“Thoải mái sao?Minh Nhã?” Môi Lôi Tấn ở trước ngực Minh Nhã hạ xuống những nụ hôn, bàn tay có chút thô ráp ở trên hạ thân y nhẹ nhàng xoa nắn
“Từ bỏ… Minh Nhã từ bỏ…” thiếu niên có đôi mắt to màu xanh sáng tự như thuỷ tinh, giờ lại ngậm đầy nước mắt, sắc mặt đỏ bừng, chỉ có thể ở dưới thân Lôi Tấn, đứt quãng cầu xin tha thứ “Đau, từ bỏ….. Minh Nhã từ bỏ….”
Mỗi lần Minh Nhã sắp ra thì lại bóp Minh Nhã, làm Minh Nhã đau quá a.
“thực sự từ bỏ sao?” Lôi Tấn khẽ cười một tiếng, vươn đầu lưỡi liếʍ môi trên của y một chút, ôn nhu nói “Nhưng bên trong của ta nóng quá, ngươi nơi này… KHông muốn tự mình đi vào thử xem hay sao?”Lôi Tấn không biết đã lần thứ mấy kɧıêυ ҡɧí©ɧ cái phân thân đứng thẳng kia cho bắn một chút
Thanh âm rêи ɾỉ khó nhịn của Minh Nhã càng lúc càng lớn, động thân một cái, lại một lần nữa đem du͙© vọиɠ của mình đưa tới tay Lôi Tấn, đỉnh đã có chút chất lỏng nhỏ ra.
Trên thân thể của thiếu niên có thêm một tầng hơi nước, một bộ dáng đã lâm vào tình triều, ở trên giường trằn trọc rêи ɾỉ, nhìn xem Lôi Tấn cũng không hề có chút động tình.
Lôi Tấn có hứng thú với nam nhân, nhưng đối với loại thiếu niên nhu nhược như con gái lại không có hứng, nhưng hôm nay, hắn đã tới đây hơn một tháng rồi, chưa có từng cùng người làm qua, đối với loại người mỗi đêm trên giường phải có người bầu bạn như Lôi Tấn chính là một loại tra tấn không nhỏ. Hắn nhịn đã đủ lâu, có mấy lần ở trong lúc tắm rửa có vội vàng giải quyết, hơn nữa sau khi thấy bọn Hi Nhã, nhìn Minh Nhã quả thực có thể thấy rõ ràng đây chính là thiếu niên chưa trưởng thành, nhưng dù sao cũng là thú nhân, khối thân thể này, cho dù chưa trưởng thành, so Lôi Tấn cũng cường tráng hơn mấy phần, lúc này nhìn trong mắt Lôi Tấn luôn thích mấy loại nam nhân cường tráng, lại là một loại hấp dẫn không nhỏ.
Nhưng bây giờ thì không thể, so với việc hiện tại thư tháo du͙© vọиɠ của mình, hắn càng có khuynh hướng muốn cho Minh Nhã một cái giáo huấn cả đời khó quên
“Lúc này mới ngoan, đây mới là Minh Nhã ngoan của ta.”Lôi Tấn cắn vành tai y, năm ngón mở ra, cao tháp mơn trớn di chuyển, móng tay lướt qua đỉnh, tại thời điểm quan trọng lại muốn một lần nữa hung hăng bóp nó xuống
Nguyên bản Minh Nhã ra vẻ đã vô lực đột nhiên xoay mình, đem Lôi Tấn gắt gao đè dưới thân, hai tay ôm cổ Lôi Tấn, chôn đầu trong ngực hắn, cầu xin “KHông nhéo nữa, Minh Nhã đau.”
“Vậy ngươi đi xuống cho ta.” Lôi Tấn không nghĩ tới đột nhiên bị vồ lấy, dù sao hắn cũng đã nhéo người ta không ngừng một lúc, Minh Nhã cũng chỉ ngoan ngoãn nằm, mặc hắn khi dễ, đột nhiên bị phản kích khiến hắn sửng sốt một chút, thế nhưng cái thứ nóng rực đang không ngừng cọ xát giữa hai chân hắn khiến hắn rất nhanh hoàn hồn, phản xạ có điều kiện đưa tay tính đẩy y ra, thế nhưng lại không chút dịch chuyển
“Giống cái của Minh Nhã…” Tiểu tử kia chơi xấu làm nũng trên người Lôi Tấn, hai chân hai người dây dưa cùng một chỗ, bản năng thú nhân làm cho Minh Nhã đem hạ thân sưng cứng chôn giữa hai chân Lôi Tấn, liên tục ma sát
Lôi Tấn cũng rõ ràng cảm nhận được, tuy rằng cách một tầng quần áo, người vẫn nóng như trước
“Cút ngay.”Lôi Tấn tức tới hai mắt đỏ lên, nhấc chân muốn đá văng y ra, lại làm cho Minh Nhã thuận thế chen vào giữa hai chân hắn, nửa dưới của hai người gắt gao dính một chỗ
Hai tay bị giữ trong tay Minh Nhã, cổ bị Minh Nhã liếʍ đều là nước miếng
“Giống cái của Minh Nhã, ta muốn, Minh Nhã muốn…”
