Sau Khi Mãn Cấp Lão Đại Lật Xe

Chương 20: Để Hạ Hạ chăm sóc con một chút

Hoắc Yểu quay lại phòng khách, chưa đợi Tống Ninh và Hoắc Tấn Viêm mở lời, cô đã hỏi: "Mẹ, địa chỉ chi tiết nhà mình là gì? Một người bạn của con muốn gửi đồ cho con."

Vừa nói, cô vừa cầm điện thoại sẵn để ghi lại.

Tống Ninh vội đọc một chuỗi địa chỉ cho cô. Sau khi đọc xong, bà ấy nghĩ ngợi một chút rồi nhỏ giọng hỏi: "Bạn của con? Là bạn con quen khi sống ở chỗ bà ngoại của Lục Hạ phải không?"

Hoắc Yểu đang bấm tin nhắn, nghe thấy câu hỏi của mẹ, ngón tay khựng lại một chút. Sau đó cô ngẩng đầu, liếc nhìn bà ấy một cái, rồi thản nhiên đáp một tiếng: "Vâng."

Thấy vậy, Tống Ninh muốn hỏi thêm gì đó, nhưng Hoắc Tấn Viêm ở bên cạnh đã kéo nhẹ tay bà ấy, lắc đầu ra hiệu không nên hỏi nữa.

Con gái vừa mới trở về, không nên can thiệp quá nhiều, thời gian còn dài.

Sau khi gửi tin nhắn xong, Hoắc Yểu nhét điện thoại vào túi, ngẩng đầu lên nhìn Tống Ninh: "Vừa rồi mẹ định hỏi con chuyện gì à?"

Tống Ninh hơi do dự, cuối cùng nở một nụ cười nhẹ, lắc đầu: "Không có gì đâu."

Nhưng chẳng mấy chốc, ánh mắt bà ấy lướt qua giấy báo nhập học của Nhất Trung, suy nghĩ trong vài giây, cuối cùng lên tiếng: "Suýt nữa thì quên, Hạ Hạ cũng đang học ở Nhất Trung. Lát nữa mẹ gọi điện cho con bé, bảo con bé chăm sóc con một chút. Dù hai đứa bị bế nhầm từ nhỏ, nhưng tính cách Hạ Hạ rất hòa nhã, chắc chắn hai đứa sẽ hòa hợp."

Dù hôm qua Hạ Hạ có nói những lời khó nghe, nhưng dù sao cũng là người quen biết. Trong môi trường mới, có người chăm sóc con gái, bà ấy cũng yên tâm hơn.

Nhớ lại dáng vẻ "chảnh chọe" của Lục Hạ hôm qua, Hoắc Yểu khẽ nhếch môi, chỉ đáp nhẹ: "Ồ."

"À đúng rồi, Hạ Hạ hiện đang tham gia một chương trình tạp kỹ. Tên là gì nhỉ?" Tống Ninh nhất thời không nhớ ra, vỗ nhẹ trán mình.

"Là [Trại huấn luyện ngôi sao]" Hoắc Tấn Viêm ở bên cạnh bổ sung.

"Đúng đúng, là Trại huấn luyện ngôi sao. Yểu Yểu con có xem chương trình đó chưa? Nghe nói rất hot đấy." Tống Ninh nghĩ rằng các bạn trẻ chắc chắn sẽ thích chương trình này.

Hoắc Yểu không mấy quan tâm, lắc đầu: "Chưa xem."

Nghe câu trả lời này, Tống Ninh vốn định bảo con gái vào bình chọn cho Hạ Hạ, nhưng cuối cùng chỉ thốt lên: "Ồ, con không xem à?"

"Vâng, lãng phí thời gian." Hoắc Yểu trả lời với giọng lười biếng, rồi bổ sung thêm: "Mất thời gian học tập."

Khóe miệng Tống Ninh giật giật, thoáng chốc không nói được gì.

Dường như không muốn tiếp tục chủ đề nhàm chán này, Hoắc Yểu đổi giọng hỏi: "À đúng rồi, các anh trai không ở nhà sao?"

Tống Ninh gật đầu: "Ừ, các anh con đều bận việc, lâu rồi không ở nhà."

Sau vài giây, sợ con gái hiểu nhầm, bà ấy vội giải thích thêm: "Con về bất ngờ quá, ngoài anh cả ra thì anh hai, anh ba, anh tư đều đang ở ngoài. Đợi họ làm xong việc sẽ về gặp con."

Nghe thấy câu "các anh đều bận việc" từ mẹ, lông mày Hoắc Yểu khẽ nhướng lên. Cô suy nghĩ vài giây, rồi cố ý hỏi: "Họ đều có việc làm cả ạ?"

Tống Ninh ngẩn ra, dù không hiểu ý con gái khi hỏi vậy, bà ấy vẫn gật đầu.

Thấy vậy, Hoắc Yểu không hỏi thêm gì nữa, chỉ ngoan ngoãn nói: "Con về phòng trước."

---

Trở về phòng, ánh mắt Hoắc Yểu dừng lại ở chiếc laptop đặt trên bàn. Sau vài giây ngẫm nghĩ, cô bước tới, mở máy tính lên.

Laptop hoàn toàn mới, màn hình desktop rất gọn gàng, không cài đặt nhiều phần mềm.

Cô mở trình duyệt tìm kiếm, ngón tay nhanh chóng gõ một chuỗi ký tự tiếng Anh trên bàn phím, sau đó nhấn phím [Enter].