Sau Khi Nữ Chính Tỉnh Lại

Chương 35: Thủy tổ giả bộ đứng đắn (11)

Thị nữ của Tang La thấy cảnh này thì hết sức căng thẳng, tuy lo lắng nhưng lại không thể làm gì. Vì vậy cô ta liền ra hiệu bằng mắt cho một thị nữ khác, người kia lập tức xách váy chạy về lâu đài chính, định báo cho Quốc vương biết.

Bởi vì cô ta chạy quá nhanh trong vương cung được canh phòng cẩn mật này nên đã bị vô số người chặn lại dọc đường, vì vậy mà tin tức về việc Công chúa Tang La muốn đọ sức với Quốc vương quân đã nhanh chóng lan truyền khắp vương cung như mọc cánh.

“Thật sao? Quốc vương quân dám làm vậy à?”

“Nghe nói là Công chúa chủ động trước. Mà Quốc vương quân từ trước đến giờ là bá đạo nhất, đúng là có gan làm việc này thật.”

“Đúng là nực cười, sao lại có chuyện này được vậy?”

“...”

Rất nhiều người muốn đến sân huấn luyện xem náo nhiệt, nhưng lại không thể tự ý rời vị trí. Vì vậy ở trên các tầng cao có vô số người chen chúc vươn ra khỏi cửa sổ, đi ra hành lang để xem cảnh ở sân huấn luyện.

Bộ quan hệ công chúng của Vương cung thấy đây là một cơ hội tuyên truyền tốt, vì vậy liền phái người mang theo thiết bị quay chụp chạy tới sân huấn luyện.

Cuối cùng Quốc vương bệ hạ đang chủ trì cuộc họp ở đại sảnh cùng các đại thần lại là người nhận được tin tức trễ nhất.

Tang La đã ra lệnh cho người phụ trách sân tập dỡ bỏ bức tường chia đôi sân ra. Bức tường như được thủy ngân hòa tan, từ từ rơi xuống, sau đó chìm xuống đất, dung hợp với những tinh thể nano nhỏ khác. Sân huấn luyện lập tức trở nên rộng rãi hơn hẳn.

Lúc này Tang La mới nhận ra thái độ bất công của Ngải Nặc Đức lại có thể đến mức độ thế này. Hắn chia cho cô hai phần ba diện tích sân tập. Thảo nào vừa rồi cô thấy đám người Quốc vương quân ở sân bên kia có vẻ khá chen chúc… Nhìn thế này thì cô chẳng khác gì yêu phi mê hoặc Quốc vương, đám trung thần không vừa mắt với cô cũng là chuyện bình thường thôi.

Lượng người vây xem đang tăng dần, rải rác xung quanh khu vực bên ngoài, Tang La và Pize thì đứng ở chính giữa.

“Pize, chú ý đấy.” Đội trưởng và một vị trưởng quan khác thấy không thể khuyên được Tang La nên chỉ có thể dặn Pize chú ý, ám chỉ hắn ta chú ý nhường cô.

Pize hừ lạnh, không biết có nghe lọt tai không.

Tang La lại còn khuyên hắn ta: “Tốt hơn hết là ngươi nên dốc toàn lực đi. Nếu thua thê thảm quá thì lại làm phụ thân ta mất mặt đó, vậy thì ta cũng sẽ tức giận.”

Pize lập tức xù lông, ngươi còn có mặt mũi nói câu đó à!

“Yên tâm đi.” Pize bóp khớp bàn tay, tiếng khớp tay kêu răng rắc: “Quốc vương quân chúng ta dù có chết cũng sẽ không để Quốc vương bệ hạ phải mất mặt.”

