Lạc Trăn tự cho là rụt rè nhưng thật ra đã gấp không chờ nổi mà đi về phía nam thần, vô cùng thân thiết mà ôm lấy cánh tay anh, "Các anh tán gẫu xong rồi?"
Vân Phỉ Thời thuận thế nắm lấy tay cô, cầm lấy tay cô bao bọc trong bàn tay to lớn dày rộng của mình, "Đẹp không?"
"Đẹp!" Lạc Trăn cười tươi rói, lại nói câu tiếp: "Nhưng cũng không đẹp bằng nam thần!"
Vân Phỉ Thời ngừng bước chân một lát, "Trăn Trăn."
"Dạ?"
"Đừng quyến rũ anh."
"...... A."
Ăn cơm trưa ở một nhà hàng xong, trở lại chung cư mà hai người đang ở, Vân Phỉ Thời gọi một cuộc điện thoại ra nước ngoài, Lạc Trăn thì tiếp tục xem kịch bản.
Trên WeChat Tùng Hề đã hồi âm tin nhắn trước đó của cô.
Hề Hề hì hì hì: Tôi cũng không tin nam thần cùng cô ở bên nhau, trong mắt cô còn có thể chứa được thứ gì khác à, ngoài nam thần ra thì đâu có ai có thể lọt vào trong mắt cô? [vẫy tay bye bye]
Một quả phỉ nhỏ thật ngon: Hừ cảm giác được oán hận độc thân của cô đang lan tràn kìa, nam thần không thể mang tôi đi hóng gió sao! Cô chính là hâm mộ tôi ghen ghét tôi!
Hề Hề hì hì hì: Vâng vâng vâng, cô đẹp cô có quyền!
Một quả phỉ nhỏ thật ngon: À mà, hôm nay tôi gặp Thẩm Nam Nam.
Hề Hề hì hì hì: woc! Có tin tức! Có tin tức lớn! Tôi ngửi thấy được mùi vị trà xanh nồng đậm, cô ta có chứng kiến cảnh cô cùng nam thần của cô khanh khanh ta ta tình chàng ý thϊếp sau đó tinh thần sa sút một mình rơi lệ hay không?? Mau mau mau cầu bóc trần sự thật!!
Một quả phỉ nhỏ thật ngon:......... Chính là ngẫu nhiên gặp được thì chào hỏi, nam thần không ở đấy, may mắn không để cô ta gặp nam thần của tôi, nam thần là của riêng tôi!!! Còn có cô ta nói cô ta sẽ diễn không thể nào, ông trời sẽ không đui mù mà làm ra chuyện như vậy với tôi chứ??
Hề Hề hì hì hì: Tôi nhớ lại..... Hình như công ty mở họp đã đề cập qua, lúc ấy do chưa được xác định rõ nên tôi không nói với cô, hiện tại có lẽ hẳn là khẳng định rồi...... Nữ thần cô phải chịu đựng! Đừng quên cô mới là tình yêu đích thực của nam thần, cô phải ghi nhớ thật sâu lời của lãnh tụ vĩ đại Mao gia gia: Tất cả âm mưu dụ dỗ nam thần của tiểu yêu tinh đều là hổ giấy! Đúng vậy! Cổ vũ.jpg
Một quả phỉ nhỏ thật ngon: Tủi thân.jpg... Tôi phải đi trêu chọc nam thần trầm ổn một chút......
Hề hề hì hì hì: Đi đi. [ châm nến ][ châm nến ][ châm nến ]
Nói là làm, Lạc Trăn bỏ di động xuống chuẩn bị vài giây, đi đến cửa thư phòng, đầu vừa mới vói vào được mấy centimet, cửa khép hờ đã bị người từ bên trong kéo ra......
Bầu không khí ngượng ngùng*...
Lạc Trăn lập tức nở một nụ cười ngọt ngào, "Anh muốn uống nước trái cây sao em bây giờ đi ép nha!"
Vân Phỉ Thời thuận tay đánh nhẹ vào mũi cô, đi về phía phòng bếp, "Em xem kịch bản đi, anh làm cho em."
"Hạnh phúc thật đấy, cảm ơn anh nha~~~"
Uống nước trái cây tươi ngon được chính nam thần ép cho, nằm ở trên sô pha thảnh thơi nhàn rỗi mà xem kịch bản, hai chân gác lên trên đùi nam thần nhẹ nhàng lắc lư, cảm giác kia quả thực thích đến bay lên.
