An Noãn cả ngày chỉ ở công ty nhìn An Kỳ Đông làm việc.
Lúc An Kỳ Đông làm việc, An Noãn nằm trên sô pha hết đọc sách lại chơi điện thoại di động. Lúc An Kỳ Đông nghỉ ngơi, An Noãn liền tiến lại gần bóp vai đấm lưng cho An Kỳ Đông.
Vì vậy, có một tin đồn lan truyền rất nhanh trong công ty sau ngày hôm đó.
An tổng dẫn theo người tình nhỏ đến công ty, dáng vẻ của người yêu nhỏ thoạt nhìn 18, 19 tuổi, đang trong độ tuổi thanh xuân xinh đẹp.
Đương nhiên, tất cả những chuyện này An Noãn cùng An Kỳ Đông đều không biết.
An Kỳ Đông và An Noãn đến nhà hàng bên ngoài ăn cơm xong liền lái xe về nhà.
Trên đường đi, An Noãn vì quá mệt nên vô thức ngủ thϊếp đi ở ghế phụ.
Ánh đèn đường trên đường phố chiếu lên vẻ đẹp của An Noãn, lúc sáng lúc tối. Trên đường rất yên tĩnh, bên tai An Kỳ Đông ngoại trừ tiếng xe thỉnh thoảng bay qua đường phố, cũng chỉ còn lại tiếng hít thở trong trẻo của An Noãn.
Tốc độ xe của An Kỳ Đông rất chậm, anh lái rất cẩn thận, anh chỉ muốn An Noãn ngủ thoải mái hơn một chút.
Khoảng 20 phút sau
Một chiếc xe màu đen chậm rãi tiến vào gara dưới lòng đất, An Kỳ Đông dừng xe lại, nghiêng đầu nhìn con gái.
An Noãn còn đang say ngủ, dung nhan xinh đẹp bị ánh đèn màu ấm áp trong gara dưới lòng đất chiếu lên càng thêm mềm mại dịu dàng, đôi môi cô khẽ mở ra, mơ hồ lộ ra răng cửa nhỏ màu trắng, làm cho người ta nhìn mà chỉ muốn xâm nhập vào trong tìm tòi khám phá.
An Kỳ Đông chợt có chút ngây người, anh vẫn biết con gái mình rất đẹp, từ nhỏ đến khi trưởng thành đều giống như búp bê sứ, thoạt nhìn khiến người ta thương tiếc...
Bây giờ con búp bê sứ này đã trưởng thành, trở nên ấm áp và chu đáo, lại được mọi người yêu thích hơn.
Không biết là ai cuối cùng có thể chiếm được trái tim An Noãn, anh nghĩ tới con rể tương lai của mình, trong lòng An Kỳ Đông có một loại cảm giác nói không nên lời, cảm giác giống như bảo bối được mình chăm sóc bao lâu lại bị một con heo cuỗm đi mất. Trong lòng anh tựa như đang đố kỵ với con rể tương lai của mình.
An Kỳ Đông cuối cùng vẫn không đành lòng đánh thức An Noãn, hơn nữa xuống xe vòng đến ghế phụ, anh nhẹ nhàng ôm An Noãn ra ngoài.
Thân thể An Noãn rất mềm mại, lại được anh ôm vào trong ngực nên càng có vẻ nhỏ nhắn.
Được ôm dậy khiến An Noãn nhép miệng hai cái, đầu nhỏ cọ cọ l*иg ngực An Kỳ Đông, cô thoải mái tìm một vị trí tốt rồi lại yên lặng ngủ thϊếp đi.
An Kỳ Đông cảm thấy buồn cười, trong lòng lại mềm nhũn đến bối rối, anh giơ tay ôm An Noãn càng chặt hơn, trầm ổn đi về phía nhà chính.
Nhưng anh lại không biết vào lúc mình ôm cô đi vào nhà, ở nơi anh không nhìn thấy, cô gái nhỏ mím môi không tiếng động nở nụ cười.