Pize nói xong liền biến mất ngay tại chỗ. Tang La cảm giác có một cơn gió thổi lướt qua sườn mặt mình, tầm mắt cô đi theo thì bóng người đó lại đột nhiên biến mất. Lại có một cơn gió quét qua mặt cô từ phía bên kia. Pize nhanh chóng lướt qua người cô nhanh đến mức gần như không thể nhìn thấy bóng dáng hắn ta ở đâu, có vẻ như đang muốn thị uy với đối thủ. Giọng nói ngạo mạn và khinh thường:

“Mặc dù bọn ta chỉ là Huyết tộc đời cuối, thậm chí còn không có năng lực bằng nhân loại chuyển hóa thành Huyết tộc, thể chất đặc biệt của bọn ta cũng chỉ là to cao nhanh nhẹn. Nhưng Quốc vương quân dốc sức luyện tập vì Quốc vương bệ hạ, tăng cường năng lực bản thân, dù có là Huyết tộc đời thứ tư, thứ năm thì đối mặt với bọn ta cũng chỉ có thể nếm mùi thất bại.”

Huyết tộc là một chủng tộc tương đối đặc biệt, họ có thể sinh con thông qua cơ thể người mẹ, chỉ những đứa trẻ được sinh ra theo cách này mới có thể thừa hưởng hoàn toàn sức mạnh của cha mẹ. Nhưng chủng tộc càng mạnh thì sẽ càng khó thụ thai. Đôi khi một đôi vợ chồng Huyết tộc phải cố gắng cả nghìn năm cũng chưa chắc đã sinh được một người con.

Còn nếu dùng cách tạo ra hậu duệ bằng chuyển hóa thì qua mỗi thế hệ sẽ bị suy giảm một phần sức mạnh, thế hệ sau yếu hơn thế hệ trước, đến thế hệ cuối cùng chính là thế hệ Huyết tộc đời cuối. Đến thế hệ này thì họ đã không còn khả năng chuyển hóa con người thành Huyết tộc nữa, tuổi thọ cũng chỉ trong vòng hai trăm năm, da thịt không còn ở mức độ súng dao không làm gì được, thân thể cũng không còn khả năng chống lại mọi loại độc, là một thế hệ Huyết tộc gần giống loài người nhất.

“Cho dù sau này ngươi sẽ trở thành Huyết tộc đời thứ hai, nhưng bây giờ ngươi cũng chỉ là một con người thôi. Công chúa điện hạ, ta không hiểu sao ngươi lại cứ nhất định phải kiếm chuyện như vậy…” Tiếng Pize vang lên ở bên trái Tang La, rồi lại chuyển sang bên phải. Cô đứng im tại chỗ, như hoàn toàn không theo kịp đối phương.

Đám người Quốc vương quân hoặc ngồi hoặc đứng ở phía ngoài rìa, trông có vẻ không hề bị trói buộc chút nào, đang bàn luận sôi nổi, dáng vẻ rất thoải mái: “Pize này, đừng làm Công chúa khóc nhé, cẩn thận Bệ hạ lại tức giận thì phải làm sao giờ?”

“Hắn như thế là giỏi đấy, cái dạng này chúng ta chỉ cần dọa miệng là được, chứ nếu đấm một cú thôi thì gương mặt xinh đẹp của Công chúa coi như xong, chúng ta cũng xong luôn.”

Cả đám nói một hồi rồi cười khẽ với nhau. Họ hoàn toàn không để Tang La vào mắt. Là quân đoàn trực thuộc dưới quyền Quốc vương, thậm chí còn được vị Quốc vương được coi là vĩ đại, mạnh mẽ nhất tán thưởng, nên họ cũng có cơ sở để kiêu ngạo. Dù họ là Huyết tộc đời cuối nhưng sao lại thua một cô Công chúa loài người được chứ? Thế thì thành chuyện cười rồi.

Nhân viên bộ quan hệ công chúng của vương cung đang dùng máy tính bảng điều khiển camera thay đổi góc quay. Nhìn cảnh tượng trên màn hình, hắn ta lập tức cau mày. Nếu là cảnh tượng thế này thì không thể phát lên mạng cho người dân xem được. Dù sao thì Tang La cũng là đại diện của vương thất…

Tốc độ của Ngải Nặc Đức nhanh như tia chớp, thậm chí dọc đường còn không có ai phát hiện ra dấu vết của Quốc vương, chỉ cảm thấy có một cơn gió vừa thổi qua người mình. Hắn nhanh chóng chạy tới sân huấn luyện, thấy Tang La đang đứng giữa sân, có một Huyết tộc đời cuối đang chạy tới chạy lui quanh người cô, nói bằng giọng mỉa mai.