Nhưng đấy là nếu Tùng Hề không trực tiếp gọi điện thoại tới.
"Thế nào mà chuyện này lại xảy ra? Đoạn Huyên kia gọi vài cú điện thoại cho tôi, nói muốn mời cô đi diễn vai nữ chính trong mv ca khúc mở đầu trong album chính của cậu ta, tôi nghe giọng điệu kia còn kiểu không phải cô thì không thể, cô như thế nào gây ra tai họa cho tôi?"
"Tôi không có nha, chính là cái quảng cáo kia nha, xuất phát từ phép lịch sự mà trao đổi xã giao tài khoản, sau đó buổi tối Tổng giám đốc Tống mời ăn cơm cùng nhau...... Hình như quả thật có phần chán ghét...... Tối hôm qua cậu ta còn gửi WeChat cùng tôi nói chuyện vô bổ cơ mà, tôi để cậu ta đi phiền cô khà khà khà..."
Bắt được chỗ không bình thường của mấy chữ kia, dựa vào đầu óc thông minh là có thể suy đoán ra không ít tin tức Vân Phỉ Thời dời ánh mắt sang đặt toàn bộ trên người đang nằm gọi điện thoại trên số pha.
Có đối thủ cạnh tranh?
Ánh mắt Vân tiên sinh hơi lộ ra sắc bén.
"Vậy thái độ của cô là gì?"
Lạc Trăn nghiêng đầu nhớ lại ấn tượng đối với người tên Đoạn Huyên này, "Không có hứng thú... Thực ra tôi phải diễn nữ chính phim truyền hình, lại không thân với cậu ta, làm gì muốn đi xem náo nhiệt..." Mặt khác thật ra Lạc Trăn không tiện nói ra miệng, ánh mắt Đoạn Huyên nhìn cô, làm cô...... Thấy rất không thoải mái.
Treo điện thoại của Tùng Hề, Vân Phỉ Thời đúng lúc hỏi: "Buổi tối muốn ăn cái gì?"
"Cái gì cũng được nha, gần đây em muốn ăn ít một chút, chuẩn bị phải vào tổ, ăn nhiều khi quay sẽ lộ béo rõ lắm."
"Được."
Lạc Trăn bổ nhào vào trên lưng Vân Phỉ Thời ôm lấy anh, cọ cọ cổ, lại cọ cọ sườn mặt, "Nam thần anh như thế nào hiền huệ như vậy chứ? Hử?"
Ánh mắt Vân Phỉ Thời không rời máy tính bảng trong tay, "Không hiền huệ một chút như thế nào giữ được trái tim của đệ nhất mỹ nhân giới giải trí?"
Lạc Trăn thuận theo ánh mắt của anh nhìn xuống, trên màn hình máy tính bảng rõ ràng là trang chủ Weibo của cô, đứng đầu là của một bình luận Weibo đã bị click mở, đầy bình luận kiểu:
"Chồng yêu Trăn Trăn cưới em!!!"
"Lạc thần lật thẻ của em đi lật thẻ của em đi lật thẻ của em đi! O(n_n) O~~"
"Nữ thần, tôi đã tắm rửa sạch sẽ chờ được cô sủng hạnh đây ~~~"
"Rõ ràng có thể dựa vào tài hoa, lại cố tình muốn dựa mặt đó chính là nói Trăn lão công nhà ta [doge]."
"Tôi là người hâm mộ đến la liếʍ bình luận, Lạc Thần đẹp đến nỗi nổi ra tận vũ trụ song song (^o^)/"
......
Vân Phỉ Thời giọng điệu lạnh lạnh: "Xem ra tình địch so với tưởng tượng của anh còn nhiều hơn."
Lạc Trăn bất ngờ không kịp phòng ngừa bị vẩy nước bẩn, ngay lập tức tỏ rõ lòng trung thành: "Trong mắt em chỉ có một người là nam thần, tất cả tiểu yêu tinh bên ngoài đều là gặp dịp thì chơi!"
Nam thần bất mãn mà nhíu mày: "Ngoài kia em còn có tiểu yêu tinh?"
Lạc Trăn kinh sợ giây lát vội nói: Không có không có! Trời đất chứng giám cho em, từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới, tất cả đều chỉ có một người là nam thần!"
Anh nghiêng đầu, vỗ vỗ hai má của cô, trên mặt lộ ra biểu cảm có thể được xem là cảm xúc vui thích, "Ngoan."
