Chẳng lẽ anh rể vừa rồi kɧıêυ ҡɧí©ɧ, chỉ là vì bộc phát tâm lý phạm tiện của đàn ông, mà nàng bất quá chỉ là một trong rất nhiều pháo hữu của hắn?
Ít nhất nàng cảm thấy chính nàng ở trong lòng anh rể, so với pháo hữu cũng không khác là bao.
Chị gái nhiệt tình ấm áp nói, kéo lại suy nghĩ của Lê San:
“San San, em muốn đến đây sống cũng nên nói sớm một tiếng, chị cũng vừa mới từ nước Pháp trở về, sớm biết em đến đây thì đã mua quà cho em rồi! Lúc trước gọi cho em nhiều lần mà em lại chẳng đến, chị nhớ em muốn chết!”
Chị gái là thật sự yêu thương đứa em gái này, Lê San cũng có thể cảm nhận được thân tình của chị gái, nàng tựa như khi còn nhỏ, gác đầu ở trên vai chị gái, dường như làm vậy chị gái liền sẽ vĩnh viễn bảo hộ nàng, chính nàng cũng sẽ không bị ai bắt nát.
“Tỷ tỷ, em cũng rất nhớ chị!” Nàng ô ô làm nũng hai tiếng.
Lê Lệ Tường biết em gái vừa mới bị tổn thương trong chuyện tình cảm, an ủi vỗ vỗ bả vai của nàng, “Đừng sợ, có chị ở đây rồi, ai khi dễ em cứ nói với chị, chị gái em sẽ cho ngươi đập hắn một trận! Không nói giỡn!”
Lê San ngô ngô gật đầu, một bên mắt liếc nhìn anh rể đang đứng khoanh tay ở cửa phòng bếp, nhàn nhã nhìn hai chị em ôm tới ôm lui.
Lúc này Giang Diệp cười gợi lên khóe môi, nghĩ thầm em vợ sẽ không nói cho vợ hắn nghe chuyện vừa bị hắn đùa bỡn tiểu huyệt, còn thiếu chút nữa thao đến chỗ sâu trong nàng?
Nhưng là mắt thấy bộ dáng tỷ muội tình thâm như vậy, hắn cảm thấy cái khả năng này rất nhỏ.
Giang Diệp xoay người tiến phòng bếp thu thập chén đũa, trong tay còn có thể ngửi được hương vị da^ʍ huyệt của em vợ.
****
Buổi tối, ba người xem TV ở phòng khách.
Lê San chiếm chỗ ngồi bên cạnh chị gái, không cho anh rể lại gần chị gái nửa bước.
Ai không biết còn cho rằng nàng vẫn dựa dẫm vào chị gái. Lê Lệ Tường cũng nghĩ như vậy. Trong lòng cô, em gái vẫn là một đứa trẻ chưa lớn.
Nhưng điều mà Lê Lệ Tường không thể ngờ đến, đó là vào lúc cô đứng dậy vào WC, đứa em gái mà cô cho rằng vẫn chỉ là đứa trẻ lại đột nhiên banh chân ra, ngồi lên đùi anh rể.
Qυầи ɭóŧ đã bị nàng nhét vào trong áo ngực từ lâu, lúc này hai chân đã mở ra, bên trong là một khoảng không, hoa tâm ướt dầm dề cọ xát lên quần của Giang Diệp.
Bàn tay to lớn của Giang Diệp ôm chặt lấy eo nhỏ của nàng, dùng sức véo mạnh một cái, bàn tay thuận tiện vòng lên phía trước bóp cặρ √υ' lớn của nàng, nghiến răng cảnh cáo nàng:
“Em không sợ chị gái em đi ra sẽ nhìn thấy sao?”
“Em không sợ, anh rể mới sợ.” Nàng cọ xát lên đùi hắn đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ, da^ʍ thuỷ dầm dề trào ra khỏi âʍ ɦộ theo từng nhịp cọ xát của nàng, dính hết lên trên quần hắn.
Anh rể cũng không phải hoà thượng, sau vài giây kinh ngạc ngắn ngủi, hắn cũng nhiệt tình đáp lại sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ của cô em vợ.
Nói thật, cách một cánh cửa WC, vợ hắn ở bên trong đi vệ sinh, ở bên ngoài phòng khách, cô em vợ ngồi trên đùi hắn, cọ xát dươиɠ ѵậŧ của hắn bằng cái âʍ ɦộ ướt đẫm, tình tiết kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy đúng là trước nay chưa từng có, muốn không cương lên cơ bản là không có khả năng.