Cà Phê Đợi Một Người

Chương 27

Có hôm đã mười một rưỡi đêm, tiệm truyện tranh sắp đóng cửa, A Thác cầm chìa khóa đang định đóng cửa về nhà, anh Bạo đột nhiên dầm mưa chạy vào, nói muốn xem tạp chí Tân Thiếu Niên số mới nhất.

"Cuộc quyết đấu giữa Makunouchi và Ikki(10) chắc là được công bố rồi chứ?" Anh Bạo lạnh lùng cầm tờ Tân Thiếu Niên lên, quăng ra mười đồng tiền, ngồi xuống cái ghế xô pha giả da to nhất.

A Thác để ý thấy bước chân anh Bạo lúc đi vào tiệm có hơi loạng choạng, trên mặt đất cũng kéo theo một vệt máu.

Thì ra anh Bạo vừa đi chém kẻ thù về, hai bên đều bị thương, nhưng anh Bạo vẫn chưa đi bệnh viện, mà quyết định xem hết truyện tranh đăng trên tạp chí rồi tính sau.

"Chườm nước đá một chút sẽ tốt hơn." A Thác cầm túi nước đá vừa chạy sang cửa hàng tiện lợi mua về, đưa cho anh Bạo.

"Anh mày đây là đàn ông đàn ang." Anh Bạo trừng mắt nhìn A Thác đang đứng truớc mặt.

"Makunouchi cũng là đàn ông, còn mạnh mẽ hơn cả anh, nhưng khi cậu ấy bị Shimabukuro đánh bại vẫn chườm nước đá." A Thác dúi túi nước đá vào tay anh Bạo.

Giữa đàn ông với nhau trao đổi không cần đến ngôn ngữ mà chỉ cần hormone và truyện tranh.

Về sau, anh Bạo ra viện lại đến tiệm truyện tranh xem tạp chí Tân Thiếu Niên, gặp A Thác đang trông tiệm liền thuận miệng mời anh ta đến nhà xem phim. A Thác nhận lời, chính bản thân anh Bạo cũng giật mình, chắc là chưa từng gặp ai hoàn toàn không sợ anh ta như A Thác.

Sau đó, A Thác thường hay đến xem phim, anh Bạo bề ngoài lãnh đạm, nhưng nội tâm theo như A Thác nói thì rất phấn khích, vì vậy đã cho anh ta một chìa khóa dự phòng, còn nói lúc nào cũng có thể dẫn bạn gái đến nhà anh ta mà thể nghiệm nhân sinh.

"Thể nghiệm nhân sinh?" Tôi phì cười, tôi có phải đứa ngốc đâu chứ.

"Đấy là đầu óc anh Bạo đen tối, vừa nãy anh ấy nói bậy, em đừng để ý nhé.

Ngoài thói xấu hay chém người, anh ấy về cơ bản là tốt! Người đọc truyện tranh sẽ không xấu xa đâu."

A Thác dừng xe lại, vẫn là ở đầu ngõ nhà tôi.

Tối hôm qua, tôi đã được nghe hai câu chuyện có thể chém gió lên tận trời.

Chú thích: (1) Hai gia đình rất quái dị trong phim hoạt hình Mỹ.

(2 ) Thùng phá sảnh thực chất là từ ghép giữa thùng phá (cùng chất) và sảnh (5 con bài có thứ tự liên tiếp). Trong luật chơi bài poker, Nếu bài trên tay người chơi kết hợp với bài trên bàn có 1 sảnh đồng chất 10, J, Q, K, A, không phân biệt chất cơ hay rô, thì được gọi là Royal Flush hay Thùng phá sảnh, đây cũng là nhóm bài lớn nhắt. Theo lý thuyết xác suất thống kê, khả năng xảy ra là 0.00015%.

(3 ) Trong bài poker. Sảnh để chỉ 5 lá bài có thứ tự liên tiếp nhau, không cần liên quan về chất.

(4) Đây là một giai thoại thiền, ghi lại sự kiện Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đưa cành hoa lên khai thị, tôn giả Ca Diếp phá nhan mỉm cười.

(5) Deuce Bigalow.

(6) Final Destination, là loạt phim kinh dị khai thác chủ đề về số phận và sự tiên tri liên quan đến cái chết (chẳng hạn như cách để biết trước hậu quả và cách để điều khiển hoặc phòng tránh hậu quả đó).

(7) Một bộ phim chiến tranh, nói về các chiến sĩ hải quân Mỹ lên một con tàu ngầm của Đức để đánh cắp bộ giải mã Enigma của nó.

(8) Lữ Tú Liên là phó tổng thống Đài Loan, còn Đổng Niệm Đài là một chuyên gia đòi nợ nổi tiếng.

(9) The Green Mile, một bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của Stephen King, với sự tham gia diễn xuất của Tom Hanks.

(10) Ippo. Tên các nhân vật trong bộ truyện tranh về đấm bốc rất nổi tiếng Hajime
Chương 7: Caffeine cô quạnh
Em cô quạnh trong đêm cô quạnh, cô quạnh nhớ anh và cô quạnh, làn gió cô quạnh, cơn mưa cô quạnh, cô quạnh đếm từng ngôi sao sớm, còn màn đêm cô quạnh, ngâm trong caffeine cô quạnh.

1

"Ê, Kenya của em kìa."

Bà chủ liếc mắt về phía cửa ra vào, mỉm cười nhắc tôi.

