Nói xong, chẳng đợi Chu Kỳ phản ứng lại, Tưởng Diên đã nhanh chóng há miệng ngậm lấy đóa hoa của cô.
Đầu tiên anh thè lưỡi liếm vòng tròn từ phần bụng dưới xuống khu rừng rậm của cô, anh cuốn lấy đám lông, ngậm vào miệng từng chút một, sau đó đầu lưỡi men theo khe thịt luồn vào trong. Anh dùng đầu lưỡi tách cánh hoa ra, tìm đến hạt đậu gồ lên ở giữa, đâm chọc liếm láp mô thịt non mềm. Cô bé của cô thật sự quá chặt, chưa được đàn ông làm bao giờ nên khít khao vô cùng. Vì thế anh phải đưa tay tách hai mảnh thịt trai ra, để huyệt nhỏ được banh ra thật rộng. Vách huyệt non nớt lộ ra, mang theo da^ʍ dịch cùng mùi hương da^ʍ đãng. Vách thịt mềm rỉ mật dịch như đang dụ hoặc anh, anh vươn lưỡi trực tiếp liếm lên vùng da thịt non nớt này.
Ngay từ cái liếm láp đầu tiên của anh, Chu Kỳ đã sướng đến mức quắp ngón chân lại, bất giác muốn kẹp chặt chân vào nhau, kẹp lấy đầu anh. Nơi tư mật được anh liếm mút thực sự quá khoan khoái, cô không nhịn được bật ra tiếng ngâm nga, uốn éo cơ thể, "Aaa... đừng liếm... đầu lưỡi... liếm em... đầu lưỡi của anh đang liếm huyệt nhỏ của em... sướng quá... aa... ưʍ..."
Cơ thể Chu Kỳ sung sướng gần như muốn nổ tung, cô túm tóc anh, cúi xuống nhìn anh vùi mặt vào vùng kín của mình, say mê liếm mút cô bé của mình, nhìn bằng mắt thôi cũng thấy rất kích thích.
Tưởng Diên nghe thấy tiếng rên rỉ lẳng lơ của cô thì càng tăng tốc nhanh hơn. Anh ngậm toàn bộ hoa huyệt của cô vào trong miệng, âm thanh lẫn cả tiếng nước vô cùng da^ʍ loạn.
Hai má Chu Kỳ đỏ cháy, cô càng kẹp chặt đầu anh thì Tưởng Diên càng mở rộng hai chân cô hơn. Anh đã tìm thấy lối vào của cô, cái lỗ nhỏ xíu ngoài ngón tay anh ra thì chưa có bất cứ thứ gì từng đi vào. Anh thè đầu lưỡi, thọc vào miệng huyệt, liếm vòng quanh vách thịt ở lối vào. Đầu lưỡi mô phỏng côn thịt thọc vào rút ra mau lẹ, trêu đùa huyệt nhỏ của cô.
Chu Kỳ sướng ngất ngây, cô liên tục vặn eo đưa cô bé của mình vào trong miệng anh, dán chặt vào anh để anh ăn được nhiều hơn.
Lúc này Tưởng Diên cũng chẳng rảnh tay, anh ấn tay vào hạt đậu đã sưng cứng của cô, hai ngón tay hết xoa nắn rồi lại ấn vào mô thịt, sau đó anh còn búng vào nơi ấy, ra sức kích thích hạt đậu yếu ớt của cô, khiến cô phun nhiều nước hơn.
Chu Kỳ cảm thấy mình không chịu đựng nổi nữa, thực sự không chịu được nữa, anh làm bằng miệng quá giỏi, lại biết cách chơi đùa, cô hoàn toàn buông giáp đầu hàng, không thể kiềm được muốn phun trào. Lúc cảm giác buồn tiểu nổi lên, cô la to: "Aaa... em muốn tiểu, Tưởng Diên, anh mau nhả ra, em muốn tiểu ra rồi --"
Chu Kỳ đẩy anh ra, nhưng cái người trước mặt cô nghe thấy cô muốn tiểu ra, càng ra sức kích thích cô bé của cô. Cô không kìm nén nổi nhưng cũng chẳng đẩy anh ra được, trực tiếp tiểu ra ngay trước mặt anh, một luồng chất lỏng mang theo cảm giác buồn tiểu phun ra.
