Tắt Đèn Kể Chuyện Ma

Chương 3: Cầu Cơ

Tôi là Tính, năm nay hai mươi mốt tuổi hiện đang là sinh viên năm ba ngành y thuộc trường Đại học y dược ở Thành Phố Hồ Chí Minh. Tôi vừa mới thi cuối kỳ xong nên tôi quyết định sẽ đi chơi cùng hội bạn để xả stress. Hội bạn của tôi gồm bốn người: Huy, Minh, Quỳnh và tính cả tôi là bốn. Huy và Minh là hai người bạn thân thiết nhất của tôi từ hồi còn học cấp Ba, đến khi thi THPT quốc gia thì hai đứa ấy cũng đỗ cùng trường với tôi luôn. Còn Quỳnh là một cô bạn gái dễ thương, chúng tôi quen nhau lúc đi thư viện. Quỳnh rất thông minh, tôi biết thừa đều đó, hễ có đứa nào không hiểu cái gì nếu liên quan đến bài học thì Quỳnh đều rất nhiệt tình giúp đỡ. Tôi và Quỳnh còn có chung gu đọc sách nữa nhưng Quỳnh đọc sách và nghiên cứu nhiều hơn tôi nên lúc nào Quỳnh cũng một học sinh giỏi xuất sắc. Thế mới nói hội bạn của tôi chỉ trừ Quỳnh ra thì cả lũ còn lại (trong đó có tôi) đều là “đầu đất” hết cả. Chúng tôi học cùng ngành nên thi cử cũng cùng thời gian. Sau khi thi xong thì mấy đứa bạn lên kế hoạch đi chơi thả stress. Ma xui quỷ khiến làm sao mà cả hội quyết định nửa đêm đến khu ký túc xá bị bỏ hoang chơi CẦU CƠ. . Mà Quỳnh xưa nay vẫn tin vào khoa học nhưng bây giờ nó lại tham gia mấy trò này mới hay chứ. Từ hồi cha sinh mẹ đẻ tới giờ ngót nghét cũng được hai mươi mấy tuổi tuổi rồi nhưng tôi chẳng biết cầu cơ là gì, càng không tin vào chuyện ma quỷ mà bây giờ mấy đứa bạn tôi rủ chơi “thử” mới gắt chứ. Thôi kệ vậy, chơi thì chơi chứ có gì đâu mà sợ vì trên đời này làm gì có ma, nếu có thì chỉ là mấy đứa kia giả ma hù cho vui thôi!



Tối hôm đó, chúng tôi quyết định tổ chức chơi cầu cơ trong khu ký túc xá bị bỏ hoang. Thằng Huy đã chuẩn bị đồ dùng đầy đủ hết thảy: một bàn cầu cơ, bốn ngọn nến, một đồng xu và một cuốn sổ tay kèm theo bút mực. Chúng tôi đặt bốn ngọn nến vào bốn góc của bàn cầu cơ sau đó thắp lên, đồng xu thì được dặt trên chữ start với mục đích bắt đầu trò chơi .Trước khi chơi Huy dặn dò cả nhóm:

“Khi bốn đứa đã đặt ngón trỏ lên đồng xu này rồi thì cả người phải thả lỏng, sau đó tao sẽ đọc chú cầu cơ mời một linh hồn nào đó đến để chơi. Sau khi đã mời lên thì phải kính trọng linh hồn ấy và hỏi một câu bất kì, nhưng nên nhớ mỗi người chỉ được hỏi một câu thôi, hỏi theo thứ tự từ tao sang thằng Minh rồi đến thằng Tính, con Quỳnh rồi vòng lại tao. Khi linh hồn ấy trả lời thì tao sẽ ghi lại các ký tự mà động xu chỉ. Nên nhớ dù bất cứ chuyện gì xảy ra cũng phải bình tĩnh để còn tìm cách giải quyết được!”

Cả nhóm đồng ý với ý kiến của Huy, cùng đặt ngón trỏ lên đồng xu, cả người thả lỏng ra. Chỉ cần đợi đến không giờ thì trờ chơi sẽ bắt đầu. năm mươi bảy giây, năm mươi tám giây, năm mươi chín giây…không giờ. Nghi thức cầu cơ bắt đầu, thằng Huy đọc chú cầu cơ:

