Chu Kỳ nhìn thấy anh cởi quần lót của mình ra, còn chưa kịp xấu hổ thì tay anh đã trực tiếp banh hoa huyệt của cô ra rồi.
Chỗ kín của cô hôm nay đã đỡ hơn hôm qua rất nhiều nhưng đến giờ vẫn sưng đỏ. Tưởng Diên banh cánh hoa mềm của cô ra nhìn một hồi, hai mảnh thịt trai vẫn đỏ và hơi sưng lên. Anh tiếp tục tách rộng ra, nhìn vào bên trong, sau đó anh mở lọ thuốc mỡ anh mang về ra, bôi cho Chu Kỳ. Lọ thuốc này chuyên dùng để bôi chỗ kín, lúc đưa thuốc vào trong sẽ có cảm giác mát lạnh.
Anh trực tiếp thò tay vào trong, xoay ngón tay một vòng để thoa thuốc khắp miệng huyệt. Lúc bôi thuốc cho cô bé của cô, không biết có phải chỗ ấy của cô quá mẫn cảm hay không, chỉ bôi thuốc thôi cũng đủ làm cô chảy rất nhiều nước, khiến tay anh cũng bị dính đầy da^ʍ dịch hơi nhầy nhụa.
Bôi thuốc xong anh lấy khăn giấy trên bàn lau tay rồi ném khăn giấy vào thùng rác, giúp cô mặc lại quần lót lẫn quần ngoài.
"Chủ tiệm thuốc bảo anh bôi cái này vào chỗ ấy ngày ba lần."
Bây giờ hạ thể của Chu Kỳ đúng là đã dễ chịu hơn nhiều, nhìn vào trong cái túi anh cầm về ngoài thuốc bôi ban nãy ra còn có cả 6 hộp áo mưa, như thế cũng nhiều quá rồi nhỉ.
...
Tưởng Diên tan ca về đến dưới tòa nhà, đang định đi lên thì nghĩ đến gì đó, lại đi sang tiệm thuốc gần đó mua chút đồ.
Người phụ nữ da^ʍ đãng kia bị anh làm đến mức bên dưới sưng đỏ trầy da, sợ hôm nay cô vẫn chưa đỡ nên anh đến tiệm thuốc, ngại ngùng hỏi chủ tiệm thuốc: "Ở đây có cái, thuốc bôi sau khi bên dưới của phụ nữ sưng đỏ không?"
Anh chưa từng làm mấy chuyện đáng xấu hổ nào, nhưng nói mấy lời này ra đã cảm thấy khó mà mở miệng. Chủ tiệm nhìn anh một cái, không hiểu ý anh lắm: "Ví dụ sưng đỏ chỗ nào, âm đạo rát sao?"
"Không phải, chỉ là, làm chuyện ấy quá mạnh, bị chà xát trầy da, da của vợ tôi nhạy cảm."
Nói rõ ràng như thế rồi, chủ tiệm nghe thấy cũng cảm thấy ngại thay. Có điều bà ấy cũng hiểu ra, lập tức đưa cho anh lọ thuốc mỡ, "Bôi cái này ngày ba lần là khỏi."
Tưởng Diên trả tiền xong định đi ra, nhưng đi đến cửa lại nhìn thấy hộp áo mưa ở ngoài cửa. Anh định mua mấy hộp, xem qua kích cỡ, chọn toàn loại siêu mỏng có kích cỡ lớn nhất, lấy tận 5, 6 hộp.
Hôm qua hai người làm mà không có bao, có điều anh không bắn bên trong, toàn bộ quá trình đều bắn ra ngoài, bắn vào miệng, vào bụng và cả đùi của cô.
Bây giờ nhìn thấy thì phải mua mấy hộp, nhưng cô nàng kia da^ʍ đãng như vậy, nhiêu đây không biết có đủ không nữa.
Anh đưa cho chủ tiệm tính tiền.