Nụ cười trên mặt Pize ngày càng tùy tiện, hưởng thụ niềm sung sướиɠ ma mới bắt nạt ma cũ: “Mắt của ngươi theo kịp tốc độ của ta không đấy? Ngươi mà vung nắm đấm lên có thể trúng vào người ta chắc? Nhận thua đi…”

Tiếng nói đột ngột dừng lại.

Nắm đấm đập thẳng vào má trái của Pize với sức lực rất mạnh, làm cho bên má trái hắn ta lõm hẳn xuống, lệch sang một bên, miệng hếch lên, nước bọt bắn ra ngoài.

“Bịch” một tiếng, cơ thể của tên Huyết tộc đời cuối đập thẳng xuống đất, lăn ra ngoài vài vòng.

Tất cả mọi tiếng động trên sân đấu như đột ngột bị nhấn nút tạm dừng. Mọi tiếng động cùng im bặt một lúc vô cùng nhanh chóng, bao nhiêu đôi mắt cùng kinh ngạc muốn lồi ra, miệng há hốc nhưng lại câm nín không phát ra âm thanh nào. Cánh tay vừa giơ lên của Quốc vương bệ hạ cũng tạm dừng giữa không trung.

Tang La thu lại nắm đấm, cười nói: “Như vậy có được coi là đánh trúng chưa?” Mẹ cha cái thằng chết bầm này, có muốn đánh hay không thì nói luôn đi, cứ lắm miệng như con ong vò vẽ bên tai người ta.

Pize nằm rạp trên mặt đất, hai tay ôm má, vẻ mặt kinh hãi không thể tin nổi. Cái gì? Hắn bị một con người đánh sao?

“Tiện đây ta cũng nói cho ngươi biết, kỹ năng của ta là do phụ thân đích thân dạy đấy.” Tang La xoay cổ tay nói: “Ta cũng không muốn làm người mất mặt đâu.”

Khóe miệng Ngải Nặc Đức lập tức nhếch lên một góc rất nhỏ.

Pize nhảy dựng lên từ trên mặt đất, sắc mặt đỏ bừng: “Lần này sẽ đánh thật!”

“Tốt nhất nên vậy, bởi vì ta cũng sẽ đánh thật.” Khóe miệng Tang La khẽ nhếch lên.

Pize lập tức nhào về phía Tang La.

Lần này không còn ai bàn tán nữa, tất cả đều ngậm miệng lại. Ánh mắt tập trung về phía hai bóng người giữa sân. Tốc độ của Pize là không thể nghi ngờ, nhưng Tang La lại như đoán trước các đòn tấn công của hắn ta, khiến hắn ta không thể đánh trúng lần nào. Kỹ thuật của Tang La lại rất chắc chắn khiến người ta phải kinh ngạc không thôi, động tác lưu loát, đấm phát nào trúng đến thịt phát đó, mà góc độ cú đấm lại rất xảo trá.

Kỹ năng của Quốc vương quân tương đương với Huyết tộc thế hệ thứ tư, tốc độ có thể luyện được, nhưng thể lực vẫn có chênh lệch. Tuy Huyết tộc không bị đao súng làm bị thương nhưng cũng không thể chắc chắn như bê tông cốt thép, làm thế nào cũng không đau không ngứa. Ngải Nặc Đức đã nói cho cô biết chỗ nào trên cơ thể Huyết tộc là yếu nhất, dù đao kiếm khó mà đâm nổi, dù không gây tử vong, nhưng khi đánh trúng thì…

Tang La né đòn của Pize, đồng thời tấn công trở lại, cô cong đầu gối húc chuẩn xác vào ngay giữa xương sườn thứ ba và xương sườn thứ tư của Pize. Mắt đối phương lập tức lồi to ra, kêu lên một tiếng thảm thiết.

… thì sẽ đau đấy.

Cơn đau quá mức độ chịu đựng khiến Pize mất đi khả năng tấn công trong một thoáng, thậm chí còn không có sức đứng dậy, đầu gối hắn ta mềm nhũn, ngã thẳng xuống đất.

