Bạch Ti Ti tắm rửa xong, uống thuốc, nằm ở trên giường, cảm thấy đầu như nặng mười tấn, huyệt Thái Dương co rút, đau nhức, cô cảm thấy có thể là do phát sốt, chỉ là cô đã uống thuốc, tính toán ngủ một giấc, khả năng một giấc ngủ xong dậy thì tốt rồi.
Bất tri bất giác đã ngủ thϊếp đi mất.
Tần Thâm chưa bao giờ rửa chén, phải mất một khoảng một thời gian dài mới rửa xong, hắn gõ gõ cửa phòng Bạch Ti Ti, bên trong cũng không có truyền đến tiếng đáp lại, cảm thấy cô có thể là ngủ rồi.
Chỉ là hắn cũng không yên tâm, đi vào phòng, cầm chìa khóa dự phòng, mở cửa phòng cô ra.
Đi vào quả nhiên bị dọa đến nhảy dựng, vừa rồi khi ăn cơm, mặt cô chỉ là hơi đỏ một chút, hắn cũng là bởi vì đối với cô tương đối mẫn cảm nên mới phát hiện, mà mặt cô hiện tại quả thực đỏ như quả đào.
Hắn chạy nhanh qua, đem cô từ trong chăn túm ra tới, phát hiện cả người cô đều ướt đẫm, “Ti Ti? Ti Ti? Cô cảm thấy thế nào?”
Tay hắn phủ lên trán của cô, nóng đến dọa người.
“Ô. . . Tôi nóng quá. . . Đầu đau quá. . .” Bạch Ti Ti thống khổ rêи ɾỉ.
“Đi, chúng ta đi bệnh viện.” Nói xong liền muốn bế c lên ô.
“Không, tôi không cần đi bệnh viện, tôi không đi, tôi không cần đi. . . Không đi. . . Không đi bệnh viện, ô ô ô ô. . .” Nói xong liền khóc lên.
Hắn bị cô khóc đến tâm run lên, nhìn bộ dáng cô sinh bệnh thống khổ, hắn thập phần tự trách.
Hắn ôm chặt cô, “Không đi, chúng ta không đi bệnh viện, em ngoan ngoãn một chút, anh lấy rượu lau người cho em.”
“Không đi bệnh viện. . . Không đi”
“Không đi.”
Hắn trở về phòng cầm hòm thuốc, lấy cồn ra, đổ ra khăn lông mềm mại.
Sau đó, hắn vào trong phòng Bạch Ti Ti.
Hắn nhìn Bạch Ti Ti vẫn luôn ở trên giường kêu nóng, hắn hạ quyết tâm, chậm rãi mở từng nút thắt trên áo cô.
Một viên.
Hai viên.
…
Phảng phất như mỗi một viên được cởi bỏ đều như là một loại dày vò.
Cô mặc chính là thành bộ áo ngủ ngắn tay quần đùi, hắn mở hết nút thắt trên áo, không có một tia phòng bị, hắn phát hiện, bên trong cô không có mặc nội y.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn đến vυ' của nữ nhân.
Vυ' Bạch Ti Ti tròn trịa, trắng nõn.
Trên bầu vυ' no đủ điểm xuyết một hạt anh đào hồng hồng phấn nộn.
Hắn biết cô hiện tại sinh bệnh, hắn không nên làm như vậy.
Chỉ là, tay hắn giống như. . .
Giống như không tiếp thu khống chế.
Run run rẩy rẩy mà sờ soạng đi lên.
Vυ' cô cùng tưởng tượng của hắn giống nhau, mềm mại.
Hắn sờ lên đầṳ ѵú hồng nhạt, nhẹ nhàng nhéo lên, chỉ chốc lát sau đầṳ ѵú nho nhỏ liền cứng lên, hắn thực kinh ngạc, nhất thời không khống chế được lực độ, chọc đến Bạch Ti Ti đang bị bệnh cũng anh anh vài tiếng.
