Bạch Dương chầm chậm trở về từ phòng Hiệu trưởng. Ra Song Tử là con gái của cô. Giao cô cho cậu hướng dẫn ư? Sao cũng được, cậu vốn là không quan tâm mấy.
"Nhân Mã? Đúng không?"
Bạch Dương đặt tay lên vai một cô bé tóc ngắn màu hạt dẻ đang thập thò ngoài cửa lớp. Mà Nhân Mã lại bị bàn tay ấy làm cho giật thót, xém chút nữa là nhảy dựng lên.
"Thầy Dương... em... à..."
"Lại đi học trễ chứ gì?" Bạch Dương hai tay đút vào túi quần, khẽ thở dài. "Vào lớp nhanh!" Vừa nói, cậu lấy chân đá cửa một cách thô bạo. Nhưng đập vào mắt cậu, chính là hình ảnh hai học sinh nam đang đánh nhau, cả lớp thì vô cùng hoan hỉ hò hét. Một giáo viên nữ và một học sinh đang gắng sức trấn an cuộc "bạo loạn". Còn một tên thì... đứng ở góc lớp liên tục ghi chép và lắc đầu.
"Ma Kết, dừng lại ngay!"
"Haiz..."
"Cô nói em dừng lại ngay! Hấp!"
Quả thật rất náo nhiệt nha! Song Tử cô hai tay ôm chầm lấy Ma Kết từ đằng sau, cố gắng kéo cậu ra khỏi cuộc ẩu đả. Bảo Bình la hét, dùng sức túm áo tên còn lại đang đánh nhau với Ma Kết kéo ra xa. Trong góc tường, Xử Nữ lẳng lặng ghi tên... Đúng vậy, chỉ có cách này là an toàn nhất. Xử Nữ không biết đánh nhau, cũng không muốn bỏ lỡ thời khắc quan trọng nào của cuộc chiến nên đã tường thuật từ phút bắt đầu cho đến khi kết thúc.
"Mình cũng muốn tham gia!" Nhân Mã sau khi nói xong câu đó thì lập tức nuốt phải một ngụm khí lạnh. Bởi ánh mắt Bạch Dương đang nhìn chằm chằm vào cô như muốn ăn tươi nuốt sống.
"Tất cả dừng lại ngay!!!"
Một tiếng đập bàn rõ to làm cả lớp im thin thít. Ai nấy đều cùng nhìn về phía Bạch Dương, có người còn phô trương trợn mắt há miệng.
"Các em nghĩ đây là cái chợ à? Muốn làm gì thì làm à?" Bạch Dương thở hắt, mắt đảo một vòng quanh lớp học. "Ma Kết: 100 vòng quanh sân, em kia: 100 vòng. Nhân Mã, em cũng có phần đó. 10 vòng kèm theo bảng kiểm điểm và 100 lần chép phạt, ngày mai nộp tôi."
"Hả?" Nhân Mã thở dài nhíu mày. Haiz... Lúc sáng đã cố gắng hết sức để thoát khỏi tên Xử Nữ, chỉ mới vào canteen ăn hai ổ bánh mì mà đã mất hết 15 phút, lại bị ông thầy khó tính này bắt được. Hôm nay thật là xui quá mà!!!
Ma Kết đẩy tay Song Tử ra, đi thẳng một mạch ra khỏi lớp, không quên liếc tên đã đánh nhau với mình một cái. "Tan học tao sẽ xử mày sau." Làm tên đó không hẹn mà rùng mình.
"Khoan đã." Bạch Dương chuyển mắt sang Bảo Bình. "Em đi theo Ma Kết, dẵn nó vào phòng y tế bôi thuốc trước đi, mau lên."
"Sao lại là em?" Bảo Bình chưng hửng, mắc mớ gì cô lại phải đi bôi thuốc cho hắn. Còn đang định cãi lại, nhưng bắt gặp ánh mắt như sắp gϊếŧ người tới nơi của Bạch Dương, cô đành ngậm ngùi đi theo Ma Kết, trong lòng không ngừng rủa xả ông thầy Bành Bạch kia.
"Được rồi, mọi người vào chỗ. Ai bị phạt thì tự mình đi thực hiện."
Bạch Dương đứng ngay ngắn trên bục, một tay xắn tay áo, mắt hướng về phía Nhân Mã và cậu bạn đánh nhau lúc nãy với Ma Kết. Song Tử bất giác rùng mình. Không lẽ mình phải học tập tác phong của giáo viên này sao? Nghiêm khắc quá, cô sợ mình làm không nổi a~
Phòng y tế...