Tang La đi tới trước mặt hắn, nhấc chân giẫm lên ngực đối phương, cúi người híp mắt nhìn xuống: “Ngươi thua rồi.”

Pize trừng mắt nhìn cô, nhưng lại thấy khuôn mặt xinh đẹp ẩn sau làn tóc rủ xuống, đôi mắt đen láy như ánh trăng phản chiếu khiến hắn ta chợt ngẩn ngơ.

Tang La thu chân lại, nhìn về phía đám Quốc vương quân bên kia: “Còn ai nữa không? Thực lực Quốc vương quân chỉ thế này thôi à?”

Cô chỉ nói một câu đã xúc phạm toàn bộ Quốc vương quân, lập tức có một người nhiều tuổi hơn, to cao hơn Pize đứng dậy.

Tang La nhìn đối phương, trên mặt nở nụ cười lịch sự ôn hòa, nhưng trong trường hợp này lại mang đến cảm giác là một nụ cười rất phách lối.

Đôi mắt Ngải Nặc Đức chăm chú dính chặt trên người Tang La, mỗi khi cô né tránh, mỗi lần tấn công bất ngờ, động tác của cô đều rất uyển chuyển đẹp mắt. Từ cơ bắp mỏng manh của cô có một nguồn sức mạnh bùng nổ, khiến chính hắn cũng cảm thấy lạ lẫm. Trước mặt hắn cô luôn có dáng vẻ của một cô gái nhỏ, ngọt ngào, tùy hứng, vừa ngoan ngoãn nghe lời vừa gian xảo lém lỉnh.

Khi hắn dạy cô những thứ này, trông cô cũng không nghiêm túc lắm, động một chút lại nói: “Phụ thân, phụ thân đẹp quá… Con có thể sờ vào cơ bắp phụ thân không… Chân phụ thân dài quá…” Cô nói những câu đùa giỡn không hề có ý kính sợ hắn, khiến hắn vừa đắc ý, vừa thẹn, vừa buồn bực. Hắn cũng không có yêu cầu gì cao với cô, không nghiêm túc cũng chẳng sao. Dù sao hắn cũng chỉ quan tâm đến lúc ở riêng với cô thôi.

Giờ phút này cô lại giống như một nữ thần chiến tranh, trong đôi mắt đen bình tĩnh là vẻ hưng phấn, nụ cười nơi khóe miệng vừa tự tin vừa ngạo mạn, như một mũi tên bắn thẳng vào trái tim hắn, khiến đầu gối hắn như muốn nhũn ra. Aiz, một Quốc vương quân lại bị cô giẫm trên mặt đất, thậm chí chính hắn cũng muốn bị cô giẫm lên như vậy, có giẫm lên mặt cũng được. Chỉ mới nghĩ đến cảnh tượng đó mà hắn đã cảm thấy máu huyết mình sôi trào.

Trong lòng thì đang tưởng tượng đến một hình ảnh vô cùng không có tôn nghiêm, làm tổn hại hình tượng của một vị Quốc vương, nhưng ngoài mặt Ngải Nặc Đức vẫn không hề có chút biểu hiện nào, vẫn là dáng vẻ lạnh lùng cao quý.

“Đủ rồi.” Ngải Nặc Đức lên tiếng. Lúc này những người khác mới phát hiện ra Quốc vương đã đến. Họ lập tức nghiêm chỉnh hành lễ, người đang nằm trên đất cũng vội vàng giãy giụa bò dậy từ trên mặt đất để hành lễ.

Tang La thu chân lại, nhìn Ngải Nặc Đức, nụ cười trên mặt lộ vẻ ngọt ngào: “Phụ thân.”

Trong lòng Ngải Nặc Đức lập tức thấy ngọt lịm vô cùng, cục yết hầu hơi chuyển động. Nhưng khi nghe tiếng gọi “phụ thân” của cô hắn lại thấy không vui. Hắn dời tầm mắt khỏi người cô, nhìn về phía đám Quốc vương quân: “Huấn luyện lâu như vậy mà còn không bằng Công chúa mới học được mấy tháng.”

Cả đám Quốc vương quân cao to lực lượng đều xấu hổ cúi đầu.