“Hồn nào ở chốn non bồng

Qua đây hồn cũng vui lòng ghé chơi

Dầu hồn dạo khắp mọi nơi

Ghé đây đàm đạo chuyện đời trần gian

Cảnh tiên hạc nội mây ngàn

Làm cho hồn cũng ngỡ ngàng kém vui

Cảnh tiên xa lạ bùi ngùi

Sao bằng cảnh tục hồn vui với người

Đờn ca múa hát vui cười

Trà thơm bánh ngọt trái tươi đãi hồn

Hồn ơi hãy ghé qua đây

Tâm tình trăng gió nước mây với hồn

Gió to sóng cả dập dờn

Hồn đi lẻ bóng hoàng hôn một mình

Qua đây bè bạn thêm xinh

Ghé đây bè bạn kết tình âm dương

Hồn dầu ở mấy đường cách trở

Nghe lời cầu xin chớ đắn đo

Mấy lời tâm sự nhỏ to

Hồn ai qua đó thấu cho tấm lòng

Hoặc hồn ở bể sông ngọn suối

Hoặc hồn chơi bụi chuối cành đa

Hoặc hồn nương bóng chiều tà

Hoặc hồn lẩn quất la đà mây xanh

Hoặc hồn ở đầu gành cuối bãi

Hoặc hồn dầm mưa dãi gió mãi

Hoặc hồn vấn vít với ai

Hoặc hồn phiêu lãng lạc loài đâu đâu

Hoặc hồn ở dưới hồ sâu

Hoặc hồn lơ lửng bên cầu gió đưa

Hoặc hồn bị gió mưa dồn dập

Hồn lạnh lùng tràn ngập cô đơn

Hồn ghé lại nguồn cơn cạn tỏ

Hồn đừng ngại đường xa bóng nhỏ

Hồn cùng ta mở ngỏ treo lời

Hồn về ẻo lả chơi vơi

Cùng ta tâm sự chuyện đời muôn năm.”

Khi cầu cơ vừa đọc xong thì đột nhiên có một làn gió lanh lạnh thổi qua người của cả nhóm khiến ai náy cũng phải rùng mình. Thằng Huy gật đầu ra hiệu cho cả nhóm, ba đứa chúng tôi hiểu ý gật gật đầu. Sau khi ra hiệu cho mấy đứa còn lại thì Huy bắt đầu hỏi:

“Cho hỏi là ai vừa mới ghé chơi?”

HỒ PHƯƠNG LINH.

“Cô năm nay mấy tuổi?”Minh hỏi.

VỪA TRÒN MƯỜI TÁM TUỔI.

Đến lượt của tôi.

“Tại sao cô lại chết?”

BỊ XE TÔNG CHẾT.

“Vậy tại sao cô không đi đầu thai chuyển kiếp mà lại vất vưởng trên dương gian để làm gì?”

ĐỂ TRẢ THÙ KẺ ĐÃ Gϊếŧ CHẾT TÔI.

Quay trở lại lươt của Huy.

“Thế cô đã tìm được kẻ đã gϊếŧ mình chưa?”

VẪN CHƯA.

Tới lượt của Minh

“Bây giờ cô đang ở đâu?”

NGAY TRÊN BÀN CẦU CƠ NÀY.

Cả nhóm lạnh người. Lập tức nến của Minh tắt phụt, nó cúi mặt xuống, hai tay buông thỏng ra. Mấy đứa còn lại lay lay nó dậy nhưng dường nhưng nó không nghe thấy gì. Đột nhiên nó ngước mặt lên nhìn tôi trừng trừng, hai mắt đỏ ngầu, máu từ trên đầu nó bắt đầu chảy xuống chảy tong tong xuống nền nhà, răng nhe ra nghiến ken két. Nhìn nó bây giờ như muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy! Bằng một động tác dứt khoát, nó đã tóm lấy cổ tôi và ghì chặt xuống đất. Hai đứa còn lại hoảng hốt vội kéo tay nó ra. Nhưng càng kéo tay nó ra thì tay nó càng siết chặt lấy cổ tôi, miệng nó lẩm bẩm cái gì đó nghe như là:

“Tao phải gϊếŧ mày! Mày phải chết!”

Thằng Huy đảo mắt nhìn xung quanh thì đột nhiên nó nhìn thấy một khúc gỗ gần đó. Nó ra hiệu cho Quỳnh rồi với tay lấy khúc gỗ rồi cầm chặt khúc gỗ trong tay đánh mạnh vào gáy thằng Minh. Minh bị đánh ngất nằm sõng soài trên sàn nhà. Tôi thở dốc thầm mừng vì mình đã thoát khỏi gọng kìm của Minh ghì chặt vào cổ mình. Hai đứa kia cũng mệt lử nên cũng thở dốc giống như tôi.

“Ra khỏi đây thôi!” Huy nói.

Huy dìu thằng Minh, còn Quỳnh thì dìu tôi cùng đi ra khỏi khu ký túc xá. Sau đêm hôm đó mọi chuyện tưởng đâu đã kết thúc, nhưng rồi nó lại diễn ra một lần nữa.

Từ lúc thằng Minh về thì nó cứ kêu là mệt mỏi. Nhưng tầm một tuần sau thì nó lại bảo là nó khỏe rồi nên có thể đi lại được. Có một lần vào buổi chiều, nó đang đi từ siêu thị về thì bị tai nạn giao thông, đầu bị xe cán nát chỉ còn một nửa. Vụ tai nạn ấy giống như đúc vụ tai nạn cách đây hai tháng và nạn nhân là một cô gái vậy! từ cõi hư vô nào đó vọng lên. Một tiếng cười man rợ như rất vừa lòng hả dạ.

Đọc tiếp tại: https://degiang.net/truyen/Series-Tat-Den-Ke-Chuyen-Ma