Lúc này hắn mới phản ứng lại, hắn đây đang làm cái gì, thầm mắng chính mình một tiếng cầm thú.
Hắn đem áo trên của cô cởi ra, đặt ở một bên, cố nén một tia sắc thái tìиɧ ɖu͙© trong tâm thức, đυ.ng vào cô.
Đôi tay hắn túm dây thun trên lưng quần ngủ của cô, chậm rãi cởi xuống, chậm rãi lộ ra qυầи ɭóŧ ren màu trắng bên trong.
Nhìn đến cô toàn thân chỉ mặc qυầи ɭóŧ ren nằm ở trên giường, máu mũi hắn thiếu chút nữa phun ra tới.
Hắn lại nhịn không được ở trên đùi thẳng tắp của cô sờ sờ, một đường sờ xuống phía dưới, cầm chân cô.
Nhìn ngón chân phấn nộn của cô, trong nháy mắt hắn như có một loại ý tưởng xúc động muốn đem chúng bỏ vào trong miệng.
Hắn lại sờ soạng thêm vài cái, nhịn đau buông xuống.
Hắn cởϊ qυầи áo trên người cô ra, tổng cộng chỉ mất khoảng ba phút, nhưng cảm thấy hắn thật khó khăn, cô hiện tại còn bệnh, mục đích duy nhất của hắn là giúp cô hạ nhiệt độ.
Cầm lấy khăn lông đã được thấm cồn, từ một bên phần cổ của cô bắt đầu, một đường đi xuống, lau qua cánh tay, lau đến mu bàn tay, lại từ dưới nách lau đến xương sườn, lau xong, lại lau phàn người còn lại như vậy
Khi lau đến nửa người dưới, từ sau đùi của cô lau tới sau lưng, lại từ háng dọc theo phần đùi bên trong sát đến chân tâm.
Cô tựa như đang ở trong mộng, mặc hắn bài bố, hắn muốn sờ chỗ nào thì sờ, muốn làm cái gì thì làm.
Thay cô lau cồn xong, hạ thân hắn cương cứng đến không được.
Chỉ là hắn không dám động, vẫn luôn chờ nhiệt độ cô chậm rãi lui xuống dưới.
…
Bạch Ti Ti tỉnh, cô phát hiện nhiệt độ của mình đã hạ, cảm thấy thuốc dùng thật tốt, Chỉ là, cô mơ hồ ngửi thấy trên người mình còn có mùi cồn thoang thoảng.
Chẳng lẽ sốt cao còn có thể đem mũi cháy hỏng?
Lúc này tiếng đập cửa vang lên.
“Ti Ti, cô tỉnh sao?” Thanh âm Tần Thâm từ ngoài cửa truyền vào.
Cô đeo dép lê đi qua mở cửa, “Mới vừa tỉnh, có chuyện gì sao?”
“Không có việc gì, vừa rồi tôi gọi cô, không thấy cô đáp lại, sợ cô xảy ra chuyện, nghĩ lần này nếu mà cô còn không đáp lại, tôi liền phải vọt vào đi.” Hắn nửa đùa nửa thật nói.
“Cảm ơn anh Tần tiên sinh, phiền toái cho anh rồi, tôi mới vừa tỉnh ngủ, trên người ra rất nhiều mồ hôi, tôi trước đi tắm rửa một cái.”
“Đi đi, đừng tắm lâu quá.” Hắn thấy được trên cổ tay cô một vệt đỏ không quá rõ ràng, nghĩ có thể là vừa rồi lực tay mình có điểm lớn.
“Ân, tốt.”
Đóng cửa lại, Bạch Ti Ti mới phản ứng lại đây, hắn vừa rồi gọi cô.
Ti Ti.
Cô ngã xuống trên giường, đem mặt vùi vào trong chăn.
Vì sao bệnh dậy còn có một chút cảm giác hạnh phúc…