“ta sẽ gϊếŧ ngươi, nếu ngươi thực sự làm, ta thực sẽ gϊếŧ ngươi…. Ngô….” Minh Nhã cúi đầu cắn lên hầu kết không lộ rõ của Lôi Tấn, thân thể cũng không nhịn được run rẩy, du͙© vọиɠ hoàn toàn bị khơi dậy
Minh Nhã tiếp tục cọ lên người hắn, trong lúc lơ đãng, đυ.ng tới hạ thân
Không biết qua bao lâu, Lôi Tấn nghe thấy Minh Nhã ghé bên lỗ tai hắn rên lên một tiếng, ở trên mông mình một mảnh ẩm ướt nong nóng, Lôi Tấn cũng khàn khàn hô lên một tiếng, phát tiết
Sau khi phát tiết, Lôi Tấn toàn thân bủn rủn ngã vật trên giường, dưới thân lại là thảm lông tơ mềm mại mà Hi Nhã đưa lúc trước, mềm mại, thực sự thoải mái, làm cho người ta rất có cảm giác muốn ngủ, trong lòng nghĩ vậy, Lôi Tấn cũng thực sự làm vậy
Hôm nay Minh Nhã rốt cục cũng phát tiết được một lần, thần khí thanh sảng tiến lên, vô cùng thân thiết cọ lên mặt Lôi Tấn, Lôi Tấn hiện tại thực không có khí lực gì đẩy y ra, làm cũng đã làm xong, cũng không cần quan tâm gì nữa, đơn giản nhắm mắt nghỉ ngơi một chút, mặc y giở trò trên người mình
“Giống cái của Minh Nhã….” Minh Nhã thật thực sự thích ngươi, giống cái của Minh Nhã thật đẹp, đúng, ở trên giường là đẹp nhất
“Làm gì?” Gây sức ép lâu như vậy, Lôi Tấn cũng có chút mệt, tức giận nói
“Minh Nhã còn muốn.” Chỉ là ngửi thấy mùi trên người giống cái của mình thôi, Minh Nhã đã cảm thấy bên dưới trướng tới khó chịu, muốn …. Muốn tiến vào trong quá. Cánh tay Minh Nhã một đường lần xuống dưới, nhẹ nhàng vuốt ve
“Ngươi dám động tay thử xem?” Lệ quang trong mắt Lôi Tấn chợt lóe, nhanh tay đập y một cái
Nhưng không biết Minh Nhã hôm nay ăn gan hùm mật gấu gì, không chỉ không lui ra sau, còn lôi kéo quần áo trên người Lôi Tấn lên
Vào thời điểm Hi Nhã tiến vào thì thấy một màn như vậy, giống cái của họ bị đè trên giường, vẻ mặt khuất nhục, miệng liên tục mắng người, nghe rất dữ tợn, hai tay bị Minh Nhã nắm gọn trong tay, nửa người trên ăn mặc chỉnh tề, nhưng quần đã bị cởi xuống dưới gối, hai chân bị bắt quỳ gối tách ra, phong cảnh dưới thân nhìn không xót thứ gì, ngón tay của tiểu đệ nhà mình còn đang cám trong hậu huyệt của hắn, trên người hai người đều dính không ít trọc dịch màu trắng, hai người vừa rồi đã làm gì, vừa nhìn đã hiểu
Hi Nhã nhìn về phía ngón tay Minh Nhã còn đang quấy trong cái nơi kia, ánh mắt nhanh chóng tối sầm lại, khóe môi lại nhếch lên tạo thành nụ cười “Có để ý thêm người không?”
“Cạc cạc, lại thêm một người, điểu (chim) cũng không chịu nổi, phun máu mũi, chảy nước miếng.” Quạ đen ở bên cửa sổ xem hết một màn nầy, một cánh che miệng, lộ ra đôi mắt nhỏ lấp lánh kim quang, mắt chớp cũng không chớp một cái
Lôi Tấn cả kinh, không phát hiện Hi Nhã đã tới đây từ lúc nào. Bộ dáng của bản thân lại bị y nhìn không ít, hiện tại nghe thấy lời của y, trên mặt hiện ra thần sắc cáu giận
“ Minh Nhã, ta nói một lần cuối, cút xuống khỏi người ta, nếu không đừng trách ta khách khí.”
“ Giống cái của Minh Nhã…” Minh Nhã không muốn xuống
Lôi Tấn vừa thấy thần sắc của y chỉ biết.
Thừa dịp Minh Nhã thả lỏng trong nháy mắt, rút tay ra, ở trên mặt Minh Nhã hung hăng tát cho một cái
Hi Nhã vừa thấy sự tình không đúng, chạy nhanh lại, đem tiểu đệ bị đánh kéo ra. Bị Hi Nhã lôi kéo, ngón tay của Minh Nhã thuận thế trượt từ hậu huyệt của Lôi Tấn ra, phát ra một tiếng ‘ba’. Làm cho vài người ở đây đồng thời thay đổi sắc mặt
Mặt Minh Nhã đỏ lên, còn Lôi Tấn lại xanh mét, Hi Nhã lại là ý tứ hàm xúc không rõ, nếu cẩn thận nhìn lại, vẻ mặt kia chính là mang theo vài phần hâm mộ cùng đố kị.