Kế Hoạch Cứu Vớt Anh Trai

Chương 9: Mạng của anh đều cho em (H)

Editor: Dĩm

Quý Nặc đang chuẩn bị mở miệng muốn nói cái gì đó, Quý Thần lập tức đứng dậy đề Quý Nặc lại, ngậm lấy môi của Quý Nặc mà liều mạng hút.

Dễ như trở bàn tay dùng đầu đầu lưỡi của mình quấn quýt với đầu lưỡi của mùi Đinh Hương của Quý Nặc, hút cho đến khi Quý Nặc cảm thấy đầu lưỡi của mình đã bắt đầu tê rần, hoa mắt váng đầu.

Trong đầu của Quý Nặc lúc này đang xuất hiện rất chấm hỏi, đây là đã xảy ra chuyện gì? Không phải là mơ sao! Việc này chân thật đến đáng sợ!

Nhưng mà Quý Nặc vẫn chưa kịp nghĩ nhiều, ngón tay thon dài của Quý Thần đã đi xuống phía dưới đâm vào bên trong lỗ huyệt nhỏ của cô, ở bên trong bắt đầu rút ra rút vào.

Quý Nặc nghe thấy lỗ huyệt nhỏ của mình phát ra tiếng nước “ chật, chật”, giống như đang ở bên tai mình.

Sự ngại ngùng cùng với việc dụ tình khiến cho trái tim của cô bắt đầu đập nhanh hơn, khiến Quý Nặc không biết phải làm sao.

Căn bản Quý Thần không nở thả môi của Quý Nặc ra, đây là lần đầu tiên có thể cùng Nặc Nặc hôn môi khi cô còn tỉnh táo. Giọng nói của Nặc Nặc lúc vừa rồi, làm cho đầu óc của anh như sắp nổ, có chút sợ hãi. Nhưng mà trong nháy mắt đã phản ứng kịp thời, sợ cái gì, cái này không phải tốt hơn sao? Để cho Nặc Nặc biết anh yêu cô như thế nào.

Đời trước, mình che dấu tình yêu của mình đối với Nặc Nặc quá tốt, quá hèn mọn. Nặc Nặc một mực cũng không biết việc này.

Hiện tại ông trời để anh sống lại một lần nữa, anh sẽ không sống giống như đời trước nữa, chỉ có thể mỗi lần chờ ba mẹ không có ở nhà, hạ dược Nặc Nặc, vuốt ve cở thể Nặc Nặc, hôn lấy Nặc Nặc.

Lần này anh muốn biểu đạt rõ cho Nặc Nặc là anh yêu cô.

Anh trai thì thế nào? Chết thì cũng đã chết một lần rồi, không còn bất cứ việc gì có thể cản trở anh được nữa!

Quý Thần suy nghĩ rất nhanh, thừa dịp Quý Nặc còn chưa tỉnh táo hoàn toàn, còn chưa mở miệng nói đến câu thứ hai, đã đem cự vật tiến sâu vào bên trong.

Lần này anh muốn có được Nặc Nặc, hoàn toàn chỉ là của một mình anh, chỉ là cả một mình anh.

Quý Thần hôn không ngừng, hôn đến mức não của Quý Nặc bắt đầu thiếu oxi, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ.

Vì không muốn bị ngạt chết, căn bản chỉ có thê làm theo bản năng dó là hôn đáp trả lại anh trai, cố gắng hô hấp.

Bụng dưới truyền đến cảm giác rất nhanh, từng trận, truyền thẳng lên đầu của Quý Nặc, da đầu run lên từng trận, thỏa mãn đến không chịu được.

Quý thần cảm thấy đã gần được rồi, lại đưa ngón tay thứ hai vào, còn đỡ quý Nặc dậy, để cơ thể của cô có thể dễ dàng dạng chân rồi đặt trên chân mình, để ngón tay của mình càng dễ hoạt động.

Quý Nạc đã thích ứng được với hai ngón tay của Quý Thần, càng nhanh làm cho cảm giác trong bụng mình đang trống rỗng, muốn nhiều hơn, nước da^ʍ chảy càng ngày càng nhiều, làm ướt luôn quần của Quý Thần.

Quý Thần rốt cuộc cũng thả môi của Quý nặc ra, Quý Nặc thở hồng hộc, khóe mắt thâm tình mà nhìn anh trai.

"Anh trai" Giọng nói của Quý Nặc mang theo một chút khàn khàn, lại vừa mềm mại.

"Nặc Nặc ngoan của anh, em cũng rất muốn anh trai đi, lỗ huyệt nhỏ của em hút chặt ngón tay của anh trai đến đau? Anh trai sẽ cho em, em nói thử xem, có được hay không?"

Quý Thần vừa nói vừa dùng ngón tay thỉnh thoảng đυ.ng vào nơi mẫn cảm của Quý Nặc, sau đó cúi đầu lại cúi đầu xuống ngậm lấy xương quai xanh của Quý Nặc.

Quý Nặc không biết nên nói như thế nào, khóe mắt bất tri giác tràn ra mấy giọt nước mắt sinh lý, phát ra tiếng rêи ɾỉ ủy mị, "Ừm anh trai ngứa "

Lúc này trong đầu của Quý Nặc chỉ có hai chữ “anh trai”, chỉ muốn gọi anh trai, để anh trai giúp cô, cô cảm thấy rất khó chịu, rất muốn.

"Ừm? Nặc Nặc ngứa chỗ nào, anh trai giúp em hết ngứa" Quý Thần vẫn không cho Quý Nặc thỏa mãn được một lần, nhìn thấy nước mắt nơi khóe mắt của Quý Nặc, lại ghé vào hôn những giọt nước mắt ấy.

Mắt của Quý Nặc đỏ ngầu, đang thương như một con thỏ nhỏ, trong tiềm thức cô biết việc này là không đúng, nhưng mà sợi dây lý trí căng cứng của cô như như dây cung, "Băng" một tiếng liền đút mất, không khống chế nổi sự khát vọng của mình đối với anh trai.

Thế là cũng thuận theo sự khát vọng của mình, không quan tâm, "Anh trai cho em, anh trai cho Nặc Nặc" vừa mềm mại vừa ủy khuất.

Một tiếng “anh trai” này, làm cho câu kia của Nặc Nặc lại gợϊ ȶìиᏂ hơn.

Khóe miệng Quý Thần cong lên, sự vui sướиɠ chảy trong lòng anh, Quý Thần đưa cái tay còn lại lên xoa mặt của cô. Trong hai mắt là sự du͙© vọиɠ không tan, nhìn thẳng con ngươi ngây thơ của Quý Nặc.

Trong giọng nói mang theo tiếng khàn khàn, nói ra lời thề, "Nặc Nặc, em muốn cái gì, anh trai đều cho em, cái mạng này cũng có thể cho em."

Quý thần ở bên trong lỗ huyệt nhỏ vừa chặt vừa nóng của Quý Nặc, lại cho thêm một ngón tay vào, ba ngón tay vừa rút ra rút vào một cách nhanh chóng, cũng làm cho người ta có thể nghe thấy tiếng rêи ɾỉ mềm mại mà thỏa mãn của Quý Nặc, làm cho Quý Nặc lêи đỉиɦ.

"A a a anh trai Nặc Nặc đến a a a a a anh trai a ~ "

Trước mặt Quý Nặc hiện lên một tầng ánh sáng trắng, xụi lơ trên người Quý Thần.