Không Cần Trốn

Chương 18: Người đàn ông toàn diện

Bạch Ti Ti cao trào nằm liệt trên giường, thân mình thường thường run một chút.

Tần Thâm như cũ không có buông tha cô, tiếp tục liếʍ láp, cơ thể cô lần đầu tiên lêи đỉиɦ, mẫn cảm đến không được, cao trào một chút tiếp một đợt.

Tóc dài ẩm ướt dán ở trên mặt, vài lần cô đều khóc lóc nói từ bỏ từ bỏ, nhưng mỗi lần cao trào đều sẽ cao giọng kêu da^ʍ thật thoải mái.

Khẩu thị tâm phi.

Bạch Ti Ti đã không động đậy nổi, mềm mại nằm ở trên sô pha, hai chân cũng vô lực khép lại.

Nước da^ʍ của cô đã đem đầu tóc Tần Thâm làm cho ướt nhẹp hoàn toàn, hắn nhìn đến thân thể trần trụi của cô cơ hồ toàn bộ đều phiếm hồng, cả người như mới từ trong nước vớt ra, cuối cùng mới không tha, từ giữa hai chân cô chui ra.

Không có ai đùa bỡn, Bạch Ti Ti lập tức mỏi mệt ngủ mất, Tần Thâm nghe bên tai truyền đến tiếng hít thở có tiết tấu, bất đắc dĩ nhìn côn ŧᏂịŧ của mình vẫn đang kêu gào.

Hắn không có biện pháp, hôn cô một chút, liền đi trong phòng tắm giải quyết.



Buổi sáng ngày hôm sau, Bạch Ti Ti tỉnh lại, phát hiện không phải đang ở trong phòng mình, mà là căn phòng kế bên hoàn toàn thân thuộc. . .

Cô cũng không kinh ngạc, cô nhớ rõ ngày hôm qua, cô bị Tần Thâm kɧıêυ ҡɧí©ɧ, chậm rãi nổi lên du͙© vọиɠ, sau Tần Thâm lại vì cô khẩu giao, liếʍ nơi đó của cô.

Cô không cách nào nhìn thẳng Tần Thâm, ngày hôm qua, cô vẫn ở trong trạng thái thanh tỉnh, cô còn nhớ rõ khi cô mất khống chế, thanh âm kêu lên có bao nhiêu lớn, trong chốc lát cầu hắn cho mình, trong chốc lát lại cầu hắn không cần.

Tựa như một dục nữ!

Khiến cho cô không thể tưởng tượng được chính là Tần Thâm vậy mà lại vì cô mà làm loại chuyện kia, nghe nói đàn ông chỉ vì người con gái mình yêu thương mới cam tâm tình nguyện khẩu giao, như vậy. . . Hắn nhất định là thích cô đi.

Tần Thâm còn đang ngủ, cô muốn lén lút về phòng mình, không đợi xuống giường, liền bị Tần Thâm nhét lại vào trong lòng ngực hắn.

“Anh, anh tỉnh rồi.” Bạch Ti Ti rõ ràng không có làm cái gì sai, không biết sao cô lại cảm thấy khí lực toàn thân như bị rút đi, nói chuyện cũng trở nên vô lực.

“Ngoan, chúng ta ngủ tiếp một lát, tám giờ anh lại đi làm cơm sáng, em muốn ăn cái gì?” Tần Thâm nửa híp mắt, ngón tay vuốt ve gương mặt cô.

Bạch Ti Ti cảm thấy đối với chuyện bọn họ ngủ chung, cô vẫn cần có thời gian giảm xóc, cô chỉ nghĩ cách hắn xa một chút, hiện tại quá xấu hổ.

Cô nhược nhược nói một câu: “Em có thể về phòng mình sao?”

“Không được, không cần thương lượng, ngủ.”

Tần Thâm đương nhiên không đồng ý, thật vất vả mới đem người kéo tới trong lòng ngực của mình, sao có thể dễ dàng buông ra đâu.

“Kia. . . cũng được đi, có điều anh sau này có thể không cần giống đêm qua, không cần. . .” Cô đem mặt giấu đi, không cho hắn nhìn thấy cô.

Trốn cái gì mà trốn.

