“Tuy rằng đối với nương tử có chút ngượng ngùng, chỉ là những thứ khác chờ sau này vi phu sẽ bồi thường lại cho nàng thật tốt, phụ hoàng nàng làm như vậy, bổn vương sợ bộ hạ của bổn vương không thể tận trung với nàng, nàng nhất định phải trở thành chủ mẫu danh chính ngôn thuận của bọn họ.”
Hắn vừa nói, vừa đem qυầи ɭóŧ của nàng cởi bỏ, quần áo hai người đều chỉnh tề, nhưng khi hắn cởi dây lưng quần, Lương Trù hoảng loạn, trong nháy mắt có thể thấy được vật kia của hắn phấn chấn bừng bừng, kích cỡ của thứ đó thập phần kinh người, so với đạo cụ mà ma ma giáo dưỡng trong cung lấy ra còn muốn lớn hơn rất nhiều.
“Không cần! Không cần!” Nàng hoảng loạn lắc đầu, bị đồ vật kia xỏ xuyên qua không phải sẽ chết hay sao?
“Trù Nhi, nàng không muốn gả cho ta sao?” Hắn hỏi, thoạt nhìn tính tình thực tốt, trên thực tế lại ẩn hàm gió bão, chỉ cần đáp án mà Lương Trù đưa ra không khiến hắn vừa lòng, liền sẽ gây nên một hồi gió lốc.
“Không có, ta chỉ là. . .” Không có cái gọi là có nguyện ý gả hay không, chuyện này không phải do nàng định đoạt, “Ta chỉ là chưa chuẩn bị tốt.” Nếu thật sự cho nàng chậm rãi chuẩn bị, cả đời cũng sẽ không chuẩn bị tốt!
“Ngoan Trù Nhi, ủy khuất nàng.” Có được đáp án vừa lòng, hắn cúi người hôn Lương Trù cùng lúc xỏ xuyên qua thân mình nàng.
Động tác của hắn vừa nhanh chuẩn lại tàn nhẫn, hoa huyệt khô khốc chưa được khai phá bị dị vật xâm lấn, kịch liệt đau đớn làm thân mình Lương Trù nhịn không được mấp máy, hai tay của hắn ở trên người nàng vỗ nhẹ trấn an, hắn dùng sức mυ'ŧ hôn môi đỏ nàng, không để nàng khóc quá lớn, tiếng khóc của nàng làm tâm hắn thực đau.
Suy nghĩ đã nhiều năm như vậy, rốt cuộc cũng có được ấm áp của nàng, cả thể xác lẫn tinh thần hắn đạt được thỏa mãn tuyệt hảo, tuy rằng hết thảy mọi chuyện đều không được như hắn nghĩ, đều là tại cái lão thất phu kia, vậy mà lại dám ở trong ngày đại hôn của hắn làm ra hoa chiêu như vậy.
Lão ta không chỉ muốn gϊếŧ hắn, còn muốn gϊếŧ Trù Nhi của hắn, tội thêm một bậc!
Đau đớn làm nước mắt Lương Trù lăn xuống trên gò má, lập tức lan tràn trên mặt nàng, Lương Xước thật sự không có biện pháp chờ đợi, dưới thân vội vàng bắt đầu vặn vẹo, đây cũng là lần đầu tiên hắn hưng phấn động tình như thế, hắn đã ẩn nhẫn lâu lắm rồi, trừ bỏ Trù Nhi, hắn đối với ai cũng không có hứng thú, cho dù là mỹ lệ như thế nào, dáng người quyến rũ ra sao, hắn đều không có hứng thú.
“Ô ô! Ngô!” Miệng bị môi lưỡi hắn phong bế, tiếng khóc Lương Trù loáng thoáng rầu rĩ, nàng nhịn không được mà vặn vẹo thân mình, lại phát hiện đau đớn tăng lên, cuối cùng nàng chỉ có thể cố gắng mở rộng thân mình, không ngừng khẩn cầu hắn làm nhanh cho xong việc.