Bên này Quốc vương quân bị Quốc vương bệ hạ giáo huấn, bên kia nhân viên bộ quan hệ công chúng của vương cung lại vô cùng hưng phấn khi xem cảnh tượng vừa rồi. Không ngờ lại quay được một đoạn video xuất sắc như vậy. Xem xong đoạn video này thì chắc chắn đám người không tin Công chúa đang chăm chỉ thật sự sẽ bị vả cho sưng mặt luôn rồi. Chưa nói đến việc có thể chứng minh cho vương thất, mà chỉ nói đến việc lấy làm tấm gương cũng đã có tác dụng rồi.

Vì việc lộ diện chính thức của Công chúa Tang La đã được xác định vào cuộc họp quốc gia hàng năm, do Quốc vương giới thiệu với toàn bộ công chúng. Vì vậy bộ quan hệ công chúng đã làm hiệu ứng che mờ gương mặt của Tang La trước khi đăng video lên mạng, làm cho mọi người không thể nhìn rõ mặt cô.

Vì vậy, khi mọi người nhìn thấy tiêu đề bài đăng của bộ quan hệ công chúng, phấn khích tràn vào xem thì lại thấy gương mặt bị che mờ…

“Oh shit, tôi cởi cả quần rồi mà mấy người lại cho tôi xem cái này à?” Một anh chàng nhân viên văn phòng đang lén nghịch điện thoại trong giờ họp không nhịn được mà phát ra tiếng.

Các đồng nghiệp trong cuộc họp đều đồng loạt nhìn về phía hắn.

Hắn lúng túng giơ điện thoại lên: “Là clip Công chúa điện hạ, nghe nói là đấu với Quốc vương quân.”

Clip quay cảnh Công chúa đấu với Quốc vương quân à? Ông chủ lập tức tuyên bố tạm dừng cuộc họp, mọi người đều lấy điện thoại ra xem thử. Ai lại không có hứng thú với chuyện của vương thất chứ? Ai lại không hiếu kỳ chuyện Công chúa điện hạ đấu với Quốc vương quân chứ?

Mọi người đổ xô vào xem bài đăng chính thức. Thật ra họ không quan tâm đến chuyện cô đấu với Quốc vương quân thế nào, mà chỉ tò mò muốn biết Công chúa trông thế nào, đồng thời xem xem Quốc vương quân mạnh mẽ thế nào. Còn đánh đối kháng á? Họ chỉ cảm thấy nhất định là nội dung không giống tiêu đề, làm sao Công chúa lại đấu tay đôi với Quốc vương quân được?

Nhưng kết quả là không nhìn được mặt Công chúa, còn đấu tay đôi thì đúng là đấu thật.

“… Bây giờ tôi mới tin Công chúa được sủng ái là thật, nếu không thì sao lại bỗng dưng ăn no dửng mỡ muốn đấu với Quốc vương quân làm gì?” Đám người trong phòng làm việc bắt đầu bàn tán về đoạn video.

“Ừ, anh nhìn xem, tốc độ nhanh đến mức không thể nhìn được thế này, Quốc vương quân đúng là trâu bò. Tôi thấy Công chúa bị người trong vương thất với mấy bình luận trên mạng nịnh hót quá đáng nên mới không biết lượng sức mình như thế này đấy.”

Những người khác đều gật đầu đồng ý.

“Nhưng trên mạng làm gì có ai dám nói cho Công chúa biết chứ? Không có ai hết! Cả đám chuyên móc mảy cũng chẳng dám, thế này đúng là “Bộ quần áo mới của hoàng đế” mà. Nghĩ thì cũng thấy công chúa đáng thương ghê. Bộ quan hệ công chúng của vương cung lại còn đăng cái video này nữa chứ. Đến lúc đó không biết công chúa còn bị chế nhạo sau lưng thế nào đâu…”

“Mắt của ngươi theo kịp tốc độ của ta không đấy? Ngươi mà vung nắm đấm lên có thể trúng vào người ta chắc? Nhận thua đi…”

“Bịch!”

“Cái đ* mẹ!” Vô số người đang vừa xem video vừa lười biếng tán chuyện đều đồng loạt nhảy dựng lên sau khi nhìn thấy bước ngoặt đột ngột này.