Nhìn thấy anh mua một lúc nhiều áo mưa như này, người kia cũng bị anh dọa sợ, hơn nữa còn là loại kích cỡ lớn nhất nữa... bà ta lại nhìn vóc dáng cao to của anh, nghĩ bụng chẳng trách vợ của cậu ta lại bị cọ xát đến mức bên dưới khó chịu. Kích cỡ to như vậy, cả thể lực lẫn số lần nữa, ai mà chịu được?
...
Lúc này trên người Tưởng Diên đã đổ mồ hôi, anh đứng lên chuẩn bị đi tắm, Chu Kỳ hỏi anh: "Anh ăn cơm chưa, em nấu cơm cho anh nhé?"
Tưởng Diên nói: "Ra ngoài ăn đi, chẳng phải hôm nay em dọn dẹp nhà cửa cho anh sao, đã mệt cả ngày rồi." Nói xong, Tưởng Diên không đợi Chu Kỳ đáp lại đã quyết định như vậy, giờ anh định đi tắm trước, "Anh đi tắm cái đã, em có thay quần áo không?"
Chu Kỳ cũng cảm thấy thế nên về nhà mình thay quần áo trước.
Lần đầu tiên ra ngoài cùng anh nên Chu Kỳ không biết mặc gì mới được. Lúc này cô đã lấy hết quần áo trong tủ ra, đứng trước gương toàn thân ướm thử từng bộ, nhưng xem bộ nào cũng thấy không ưng ý. Nếu mặc quần với áo thì có vẻ mình hơi quê mùa, nhưng nếu mặc váy thì váy vóc của cô hơi già dặn, dù sao làm giáo viên cũng không thể mặc đồ quá gợi cảm nên cô chỉ có thể mua quần áo rất bình thường. Ngoài mấy bộ đồ ngủ có thể mua loại gợi cảm ra, những bộ đồ để ra ngoài đều chẳng có bộ nào đẹp cả.
Cô xem giờ, vẫn muốn trang điểm nữa nên tùy tiện mặc bộ váy dài màu trắng, mang giày cao gót. Sau đó cô trang điểm nhàn nhạt, thoa son môi màu hồng.
...
Tưởng Diên tắm rất nhanh, dội sạch người là xong. Anh bỏ quần áo vào giỏ đồ giặt, phát hiện quần áo trước đó đều không còn nữa, ngay cả quần lót anh chưa kịp giặt cũng biến mất. Anh tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đi ra ngoài, đúng lúc bắt gặp Chu Kỳ đi vào. Chu Kỳ vừa vào nhà đã thấy anh để trần trùng trục, không mặc đồ, đi từ trong phòng tắm ra ngoài.
Bình thường Tưởng Diên đã quen ở một mình nên tắm xong anh trực tiếp tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ra ngoài, vào phòng tìm quần áo mặc.
Chu Kỳ nhìn thấy anh, vẫn đỏ mặt một lúc, còn anh vẫn thản nhiên vào phòng tìm quần áo để ra ngoài.
Tưởng Diên ăn mặc rất đơn giản, chỉ một chiếc áo thun và một chiếc quần ngố là ra ngoài. Anh vừa đi vừa lau tóc. Đàn ông cũng chẳng cần câu nệ, trực tiếp duỗi tay vò mớ tóc còn hơi ẩm ướt là khô cong.
Anh liếc qua ban công bên ngoài, quần áo của anh đang phơi ngoài đó, mấy cái quần lót của anh cũng phơi ở đó cả.
Chu Kỳ nói là dọn dẹp nhà cửa cho anh, bây giờ ngay cả quần áo của anh cũng đã giặt sạch cả rồi.
Bây giờ cô nàng da^ʍ đãng này cũng đã coi mình thành vợ anh rồi, không chỉ cho anh làm tình, mà còn làm việc nhà, giặt quần áo, giặt cả quần lót giúp anh.