biết như vậy nghĩa là gì không?”
Cô làm sao mà không biết được cơ chứ?
Vì để tìm được hắn, tới ký ức không muốn nhớ lại của trước kia, cô cũng nguyện ý mở ra xem một lần nữa.
“Duật học trưởng... Hoàn cảnh nhà tôi anh cũng đã biết... Cầu anh giúp tôi...”
Tô Dung ôm lấy hai bả vai mình, run rẩy khóc lên, đôi mắt dù ướt đẫm lệ nhưng vẫn nhìn hắn chằm chằm, như thể đã nắm được cọng rơm cứu mạng duy nhất.
“Được thôi, có điều...”
Giọng nói của người đàn ông có chút ám ách, cánh tay rắn chắc dưới lớp áo sơ mi trắng từ từ ôm lấy cô.
“Từ nay về sau, cô chỉ có thể ngoan ngoãn làm nô ɭệ của riêng mình tôi!”
Mắt Tô Dung mở to vì kinh ngạc, như không thể tin được những gì đang diễn ra.
Con người Duật Tôn trước giờ vẫn luôn lạnh nhạt, lúc còn học đại học, hắn nổi danh là thiên tài cao lãnh.
Sau khi tốt nghiệp và thành lập công ty, hắn liền biến thành một người cuồng công việc, trở thành nhân vật đứng đầu trong ngành IT*.
*IT: Information technology. (Công nghệ thông tin)
Mấy năm nay, Tô Dung luôn hoài nghi có phải chính mình nhìn nhầm rồi không. Hắn của hiện tại cùng với người đã bắt cóc cô năm đó, căn bản giống như hai người khác nhau.
“Bộ dáng cô bị trói chặt trong video, làm tôi cứng rồi.”
Người đàn ông cao cao tại thượng thường ngày, cúi đầu xuống, hơi thở vừa nóng bỏng vừa nguy hiểm phun lên da thịt trắng nõn của cô.
“Tô Dung, mau gọi chủ nhân!” Lời nói giống như ra lệnh của hắn khiến Tô Dung đang mặt đỏ tai hồng liền tỉnh táo lại.
“Dạ... Chủ nhân.”
Cô ngây người nhìn khuôn mặt tuấn tú quen thuộc một lúc lâu, đột nhiên giọng nói yêu nghiệt kia lại cất lên.
“Thực ngoan... Đem côn ŧᏂịŧ giả cắm trở lại tiểu huyệt đi, đưa điều khiển từ xa cho tôi luôn.”
Ánh mắt Duật Tôn u ám nhìn chằm chằm vào Tô Dung, giống như khen thưởng mà sờ sờ đầu cô, hắn thật vừa lòng vì tiểu nô ɭệ biết nghe lời.
Chờ đến khi hắn cầm điều khiển từ xa đi rồi, Tô Dung đỏ mặt đem côn ŧᏂịŧ giả cắm lại vào tiểu huyệt, trong đầu còn đang miên man suy nghĩ một tiếng “chủ nhân” đã lâu không kêu kia.
Cô mặc lại chiếc qυầи ɭóŧ đã ướt sũng của mình, mang tất chân màu da, cài cúc áo sơ mi. Sau khi sửa sang lại chỉn chu, cô mới bước ra khỏi nhà vệ sinh.
Khi đến phòng dự án lấy tư liệu Phong Thành, cô vẫn là thư ký Tô lạnh lùng, tài giỏi.
“Duật Tổng, tư liệu Phong Thành của ngài.”
Tô Dung phải cắm côn ŧᏂịŧ giả đi lại trong công ty, vẫn có chút không thích ứng được.
Cũng may thân thể cô sớm đã bị khai phá và dạy dỗ từ lâu, cho dù tao bức có bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến đâu thì ngoài mặt cô vẫn đoan trang, đứng đắn như ngày thường.
“Lúc không có người ngoài, gọi tôi là chủ nhân. Nghe rõ chưa?” Hắn trầm giọng nhắc nhở.
Hiếm khi Duật Tôn không bận rộn trước máy tính, hắn vẫy tay về phía cô, nhíu mày nhìn vào giữa hai chân mình.
Sau khi Tô Dung đi vòng qua khỏi bàn làm việc, liền nhìn thấy ngón tay thon dài của hắn kéo khóa quần xuống, qυầи ɭóŧ màu đen bên trong phồng lên, đỉnh thành một cái lều lớn.
Tác giả P/s: Meo meo~ Chương 2 của hố mới đã được up lên, mọi người đoán xem Duật Tôn sẽ làm gì tiếp theo?
Truyện phải có thịt nhiều mới ngon a~~
***
Lời của tác giả Nguyệt chỉ có thể edit như vậy, có nhiều thuật ngữ tác giả sử dụng, Nguyệt không hiểu cho lắm nên sẽ khác với nghĩa gốc 1 chút nha.