"Cậu ngồi im tôi mới bôi thuốc cho cậu được."
"Đi đi, không cần!"
Đây là lần thứ tư cậu đẩy tay Bảo Bình ra. Tức nước vỡ bờ, đạo lý này quả thật không bao giờ sai. Bảo Bình một tay đấm mạnh vào vết thương trên vai của cậu.
"Hợp tác một chút đi! Tôi đây không hề rảnh để ngồi bôi thuốc cho cậu nhé! Nhưng nếu một chút lão Bạch kiểm tra mà không thấy cậu đã được bôi thuốc lại khiển trách tôi. Vậy nên bây giờ yêu cầu cậu ngoan ngoãn làm theo lời tôi!"
Ma Kết mặt không đổi sắc, tay ôm lấy vết thương, nhưng điệu bộ lại vô cùng bướng bỉnh. Bất quá, cậu cũng không còn phản kháng nữa.
Bảo Bình thở dài, cô tiếp tục công việc bôi thuốc của mình xong thì đứng lên, không quên buông ra một câu. "Nếu cậu còn hành xử như vậy nữa. Tôi nghĩ cậu sẽ không còn được là học sinh ở trường này đâu, đừng nói tới việc muốn lấy học bổng."
Cạch!
Ma Kết thở dài, thân mình khẽ cựa quậy, cậu gác đầu lên cánh tay của mình, mắt chăm chăm nhìn lên trần nhà.
"Có cũng được mà không có cũng được. Rốt cuộc thì cuộc đời của tôi cũng đã được định trước là như thế rồi..."
Reng... Reng...
"Ra về a~ hú hú!"
Bạch Dương gấp tài liệu lại, đoạn gật đầu chào Song Tử một cái.
"Chào."
"Chào thầy ạ."
"Xử Nữ!" Bạch Dương quay về phía cuối lớp gọi lớn.
"Vâng?"
"Lúc nãy xảy ra chuyện gì vậy?"
Xử Nữ xốc ba lô của mình lên, đưa ngón tay khẽ đẩy gọng kính. "Cũng không có chuyện gì, vừa nãy tên đó nói Ma Kết là con hoang nên cậu ấy lại manh động thôi."
"Lại nữa à? Haiz... Bọn trẻ thời nay thật là..." Bạch Dương thở dài, thời của anh cũng không khác gì mấy, nhưng ít nhất thì không manh động như bây giờ. "Được rồi, em về đi."
"Vâng ạ, chào thầy."
"Uhm..."
----------------------------
"Yết Yết!" Song Tử từ bên kia đường chạy lại, vỗ tay Thiên Yết một cái. "Đợi đã, chị hỏi cái này tý."
"Dạ?"
"Em biết Ma Kết, Hội trưởng hội học sinh là người như thế nào không?"
"Dạ? À..... Em nhớ rồi, biết biết, cái này trường mình xôn xao lắm." Nghĩ ngợi một hồi lâu, Thiên Yết cuối cùng cũng reo lên. "Anh ta là người khá trầm tính, ít tiếp xúc qua với ai. Mà nhân tiện, em nói chị nghe, đừng có dại mà đυ.ng vào Xử Nữ, Hội phó nhé!"
"Sao? Sao?"
"Anh ta có thể thuyết giáo chị từ 2-3 tiếng lận đó. Nghe đồn có người đã bị nhồi máu cơ tim và đột quỵ nên phải vào bệnh viện gấp."
"Lợi hại vậy sao?" Song Tử phô trương mở to mắt, miệng há ra hết cỡ.
"Đúng đúng!" Thiên Yết được dịp lại phụ hoạ thêm, nhíu mày đầy tính nghiêm trọng. "À nói về Xử Nữ, lớp 10, anh ta từng được chị Nhân Mã tỏ tình nhưng lại từ chối. Từ đó hai người xem nhau là kẻ thù, đi tới đâu là tránh mặt nhau tới đó."
"Ha ha , học sinh cấp ba thật là phức tạp quá a~ May mà chị thoát khỏi nó hồi năm ngoái rồi!" Song Tử phì cười, một tay khoác lên vai Thiên Yết. "Đi uống trà sữa nha, chị bao."
"Chị bao thì em không từ chối." Thiên Yết cười bí hiểm trả lời.
Thật là... làm sao để giải quyết cái vấn đề này đây nha? Có lẽ, lần sau Song Tử cô phải để ý đến cậu Ma Kết này nhiều hơn rồi.