Ban đầu trừu động có chút khó khăn, bởi vì hạ thân nàng quá nhỏ hẹp, sau đó cơ chế bảo hộ chính mình của thân thể nàng được khởi động, bắt đầu tiết ra nước, làm động tác hắn bắt đầu thông thuận lên, nam tử đối với việc nam nữ tựa hồ luôn có năng lực lĩnh ngộ đặc biệt, không đến một hồi hắn đã dần dần nắm giữ được kỹ xảo, cũng tìm được tần suất làm bản thân sảng khoái, hắn không ngừng đĩnh động, một lần lại một lần đυ.ng vào chỗ sâu nhất.
Đau đớn chậm rãi giảm bớt, Lương Trù nói không nên lời cảm giác của thân thể lúc này là gì, chỉ cảm thấy bụng nhỏ có điểm nóng lên, hạ thân có chút tê mỏi, chân nàng không giãy giụa nữa, cứ rộng mở như vậy, biểu tình trên mặt đáng thương hề hề, chờ một khắc hắn kết thúc kia.
“Tê —”Lần đầu tiên cũng không quá kéo dài, Lương Xước rốt cuộc không thắng nổi tầng tầng sung sướиɠ kia, nhất thời tinh quan mở rộng ra, dương tinh tràn đầy rót vào cung khẩu nàng.
Lương Trù nằm ở một bên, thất thần một lát, nàng thật sự không cảm nhận được quá nhiều khoái ý, chỉ cảm thấy thập phần khó chịu.
Lương Xước từ phía sau thật cẩn thận lấy ra khăn hỷ dính lạc hồng, cầm chiếc khăn có máu xử nữ tượng trưng cho trinh tiết lại pha lẫn bạch trọc lên, hạ thân nàng có chút sưng đỏ đáng thương, thoạt nhìn bị tàn phá thảm hại.
Lương Xước sửa lại quần áo, lời nói mang theo tia áy náy, “Bổn vương nên thương hương tiếc ngọc hơn mới phải, đáng tiếc hiện tại cần phải chứng minh thân phận Vương phi của nàng.” Hắn đem chiếc khăn kia gấp lại, chiếc khăn này có thể đảm bảo đám thuộc hạ mà hắn bố trí sẽ vì nàng mà liều mình, rốt cuộc thì giờ này khắc này, trong bụng nàng bất cứ lúc nào cũng có thể có tiểu chủ tử của bọn họ.
“Bổn vương đi đây, ngày khác có lẽ Trù Nhi sẽ chính là Hoàng Hậu. “
Trong lòng Lương Trù cảm xúc ngổn ngang trăm mối, hôn phu của mình trong đêm tân hôn, sau khi cướp đi trong sạch của mình liền muốn làm phản, kể từ lúc hắn đem hai người bọn họ làm phu thê chân chính, từ đây về sau, họa phúc bọn họ đều cùng hưởng, nếu hắn làm tốt, nàng liền cao cao tại thượng mà sống, nếu hắn thất thế, nàng liền đầu rơi xuống đất.
“Nhϊếp Chính Vương. . .” Nàng nhìn bóng dáng hắn, trong thanh âm còn có một tia cầu xin.
Lương Xước biết nàng muốn nói gì, hắn không định đáp lại, việc đã đến nước này, không có bất luận kẻ nào có thể lay động quyết tâm của hắn.
“Phu quân!” Nàng sửa miệng.
Nghe nàng gọi như thế, hắn vẫn không biết cố gắng mà dừng bước chân, cũng chỉ tạm dừng một chút, hắn lại hướng bên ngoài tiếp tục đi.
“Xước ca ca! Xước ca ca!” Nàng ai thiết kêu gọi, rốt cuộc thì người có thể giữ được bước chân hắn, khắp thiên hạ cũng chỉ có một người, có thể đem mọi nguyên tắc của hắn, quyết tâm của hắn toàn bộ đánh tan.
“Cầu xin chàng không cần thương tổn Cương Nhi!” Nàng không có biện pháp giữ lại mạng của tất cả huynh đệ tỷ muội, nhưng Cương Nhi là đệ đệ cùng một mẹ với nàng! Nàng không thể nhìn nó xảy ra chuyện!
Editor: Nam9 thật không có tiền đồ ヽ (`Д´) ノ