Trạch Vu vẫn như thường lệ, áo sơ mi, quần âu sạch sẽ, còn cả đôi giày da màu nâu được đánh cho sáng bóng lên nữa.

Nhưng hôm nay bên cạnh anh đã có thêm một người nữa, không, nên nói là đã đổi một cô bạn khác.

"Không phải chứ?" Tôi hơi bất an trong dạ, mặc dù cô gái đi cùng với anh có khả năng là bạn cùng lớp bình thường hoặc bạn trong câu lạc bộ, ấy là nếu tôi giả bộ không nhìn thấy hai người bọn họ tay nắm chặt tay.

"Xem chừng, có người lại tranh uống cà phê Kenya trước một bước rồi."

Albus chơi trò ném đá xuống giếng, trong nháy mắt dã làm tan nát tâm hồn mỏng manh yếu đuối của tôi.

Trạch Vu cầm thực đơn, ghé vào tai cô gái kia thì thầm gì đó, đại để chắc là giới thiệu sơ qua.

Cô gái kia vừa nghe vừa gật đầu, chốc chốc lại phát ra tiếng cười khúc khích như chuông bạc, mái tóc dài đen óng mềm mại buông rủ xuống như dòng thác.

"Cô gái kia xinh thật, đúng kiểu mà tôi thích." Lần đầu tiên Albus đưa ra bình phẩm.

Đáng ghét! Ngay cả cô nàng lesbian mạnh nhất mọi thời đại Albus cũng bỏ phiếu cho cô ta.

"Tư Huỳnh, hai cốc cà phê Sulawesi, với một bánh xốp kem." Trạch Vu đi tới quầy bar, nụ cười của anh trông gọn ghẽ đến mức khiến người ta thấy thương cảm.

"Không gọi Kenya nữa à?" Tôi hạ thấp giọng, giữ nguyên nụ cười ngọt ngào.

Tôi thích coi chuyện này như một bí mật ngầm hiểu đặc biệt giữa anh và tôi.

Trạch Vu le lưỡi, cầm cây bút trên mặt quầy bar viết tháu lên mảnh giấy nhớ: "Bạn gái mới của anh, cũng được chứ? Cô ấy thích cà phê Sulawesi, vậy nên anh cứ tập làm quen trước thì hơn."

Tôi nhìn mảnh giấy, đón cây bút chì Trạch Vu chuyển qua, viết: "Xem chừng ngoan hơn cô lần trước. Ps: có thể thử làm chính mình mà?"

Thực ra, tôi đang hy vọng bọn họ cãi nhau một trận nho nhỏ vì một điều vô nghĩa, sau đó như quả cầu tuyết, càng lăn càng to, biến thành cãi nhau to là tốt nhất.

Trạch Vu cười khổ, cầm bút viết lại: "Thích thứ mà bạn gái thích, gần như là bài tập khi yêu đương của anh."

Tôi cắn môi dưới, viết: "Còn cô ấy? Anh chuẩn bị cho cô ấy bài tập gì?"

Trạch Vu nghiêng đầu, ngẫm nghĩ giây lát, bút chì như bị chết máy trên mặt giấy nhớ.

Mấy giây sau, anh viết: "..." Sau đó là một nụ cười khổ hết sức kinh điển.

Cưng à, trước khi gặp được chân mệnh thiên nữ là em đây, tình yêu của anh sẽ còn gặp nhiều tai nạn và khổ đau.

Đợi em thi đậu vào đại học Giao Thông, em nhất định sẽ giải phóng anh.

Tôi tinh nghịch viết lại: "Một lúc nữa em có thể đến lau sàn nhà, chùi cửa kính gần chỗ hai người được không?"

Trạch Vu vẽ một mặt cười lên tờ giấy.

Trước khi quay lại chỗ ngồi, anh nhặt lấy hai quyển tạp chí thời trang.

Một quyển cho bạn gái, một quyển cho bản thân, thay tạp chí kinh tế tài chính mọi khi anh hay đọc.

Thật là một người biết quan tâm người khác." Tôi ủ rũ nói, thu dọn lại đống giấy nhớ.

Những mảnh giấy nhớ ấy đều là tư liệu đẹp đẽ để về sau tôi hồi tưởng lại khoảng thời gian mới quen nhau này.

"Đúng là một gã thay bạn gái như thay áo." Albus mở nắp ấm cà phê, bình phẩm.

"Điều kiện của anh ấy tốt mà, tất nhiên chỉ vài ngày là thay bạn gái mới thôi." Tôi biện minh hộ Trạch Vu.

Hy vọng Trạch Vu cứ giữ nguyên tốc độ này, sau đó nhanh chóng đổi cô bạn gái xinh đẹp này đi.

"Hay để tôi giúp em cưa cô ả kia, như vậy Kenya sẽ lại cô đơn lẻ bóng." Lúc nói đùa, vẻ mặt Albus không hề thể hiện chút xúc cảm nào, tôi thật tình hy vọng cô coi đây là chuyện nghiêm túc.

Tối hôm ấy, tôi thở vắn than dài, nhìn Trạch Vu lặng lẽ cùng bạn gái xem tạp chí thời trang suốt hai tiếng đồng hồ.

Tôi cũng tới gần chỗ bọn họ chùi kính, lau nhà, sửa sang rèm cửa vân vân và vân vân nhưng không nghe thấy gì cả.

Bọn họ giống như một cặp tượng thạch cao trầm mặc và thanh nhã, hẹn hò lặng lẽ, thỉnh thoảng lại châu đầu vào nhau, ghé tai thầm thì.