Chương 1
Dưới ánh trăng sáng, cơ thể trắng nõn của người phụ nữ ngâm mình trong suối nước nóng, khó khăn lắm mới để lộ ra nửa người trên cùng với một nửa bộ ngực mượt mà sung mãn.
Bị suối nước nóng ấm áp bao trùm, ngay cả khi trang điểm thì trên gương mặt mỹ lệ tinh xảo nhỏ nhắn kia cũng nổi lên một mảnh ửng hồng khó nhịn, khiến cho nốt ruồi ở khóe mắt cô phản chiếu thêm sắc thái vô cùng dụ hoặc.
Dưới hơi nước mờ mịt, hai chân người phụ nữ khó chịu giao nhau cọ sát, chỗ bí ẩn bị đè ép ra từng luồng kɧoáı ©ảʍ, cô không khỏi hưng phấn hé môi, khẽ rên một tiếng: “Ô ~ Thật muốn…”
Bồ Tích đã rất lâu rồi chưa từng có sinh hoạt tìиɧ ɖu͙©, chồng cô - Tư Trình là người cầm quyền của xí nghiệp Tư thị, mỗi ngày đều có vô số công việc bận rộn đếm không hết, anh ta vì có thể làm xứng chức một người cuồng công việc, đã vắng vẻ người vợ nhỏ như cô rất lâu rồi, mỗi ngày, ngay cả nhà cũng không về, nếu không phải cô thường xuyên liên lạc với thư ký của Tư Trình, ngẫu nhiên cũng sẽ đột kích dò xét nơi làm việc, cô sẽ nghĩ đối phương có người khác ở bên ngoài.
Có lẽ Tư Trình cũng không bận rộn như vậy, dù sao hai nhà cũng là quan hệ thông gia thương nghiệp, không có sự tồn tại của nền tảng tình cảm, cô cũng có thể lý giải chuyện đối phương vắng vẻ mình.
Nhưng lý giải thì lý giải, chuyện từ sau khi kết hôn còn chưa mây mưa đối với Bồ Tích mà nói, thời gian này quả thực có chút gian nan.
Mặc dù cô có rất nhiều tiền, nhưng cô vẫn như cũ cảm thấy trống rỗng và tĩnh mịch.
Cô lên bờ, cặp đùi thon dài lúc đi lại sẽ khiến những giọt nước trượt xuống, mái tóc ướt nhẹp uốn lượn dán lên phần lưng tinh tế, màu đen của tóc cùng với màu trắng của da thịt đan xen, có một loại vẻ đẹp rung động lòng người.
Đáng tiếc bóng đêm càng sâu, biệt thự đã sớm yên tĩnh, cảnh đẹp mê người này cũng chẳng có ai thưởng thức.
Cô nằm xuống trên ghế, mỗi lần để cơ thể trần trụi ở ngoài trời đều mang đến cho cô một loại cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ khó mà diễn tả bằng lời, cho dù cô biết xung quanh chỉ có một mình cô.
Cảm nhận sự tê dại khi từng cơn gió nhẹ thổi qua người mình, Bồ Tích nhắm mắt lại, hai tay xoa nắn bộ ngực cao ngất của chính mình, đầṳ ѵú đã sớm trở nên cứng ngắc, cô bắt chước theo tay của người đàn ông nhẹ nhàng xoa nắn ngực mình, lập tức lại dùng lực mạnh xoa bóp cho nó đứng lên, thỉnh thoảng còn kéo nhẹ đầṳ ѵú, khiến cho nó càng thêm đỏ tươi ngon miệng.
Một cái tay khác chuyển hướng thăm dò vào giữa hai chân, đẩy ra hai cánh môi âʍ ɦộ trơn bóng, mặc cho gió đang xuyên thẳng qua huyệt mềm của mình, ngón tay cô nhẹ nhàng chạm vào cửa huyệt, nơi đó đã có chút ướŧ áŧ, theo động tác gẩy như có như không của cô, ướŧ áŧ càng lúc càng nhiều. Lúc Bồ Tích hơi nâng ngón tay lên, ở giữa đã có sợi tơ bạc dính trên ngón tay, giống như tơ lụa oánh nhuận, muốn rơi nhưng không rơi xuống được.