Đặng Long trở lại chung cư nhỏ của cô liền ấn vân tay mở cửa. Cũng nhờ đêm qua cô say rượu nên anh mới thuận lợi đặt vân tay trên cửa nhà cô như vậy. Mở cửa bước vào liền cảm thấy cả người thoải mái. Nơi này tràn ngập hương vị của bảo bối nhà anh. Đặng Long kéo vali về phía phòng ngủ của cô mở tủ quần áo treo đồ của bản thân vào nhìn đi nhìn lại vài lần mới hài lòng đóng cửa tủ mang đồ dùng cá nhân đến phòng tắm.
Sắp xếp đồ đạc ổn thỏa lại lau dọn nhà cửa một lần đến bóng loáng mới hài lòng nghĩ: “Cô hẳn không thể đuổi một người lên được phòng khách, xuống được phòng bếp trên giường lại mạnh mẽ như anh”. Đặng Long mở điện thoại đã gần 5h chiều lại nhìn tin nhắn gửi đi chưa thấy hồi âm tự an ủi bản thân: “Bảo bối nhà anh chắc làm việc rất cực”. Nghĩ đoạn liền đứng dậy đi xuống siêu thị muốn nấu một bàn đồ ăn cho cô.
Nhìn đồng hồ đã gần 11h đêm lại nhìn một bàn đồ ăn đã nguội Đặng Long thật giống như một cô vợ nhỏ cam chịu đợi chồng trở về. Anh lấy điện thoại bấm gọi cho cô nhưng hết lần này đến lần khác đều thuê bao. Đặng Long nghĩ không phải cô cố ý trốn tránh anh đấy chứ. Đúng lúc này bên ngoài có tiếng nói chuyện:
- Việt Việt, cho anh vào nhà em nói chuyện nhé. Ở Thiên Yết sao em không nói tiếng nào đã đi rồi? Anh gọi điện em đều không nghe máy.
- Tiểu Cường, cậu mau về nhà đi. Suốt ngày lêu lổng bên ngoài khiến cô lo lắng.
Tiểu Cường cười hì hì:
- Bố mẹ anh cũng quen cảnh này rồi, giờ này anh ở nhà mới làm họ ngạc nhiên thì có. Em làm bạn gái anh lại nỡ vứt anh ngoài này sao?
Việt Việt hít vào lại thở ra, sáng một tên sói tối lại đến một con cừu là muốn hành cô lắm đúng không. Nếu không phải hắn kêu gào thích cô trước mặt giáo sư, nếu không phải giáo sư nhờ cô để ý hắn chắc cô liền một cước đá hắn khỏi cuộc đời cô rồi.
- Cho cậu một phút không rời khỏi chúng ta liền chia tay.
Tiểu Cường nghe cô nói muốn chia tay liền ủy khuất:
- Anh về là được, em không cần phải chia tay anh.
Tiễn bạn trai hờ đi rồi cô mới mở cửa vào nhà. Bật đèn lên liền thấy một bóng dáng cao lớn nhìn cô với ánh mắt u oán. Nhìn rõ người trước mắt cô hối hận sao ban nãy không dứt khoát ở lại phòng nghiên cứu cho rồi. Đặng Long sa sầm mặt bước tới đẩy cô lùi đến trên tường cất giọng u ám:
- Giờ này em mới về là ở cùng cậu ta?
Việt Việt định lên tiếng giải thích lại nghĩ sao cô phải giải thích với tên này. Sáng nay cô đã bảo hắn phải rời khỏi nhà cô cơ mà. Việt Việt liền trừng anh:
- Sao giờ này anh còn chưa đi?
- Trả lời trọng điểm. Tối nay em lại ở cùng cậu ta?
- Đúng vậy, cậu ấy là bạn trai của tôi đấy. Bạn trai danh chính ngôn thuận.
Đặng Long tức đến bật cười:
- Ha ha, tôi thương tiếc em quá em liền tự đại đúng không? Để tôi cho em thấy em là người của ai, em ở dưới thân ai rêи ɾỉ, bị ai thao cho đến khóc.
Nói đoạn chưa đợi cô phản ứng kịp đã kéo cô ném lên giường rồi đè lên hôn ngấu nghiến. Hai tay Việt Việt đấm trên vai anh:
- Ừm ừm
Cô cố gắng phản kháng để anh thả mình ra lại càng làm anh điên cuồng hơn. Đặng Long bắt lấy hai tay cô kéo lêи đỉиɦ đầu, đôi môi hôn mạnh bạo đầu lưỡi đã cảm thấy chút máu tanh. Đặng Long rời môi cô lạnh giọng hỏi:
- Tên đó hôn em mấy lần? Hôn những chỗ nào để ông đây CMN hôn chết em.
Hỏi xong lại đưa tay bóp lấy ngực cô:
- Hắn có bóρ ѵú em không hả? Trả lời.
Nghe anh quát Việt Việt sợ đến rụt cổ lại. Họ mới quen nhau mấy ngày nhưng người đàn ông này chưa từng lớn giọng với cô. Đa số đều nghe theo cô, chiều chuộng cô, có phi lễ với cô nhưng chưa từng đáng sợ như vậy. Việt Việt đưa đôi mắt như sắp khóc nhìn lại ánh mắt tức giận của anh nhẹ giọng nói:
- Em sợ. Anh đừng như vậy.
Nhìn đôi mắt một tầng ánh nước lại nghe giọng điệu sợ hãi của cô Đặng Long mềm lòng cúi xuống hôn lên mắt cô:
- Trả lời, đêm nay em ở cùng cậu ta?
- Không có, em gặp hắn dưới sảnh chung cư hắn liền đi theo em lên đây. Cả ngày hôm nay em đều ở viện nghiên cứu.
- Vừa nãy sao em nói ở cùng hắn?
- Em nghĩ mình không cần giải thích với anh, chúng ta không có quan hệ gì.
Đặng Long giữ chặt hai má cô, để mắt cô nhìn vào mắt mình:
- Không có quan hệ gì hửm? Em muốn như thế nào mới là có quan hệ?
Nói xong liền mổ trên môi cô mơn trớn lại đưa vật đã cứng chạm đến trên mu cao cao của cô. Cả người Việt việt run rẩy lại nghe anh nói tiếp:
- Lăng Việt Việt, em là người phụ nữ của tôi. Đừng lại gần người đàn ông khác nếu không tôi thật sự không chịu được. Tôi thích em lắm.
Nói xong liền hôn mυ'ŧ xoa nắn khắp người cô. Việt Việt cảm thấy cả người đều tê dại, dòng nước giữa hai chân lại chảy ra giống hệt sáng nay.
Cô thở hổn hển đẩy người đàn ông đang gặm trước ngực cô:
- Em chưa tắm.
Đặng Long nút vυ' cô kêu chùn chụt nhả ra nói:
- Người em rất thơm không sao.
Mặt Việt Việt đỏ ửng:
- Để em tắm đã nhé.
- Anh đưa em đi tắm.
- Không được, em muốn tự tắm.
Nói xong liền vọt dậy chạy vào nhà tắm khóa trái cửa. Đặng Long phì cười lớn giọng hỏi cô:
- Có đói không? Anh hâm nóng đồ ăn cho em.
Anh không nghe thấy tiếng cô trả lời nhưng vẫn đi về phía phòng bếp đem đồ ăn hâm nóng lại.
-----------
Vote cho truyện mình sẽ bỏ vip những chương không H nhé