Lạc Trăn vùi đầu mạnh xuống, cúi đầu trộm hít mùi hương trên người anh, sau đó giống như thực hiện được ý đồ liền lén lộ ra nụ cười thỏa mãn. Vân Phỉ Thời thở dài thật sâu.
Quả thực ngốc đến nỗi không nỡ nhìn thẳng...
Nhưng lại khiến anh yêu thích mà đặt ở nơi đầu quả tim như vậy.
*****
Cuộc họp báo khởi động máy được tổ chức ở phòng họp của cao ốc Hoa Ngu, Lạc Trăn mấy ngày trước đã biết danh sách diễn viên chính, đây là bộ phim về phụ nữ, vai chính của cốt truyện hoàn toàn là ba người phụ nữ, ba vị diễn viên chính lần lượt là Lạc Trăn, Thẩm Nam Nam, ngay cả người có tiếng tăm địa vị lâu năm đứng đầu đang được coi là nổi tiếng -- Vưu Sam cũng có.
Thẩm Nam Nam thì không nói, Vưu Sam mấy năm nay có thể nói có bước tiến vượt bậc trong lĩnh vực truyền hình, ba lần liên tiếp cầm giải thưởng hai năm một lần của truyền hình Hải Đường, phim truyền hình mà cô ấy diễn vai chính thu được danh tiếng ratings gấp đôi, nhân khí ở vị trí cao không ít hơn Thẩm Nam Nam đang nổi, mà lại thuận lợi chỉ có điều người ta là phải thực lực chân chính không có gì dị nghị.
Dĩ nhiên, vai diễn của Vưu Sam là trung tâm trong ba vị nữ chính, tiếp theo là Thẩm Nam Nam, Lạc Trăn so ra thì kém một chút.
Sau khi người chủ trì phát biểu vắn tắt vài lời trong bài phát biểu, thì đến thời gian phóng viên đưa ra câu hỏi, đa số phóng viên đều theo lệ hỏi một vài vấn đề liên quan đến bộ phim mới, vấn đề mà người xem cũng tương đối chú ý, dần dần cũng có phóng viên không thỏa mãn với nội dung không hề có tính đột phá này, có người đầu tiên hướng mũi nhọn về phía người có kinh nghiệm nhỏ nhất Lạc Trăn.
"Lạc Trăn, so với thành tích nổi bật của hai nữ diễn viên chính còn lại, cô xuất đạo ba năm thành tích thường thường, lần này hợp tác có cảm thấy áp lực hay không?"
Vấn đề này còn không được xem là gay gắt, chỉ là mức thông thường, Lạc Trăn cười đáp: "Hai vị đây đều là diễn viên ưu tú, cùng nhau hợp tác đương nhiên sẽ có áp lực rồi, chẳng phải cũng càng có thêm động lực sao, tôi tin mình có thể học được rất nhiều từ các cô ấy!" Lộ ra một nụ cười tràn đầy kỹ thuật mê người.
Phóng viên kia thật đúng giống như là bị nụ cười này làm cho choáng váng, nhưng ngay lập tức phản ứng lại, tiếp tục hỏi tới cùng: "Vậy cô cho là vì sao đạo diễn lại chọn cô làm nữ chính? Bởi vì vẻ mặt xinh đẹp sao?"
Tuy rằng là sự thật, nhưng có thể hay không không cần nói trắng ra như vậy a! Đánh!
Lạc Trăn ở trong lòng yên lặng đạp phóng viên kia một phát, tươi cười vẫn không thay đổi, "Nếu thật là như vậy, tôi sẽ đặc biệt cảm tạ cha mẹ tôi đã ban cho tôi bộ gen mạnh mẽ! Dĩ nhiên thì..." Lạc Trăn nhìn sang đạo diễn đang ngồi ở chính giữa, hì hì cười: "Lâm đ*o diễn không phải người nông cạn như vậy đi?"
Đạo diễn bị gọi tên: "Chúng tôi tuyển diễn viên đều là trải qua chọn lọc nghiêm khắc, tuy rằng có sự tham gia của Lạc Trăn có thể làm đẹp hình tượng không ít, nhưng nếu chỉ có tác dụng này, tôi sẽ là người đầu tiên không đồng ý!"
Thẩm Nam Nam cũng cười nói: "Đạo diễn nói đúng, nhưng mặc kệ như thế nào, có thể cùng phối hợp đóng phim với đại mỹ nữ Lạc Trăn, tôi đã có phần hơi kích động, ngẫm lại mỗi ngày đều có thể thấy cảnh đẹp mắt đến như vậy, mệt nhọc đều có thể giảm bớt không ít."