“... Thế này là đánh trúng rồi à?”

“Ôi shit!”

Trên màn hình video vốn đang trống không vì mọi người không biết nên bình luận gì, nhưng ngay sau khi Tang La đánh ra một cú đấm kia, trên màn hình lập tức chạy ra vô số câu bình luận “Ôi shit!”.

“‘Thế là trúng rồi à? A a a a a a a! Ngầu quá má ơi!”

“Tự nhiên bị vả mặt, quá sảng khoái, ha ha ha ha”

“Đúng là Công chúa điện hạ có đi học thật kìa! Còn ai dám nói là chụp làm màu nữa, biểu cảm của Quốc vương quân giống tôi y xì đúc này, chắc chắn không phải đang diễn!”

“Ôi trời ơi, tôi thành fan rồi, thành fan rồi!”

“Ngầu quá, đây là thuật ám sát đấy à? Học xong có ngầu giống Công chúa luôn không? Tôi cũng muốn đi học!”

“Muốn học +1!”

Sau đó cuộc đọ sức bắt đầu nghiêm túc hơn, camera lấy góc, quay từ cao xuống thấp, từ bên sườn sang thành một đoạn phim, còn ghép cả nhạc, ai không biết còn tưởng đây là cảnh phim cắt ra từ một bộ phim bom tấn nào đó.

Ngay khi Quốc vương xuất hiện trong ống kính thì đoạn phim cũng kết thúc. Sau khi đoạn video được đăng tải đã lập tức lên ngay hot search. Đám người vẫn cho là Tang La không thật sự luyện tập, chỉ chụp ảnh mấy bức làm màu đang luyện tập lập tức ngậm miệng không dám lên tiếng.

Bên trong học viện Bạch Dạ.

Phần lớn mọi người ở đây cũng đang theo dõi tin tức này, chỗ nào cũng là tiếng người đang bàn tán.

“Ngầu quá má ơi!”

“Làm tôi cũng muốn đi học theo, biết vậy lúc trước tôi đã đăng ký tham gia rồi.”

“Giờ muốn đăng ký thì cũng đã muộn!”

Annie nghe những câu nói đó, rồi lại xem đoạn video kia, sắc mặt vô cùng khó coi.

Theo số liệu thống kê của các tờ báo thì sau khi đoạn video được đưa lên mạng, số lượng con người đăng ký học thuật ám sát đã tăng lên rất nhanh thành một làn sóng lớn, hiệu quả còn tốt hơn chương trình “Sự ra đời của một anh hùng”.

Theo phân tích của bộ quan hệ công chúng thì chương trình kia có thể phát triển đến bây giờ là vì hầu hết khán giả xem chương trình chỉ muốn theo dõi drama giữa các khách mời hoặc là để gϊếŧ thời gian. Sự kiện của Annie tuy thu hút được rất nhiều fan cho mình, nhưng cũng không giảm bớt sự sợ hãi của công chúng với Huyết tộc biến dị. Thậm chí còn vì cô ta bị thương nặng mà càng sợ hơn. Sự sợ hãi quá lớn sẽ chỉ khiến người ta sinh ra ý muốn trốn tránh, mà không phải là muốn vượt khó vươn lên, bởi vậy đã dẫn đến hệ quả tiêu cực. Nhưng tư thế chiến thắng oai hùng của Tang La quá thoải mái lại khiến cho người ta tích cực hưởng ứng.

“Sớm biết vậy tôi đã để Công chúa điện hạ tham gia chương trình này rồi.” Có người than thở.

“Công chúa điện hạ tôn quý lắm, làm sao lại tham gia vào kiểu chương trình thế này chứ?” Một người khác nói: “Nhưng chờ cô ấy chính thức lộ diện xong chúng ta cũng có thể mời cô ấy đến học viện Bạch Dạ thăm quan chỉ dẫn mọi người bên đó. Tỷ lệ người xem giảm xuống không ít rồi, Ino điện hạ có xuất hiện cũng không còn tác dụng mấy nữa.”