"Ưm --" Trước mắt cô trắng lóa, sau khi phun trào như đi tiểu, cơ thể đã được khoan khoái nên lúc này cô còn đang thở dốc trong dư âm còn lại.
Đây không phải nước tiểu nhưng lại có cảm giác như buồn tiểu, đây hẳn là... cô bị anh liếm đến phun trào rồi.
Tưởng Diên bị cô phun đầy miệng ái dịch, anh nuốt toàn bộ chỗ nước Chu Kỳ phun ra. Cuối cùng anh còn lưu luyến liếm thêm mấy vòng quanh cánh hoa của cô, liếm hết nước mới cam lòng. Lúc nhả miệng ra anh còn vỗ mông cô một phát, "Cơ thể của cô chủ quả đúng là da^ʍ đãng, ngay cả phun trào cũng biết, liếm bơm bớm có tí mà đã phun cho ông đây đầy miệng nước da^ʍ rồi."
Tưởng Diên sờ vào nơi non mềm của cô, đến giờ vẫn còn rỉ nước, dòng nước tuôn ra không ngừng. Quả nhiên là một cơ thể lẳng lơ, nhiều nước như vậy. Lúc này anh tách hai chân của Chu Kỳ thành hình chữ M, cự vật căng cứng trực tiếp nhắm chuẩn vào miệng u cốc của cô. Sau khi cọ xát bên ngoài một vòng, anh mới tìm đến lối vào, cắm thẳng vào trong.
Lúc tiến vào, Chu Kỳ hét lên một tiếng đau đớn: "Aaaaaaa -- Tưởng Diên, không được, cứng quá, đau lắm, anh rút nó ra đi, thật sự rất đau, đừng cắm vào nữa."
Cô đau đến nhăn hết mặt mũi lại, không ngờ khi thứ nóng cứng kia đi vào lại đau đến vậy, chỉ có thể trách nơi ấy của anh thực sự quá to. Ngay cả đầu nấm cũng không cắm vào được. U cốc đã mở rộng để anh cắm vào, nhưng hoàn toàn không thể tiến vào được, chỉ vào được một đoạn nhỏ đã bị âm đạo của cô kẹp cứng, không thể nhúc nhích.
Chu Kỳ đau đến khó chịu, Tưởng Diên cũng chẳng khá hơn cô, hoa huyệt của cô quá chặt, thằng nhỏ của anh bị kẹp cũng phát đau.
Anh đau đến mức da đầu tê rần, không ngờ cái huyệt xử nữ của cô nàng da^ʍ đãng này lại chặt như thế, cắm cũng chẳng cắm vào nổi. Anh đưa tay xoa nắn hạt trân châu để xoa dịu cô, "Nằm mơ à, thằng nhỏ đã đâm vào rồi còn bắt anh rút ra. Cái lỗ của cô chủ chặt như này, thả lỏng ra, gậy thịt bị em hút chặt rồi không nhúc nhích được nữa. Nhẫn nhịn một chút là qua thôi, đau một lần mà sướng mấy chục năm đấy có biết không? Bây giờ không để ông đây phá trinh, sau này sướng thế nào hử?"
Chu Kỳ nghe những lời dỗ dành của anh, để anh từ từ đi vào. Bàn tay anh có một vài vết chai, xoa nắn hạt ngọc của cô, mang đến cho cô cảm giác cực khoái khó tả.
Tưởng Diên trực tiếp cắm một mạch vào trong, dù sao bây giờ bị chặn ở bên ngoài cũng khó chịu, chi bằng trực tiếp đâm vào, phá rách cái màng bên trong.
Khi Chu Kỳ bị phá trinh, cô lập tức bật khóc đau đớn, nước mắt nhanh chóng chảy ra.