Trốn đến nơi nào? Hắn còn có thể thấy rõ vành tai hồng hồng của cô.

Tần Thâm thở dài, khi nào mới có thể đem cô dạy dỗ không cần thẹn thùng như vậy nữa.

“Ngày hôm qua không tốt sao?” Tần Thâm hỏi lại.

Bạch Ti Ti đem vùi đầu càng thấp, “Tốt cái gì, anh sao có thể làm như vậy, anh. . .”

Tần Thâm nghe xong, nhìn cô nói, “Chỉ cần em vui vẻ thì tốt rồi, nếu em cảm thấy ngượng ngùng, anh lại không ngại em giúp anh cũng thử một lần. Liền hôm nay đi, em cảm thấy thế nào?”

“Em mới không cần!” Cô phản bác.

Cũng từng liếʍ rồi, còn không cần đâu, thật là, về sau, sớm muộn gì cũng làm em cam tâm tình nguyện làm một lần.

“Vậy được rồi, em ngủ đi.”

“Ân. . .”

Cô vừa định cùng hắn tiếp tục ngủ, đột nhiên nhớ tới cô đáp ứng mẹ hôm nay về nhà một lần.

Cô nhìn thoáng qua đồng hồ, đã 5 giờ, cô hiện tại về, còn có thể giúp đỡ ông bà nội bán bữa sáng. Bên phía Tần Thâm hẳn là không thành vấn đề, cô hiện tại cùng hắn xem như quan hệ ở chung, cũng không phải người giúp việc như lúc trước. Hắn đối với cô tốt như vậy, nhất định không ngại cô đi ra ngoài một ngày.

Suy tư trong chốc lát, cô thử nói: “Em hôm nay có thể về nhà một chuyến sao, trong nhà có chút chuyện.”

Ngoài mặt Tần Thâm không có biểu đạt ra không vui, rốt cuộc thì cô là bạn gái hắn, không phải sủng vật của hắn, cũng không thể không cho cô về nhà thăm người thân.

Tuy rằng đạo lý là như thế, nhưng là hắn rất không cao hứng, sau khi cô trở thành người phụ nữ của hắn, hắn liền muốn mỗi ngày nhìn thấy cô, mỗi ngày có cô cùng hắn ở bên nhau, nơi nào cũng không cần đi, chỉ có một mình hắn là đủ rồi.

Nhưng là ở trước mặt Bạch Ti Ti không thể làm như vậy, cũng không thể để lộ ra loại ý tưởng này, sợ là Bạch Ti Ti sẽ cảm thấy hắn bị bệnh tâm thần.

“Em đi lâu như vậy, đúng thật là nên về một lần, khi nào về? Có cần anh đưa em trở về hay không?” Hắn tuy rằng không cao hứng, nhưng vẫn phải nhịn xuống, làm bộ dáng vô cùng đồng ý.

Bạch Ti Ti xem phản ứng của hắn, liền đem tâm đặt ở trong bụng, “Không cần, em hiện tại liền đi, anh cứ tiếp tục ngủ đi, ta làm xong cơm sáng sẽ đi ngay, khi nào anh tỉnh dậy thì nhớ ăn nha.”

Tần Thâm túm chặt cô, “Để anh đi làm cho.”

Trên người hắn không có mặc quần áo, chỉ là hắn cũng không để ý chút nào, trần trụi xuống giường mở tủ quần áo ra, lấy ra một bộ quần áo ở nhà mặc vào.

Mặc xong mới phát hiện, Bạch Ti Ti quả nhiên còn ở trong chăn.

Hắn cong cong khóe miệng, sửa sang lại quần áo đi ra ngoài.

Bạch Ti Ti thấy hắn đi rồi mới chui từ trong chăn ra, vừa rồi cô hoàn toàn thấy được dáng người hắn. Thật tốt! Không nghĩ tới hắn nhìn gầy như thế, vậy mà dáng người còn có thể tốt như vậy, còn có cơ bụng, thật muốn sờ sờ một chút. . .

Bạch Ti Ti nghe trong phòng bếp truyền đến thanh âm, không kìm được cảm thán.

Hắn thật là một người đàn ông toàn diện nha.