Sau khi tin tức về cô Công chúa bí ẩn và vị Quốc vương bệ hạ thỉnh thoảng lại xuất hiện thì mọi người đã không còn quá nhiều hứng thú với Ino nữa, dù sao thì con người ta vẫn tương đối thích thú những chuyện thần bí hơn.

Ino cũng cảm thấy sự thờ ơ của mọi người đối với mình, cho nên hắn ta cũng thấy khó xử, không muốn xuất hiện nữa.

Ngoài việc việc điên cuồng hâm mộ Tang La, mọi người cũng rất quan tâm việc vì sao giữa Quốc vương quân và Công chúa lại có mâu thuẫn phải đánh nhau như vậy, thế là lại có một bài đăng chính thức khác.

Bộ quan hệ công chúng vương cung V: “Luận về tầm quan trọng của việc đối xử công bằng với con gái và cấp dưới o (╯ □ ╰) o”

“Hình ảnh”

Tấm ảnh đăng kèm là một góc chụp, có lẽ là từ góc chuông cạnh sân huấn luyện chụp xuống. Nhờ vậy mà người xem có thể nhìn rõ sự tương phản giữa hai sân tập được ngăn cách bởi một bức tường. Sân tập bên trái chiếm hai phần ba diện tích sân. Trong đó chỉ có một cô gái đang rèn luyện trong khoảng sân cực rộng. Còn bên phải là một khoảng sân bằng một phần ba tổng sân ban đầu, có một đám Quốc vương quân cao to đang ấm ức chen chúc bên trong.

“Ha ha ha ha ha ha ha nhìn tội ghê không!”

“Quốc vương quân siêu cấp ngầu trong ấn tượng của tôi hóa ra lại có lúc đáng thương thế cơ à, đáng yêu chết người!”

“Quốc vương quá bất công ha ha ha ha ha ha ha “

“Đúng vậy, đó là Quốc vương của chúng ta đó hahahahaha”

“Hóa ra là do Quốc vương bệ hạ chụp cái nồi này ha ha ha.”

Đến giờ, mọi người đã bắt đầu cảm thấy Tang La thực sự được sủng ái. Vị Quốc vương tàn bạo của họ thực sự đích thân dạy Công chúa, nếu không thì làm sao trong một khoảng thời gian ngắn cô lại có thể giỏi được như thế, đến cả Quốc vương quân cũng phải ghen tỵ. Bây giờ xem lại mấy bài đăng mà trước đó họ không tin cho lắm, mọi người đột nhiên lại cảm thấy hình như Ngải Nặc Đức cũng không còn đáng sợ như vậy nữa. Hắn sẽ viết ra một kế hoạch chi tiết đến mức lên cả lịch trình cho Công chúa uống mấy ngụm nước, ăn những thứ gì để bổ sung năng lượng trong thời gian nghỉ ngơi. Hắn còn dành thời gian để dạy học cho Công chúa. Hắn còn thiên vị Công chúa như vậy… Hóa ra hắn cũng có chỗ giống mọi người!

“Cảm thấy ngọt ngào quá là sao ta? “

“Ăn “đường” của cha và con gái rồi!”

Lần này rất nhiều “đường” đều bị đào lên. Trong đó có những bài đăng của một người tự xưng là nhân viên trong vương cung, nào là “Công chúa tặng Quốc vương một bông hoa, Quốc vương rất vui”, nào là “Công chúa rất thích tóc của Quốc vương, tôi nhìn thấy cô ấy lén lút sờ tóc phụ thân rồi”, nào là “Hôm nay Vông chúa nói linh tinh làm Quốc vương nổi giận, hơi lo Vông chúa sẽ bị phạt, may là không có…”

Vì ấn tượng của Ngải Nặc Đức ở trong tâm trí họ từ trước đến giờ tạo nên sự tương phản rất lớn nên đám “đường” này lại càng ngọt hơn.

...

“Có vẻ như Quốc vương đối xử tốt với Công chúa hơi thái quá rồi. Công tước Đặc Lạc Tư, ngài nghĩ thế nào?” Trong một lâu đài cổ, có một nam quý tộc quyến rũ đang nói với một quý tộc trung niên khác: “Lúc trước ta vẫn luôn nghe nói về chuyện này, nhưng bây giờ nhìn tận mắt mới thấy là còn hơn cả tưởng tượng của chúng ta.”