Phóng viên thuận thế nhìn về phía Vưu Sam, "Vậy còn chị Sam?"
Vưu Sam vẻ mặt ôn hòa cười, "Tôi cũng nghĩ như vậy."
Lạc Trăn có loại cảm thụ như đứng đống lửa, như ngồi đống than.
Kế tiếp lần lượt có phóng viên muốn hỏi hai vị ngôi sao nữ có kinh nghiệm lâu năm một số câu hỏi càng có tính đột phá hơn rộng lớn hơn, bị Lâm đ*o diễn kịp thời ngắt lời, lại vòng trở về nội dung chính.
Đêm đó nội dung hiện trường cuộc họp báo khởi động máy được phát hành ở trên mạng, Weibo của Lạc Trăn bị fan não tàn đánh chiếm.
"Ha hả, khuôn mặt này cũng xứng "đệ nhất mỹ nhân giới giải trí"? Đi Hàn Quốc không dưới mười lần đi?"
"Tôi nghe nữ thần nhà tôi nói Lạc Trăn rất đẹp, nghe tin mà đến, cũng chỉ như vậy. [mỉm cười"
"Phẫu thuật thẩm mỹ [vẫy tay bye bye]."
"Mắt hai mí cắt qua vài lần nhỉ, cái mũi bề thế quá đi, chắc độn cằm, axit hyaluronic làm bao nhiêu?? Nói thật, Lạc Trăn cô làm ở bệnh viện nhà ai, kỹ thuật không tồi a, không có gì dấu vết nha, đề cử đề cử đi! [mặt thẹn thùng]"
"Nói đúng ra thì, vẫn là rất xinh đẹp, nhưng mà lòng tôi chỉ có nữ thần của tôi!"
......
Lạc Trăn nắm di động vô ngữ cứng họng, giá trị sắc đẹp cao trách tôi sao?!! Trách tôi sao!!!
Vân Phỉ Thời từ trên lầu đi xuống, đúng lúc nhìn thấy vẻ mặt như trải qua nghiên cứu lời phê đưa ra của cô, đi qua đấy, từ trên xuống dưới nhìn xuống người ngồi xếp bằng chơi di động ở trên pha, "Không vui?"
Nhìn thấy nam thần chuyện phiền lòng gì cũng đều quẳng sang một bên!
Lạc Trăn buông di động vươn tay về phía nam thần, "Anh ôm em một cái em sẽ vui vẻ ngay!"
Vân Phỉ Thời khom lưng, trực tiếp bế người lên đi lên trên lầu, Lạc Trăn tựa vào trên vai anh, khuôn mặt hồng hồng, thanh âm yếu ớt: "Sáng sớm ngày mai em phải đi đến trường quay mà, không nên....."
Vân Phỉ Thời nhàn nhạt liếc cô một cái, "Ở trong mắt em, anh đói khát như vậy sao?"
"Ách......" Lạc Trăn xấu hổ một chút, nói nhỏ như tiếng muỗi kêu, "Vài tháng không gặp, đòi hỏi một chút.... cũng không sao...... Thật là đáng ghét......"
Vân Phỉ Thời "xì" một tiếng, nghe không ra ý tứ gì, "Cho nên em hy vọng tôi phải như thế nào đây?" Khi đang nói chuyện, đã tới cửa phòng tắm của phòng ngủ chính, Vân Phỉ Thời thả cô xuống, đẩy người tiến về phía cửa, "Đi tắm rồi đi ngủ."
Lạc Trăn đứng ở cửa nhìn chằm chằm anh, bất động, cũng không nói lời nào, Vân Phỉ Thời thêm ngay câu: "Ngủ này là ý trên mặt chữ."
"......"
Lạc Trăn nhịn không được nở nụ cười, tiến lại gần ở trên mặt nam thần mυ'ŧ một chút, nhanh chóng mà đóng cửa lại.
Nam thần ân cần lại đẹp trai lại tăng thêm một bước phát triển mới a!
Vân Phỉ Thời xoa nhẹ vị trí bị người ăn vụng ở trên mặt, nhìn chằm chằm cửa phòng tắm vẻ mặt...... Nói như thế nào đây, vẻ mặt chính là cái loại "Trốn được mùng một không tránh được mười lăm" này.