“Đó là hậu duệ Quốc vương đã lựa chọn, có đối xử tốt cũng không có gì sai.” Công tước Đặc Lạc Tư trả lời, nghe không ra cảm xúc gì.

Người quý tộc trẻ tuổi hơi mất kiên nhẫn: “Đừng giả bộ với ta, Công tước Đặc Lạc Tư. Ta biết rõ suy nghĩ của ông, suy nghĩ của tôi, ông cũng hiểu phải không? Con trai ông, phụ thân của ta, hai người họ đều bị Ngải Nặc Đức gϊếŧ chết. Nếu con trai ông vẫn còn sống, phụ thân ta cũng còn thì gia tộc của chúng ta sẽ cường thịnh đến mức nào chứ?”

“Hừ, vậy thì ngươi muốn sao đây? Được làm vua thua làm giặc, ngươi còn muốn mưu phản báo thù à? Abel, Quốc vương mạnh hơn ngươi nghĩ nhiều. Ngươi quá kiêu ngạo, ta khuyên ngươi nên bỏ những suy nghĩ đó đi, ta cũng sẽ coi như không nghe thấy.” Công tước Đặc Lạc Tư quát lớn.

“Bây giờ ta dám nói ra câu này. Công chúa Tang La chắc chắn là Ca giả của Ngải Nặc Đức! Chờ sau khi hắn chuyển hóa cho Tang La thì rất có khả năng họ sẽ sinh ra người thừa kế thừa hưởng hoàn toàn những năng lực của một người có dòng dõi cấp bậc Thủy tổ như Ngải Nặc Đức. Đến lúc đó vương tộc sẽ càng cường thịnh hơn nữa, ông và ta cũng không bao giờ có cơ hội báo thù nữa! Thời gian của chúng ta không nhiều đâu, ta hy vọng ông sẽ suy nghĩ kỹ hơn.”

Hậu duệ chân chính của Huyết tộc rất khó mà có được, vì vậy đám quý tộc mới có thể thù hận Ngải Nặc Đức đến thế. Nếu chỉ gϊếŧ một hậu duệ được chuyển hóa từ nhân loại thì có gϊếŧ cũng đâu có ai thèm quan tâm chứ?

Công tước Đặc Lạc Tư từng có hai người con, hơn nữa còn là con do ông ta và Ca giả của mình sinh ra. Mức độ yêu chiều của ông ta với hai người con không ai là không biết. Nhưng cuối cùng cả hai người đều bị Ngải Nặc Đức gϊếŧ chết. Có thể nói là trong đám quý tộc, người thảm nhất chính là ông ta, Abel không tin người này không hận Ngải Nặc Đức.

Hắn ta nói xong câu đó liền bỏ về, chờ Công tước Đặc Lạc Tư tìm mình để liên minh.

Tuy nhiên, ngay khi hắn ta vừa rời đi thì Công tước Đặc Lạc Tư đã đi vào vương cung, gặp Ngải Nặc Đức, kể lại hết những lời người kia đã nói với mình.

Công tước Đặc Lạc Tư: “Bệ hạ, thần sợ là không chỉ mình Abel đã nhận ra Công chúa là Ca giả của ngài đâu. Ngài phải chuyển hóa cô ấy càng sớm càng tốt.”

“Trong Huyết tộc, hai mươi tuổi mới được coi là trưởng thành.” Ngải Nặc Đức nói. Mười tám tuổi vẫn còn quá nhỏ. Hơn nữa… gần đây hắn mới để ý một việc khác.

Trước kia hắn chưa từng quan tâm đến việc này. Bởi vì Tang La là Ca giả của hắn, đương nhiên sẽ thuộc về hắn. Hắn đã từng nghĩ cho dù cô không yêu hắn cũng không thành vấn đề, dù sao thì cô cũng phải ở bên hắn. Nhưng bây giờ, mỗi khi nghe Tang La gọi mình là “phụ thân”, hắn lại muốn nhồi máu cơ tim. Hắn không muốn cô tôn kính hắn, hắn muốn cô yêu hắn.