Ba Của Tôi

Chương 13: Tìm ᛕích Ŧhích từ bạn cùng lớp

Dưới chân núi có rất nhiều dân, nhưng từ xa nhìn xuống cô chỉ có thể nhìn thấy ánh đèn mà không nghe được bất cứ âm thanh nào.

An Noãn nhắm mắt lại cảm nhận làn gió đêm phả nhẹ qua mặt.

“Noãn Noãn.” Sau lưng truyền đến tiếng bước chân.

An Noãn quay đầu lại, Chu Thụy Trạch đang đi về phía cô.

“Sao cậu cũng ở đây?” An Noãn hỏi.

“Tớ lo cậu ở một mình sẽ nguy hiểm, mặc dù ở đây nơi nào cũng có người, nhưng giờ đã trễ rồi, cậu lại là con gái, chung quy cũng không an toàn.”

“Cậu nói đúng, nhưng tớ cũng chuẩn bị trở về rồi.” An Noãn nói xong liền chuẩn bị đi, lúc ngang qua Chu Thụy Trạch, trong chớp mắt đột nhiên cậu vươn tay ra nắm chặt lấy tay An Noãn.

“Noãn Noãn, người cậu thích là ai?” Trong giọng nói của Chu Thụy Trạch có chút run rẩy cùng khẩn trương.

“Không liên quan đến cậu.” An Noãn tránh ra, muốn rút tay lại, nhưng phát hiện tay bị nắm rất chặt, căn bản không thoát ra được.

Hai bên giằng co như vậy trong chốc lát.

An Noãn đột nhiên cười, đuôi mày hơi nhếch, cúi người tới gần.

“Cậu thích tớ sao?”

Hơi thở nóng ấm của cô phả vào cổ cậu gây cảm giác ngưa ngứa. Nhìn An Noãn ở khoảng cách gần như vậy, tim Chu Thụy Trạch không nhịn được mà đập nhanh.

“Tớ…” Chu Thụy Trạch đột nhiên nuốt nước bọt, “Tớ thực sự thích cậu.”

“Thích…như thế nào?”

Đầu ngón tay cô vuốt ve cổ nam sinh, mỗi chỗ chạm qua đều khiến cậu rùng mình.

“Là muốn chơi với tớ… như thế này sao?” Âm cuối của cô cao lên, hừ nhẹ, cô rõ ràng thấy được gương mặt cậu trai phút chốc đỏ bừng, lỗ tai cũng đỏ như rỉ máu rồi…

“Tớ… tớ, tớ…” Chu Thụy Trạch hoảng loạn, nhớ tới giấc mơ buổi tối cách đây không lâu, trong mơ cô mềm mại kiều diễm như vậy… Khiến ngày hôm sau cả qυầи ɭóŧ của cậu đều ướt nhẹp.

An Noãn cảm thấy cả người mình có chút nóng, không chỉ đầu mà cả thân thể, rượu là thứ thật kì diệu, nó có thể gợi lên du͙© vọиɠ sâu thẳm bên trong con người, ban đêm lại càng mãnh liệt hơn, nó có thể phóng đại du͙© vọиɠ, uống rượu vào ban đêm, khiến người ta không khống chế được chính mình, xuân tâm rộn rạo…

“Cái gì mà tớ, hả?”

Ngón tay cô men xuống phía dưới, xoa lên l*иg ngực cậu, trong lòng An Noãn cũng có chút ngứa.

Cơ bắp cả người Chu Thụy Trạch căng ra, giác quan toàn thân trên dưới đều tụ lại trên phần da thịt mà đầu ngón tay cô chạm qua, vừa mẫn cảm lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

“Noãn Noãn, tớ thích cậu. Dù cậy thế nào…tớ cũng thích.”

Thanh âm cậu có chút khàn khàn, mang theo chút ngây ngô của con trai tuổi dậy thì.

An Noãn đã hơi ướt, người cô yêu là ba, nhưng người ấy rất khó để có được.

Du͙© vọиɠ của cô lại lớn, bởi bị mẹ giám sát mà không thể mua những món đồ tìиɧ ɖu͙© để xoa dịu, du͙© vọиɠ của cô không có chỗ phát tiết, cái cô muốn là được quan hệ tìиɧ ɖu͙© thật sự chứ không phải là dựa vào ảo tưởng để đạt cao trào…

“Vậy bây giờ cậu… muốn hôn tớ không?” An Noãn khẽ ngửa đầu, mị nhãn như tơ.

Chu Thụy Trạch như bị bỏ bùa, ổ khóa trong lòng được mở ra, cậu cúi đầu, môi nhẹ nhàng chạm vào môi An Noãn.

Một dòng điện từ môi hai người lan ra, xuyên qua mỗi tấc da thịt trên cơ thể, từ sợi tóc đến ngón chân, cuối cùng tụ lại nơi giao hoan của nam nữ.

Cậu trai hơi cương lên, còn cô gái thì bắt đầu ướt đẫm.

Cậu thử thăm dò vươn đầu lưỡi liếʍ láp môi dưới của cô, môi cô hé mở, nhận được sự cho phép, cậu gấp đến mức không chờ nổi đưa đầu lưỡi đẩy vào nơi thơm mát mình chờ mong đã lâu.

“Sách… Sách… Chậc chậc”

Âm thanh ái muội nơi sườn núi yên tĩnh không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hai người đang hôn nhau mãnh liệt, tay Chu Thụy Trạch vén vạt áo An Noãn lên, sờ lên làn da trơn mềm, hai người đồng thời rùng mình một cái.

Hướng lên trên, lại hướng lên trên nữa…

Đυ.ng tới nơi tròn trịa mà sáng nay đã chạm phải trên xe.

“Ư…” An Noãn khó đè nén được âm thanh của mình. Cô cảm nhận được cậu đang ở trước ngực cô, đầu tiên là thử thăm dò, cẩn thận chạm vào rồi chậm rãi vuốt ve, cuối cùng nắm lấy đầṳ ѵú có chút se cứng…

Chu Thụy Trạch nghe được âm thanh của cô thì cứng đờ định bỏ tay xuống, dường như thấy được sự bất an của cậu, cô ngửa đầu, nhẹ cắn vành tai cậu, đầu lưỡi liếʍ liếʍ.

“Hư…” Da đầu cậu tê dại, rùng mình một cái. Cậu nghe thấy tiếng thở gấp đè thấp của cô: “Ưm… Cậu dùng sức một chút… A… Thật thoải mái…”

Không còn gì bận tâm nữa, cậu giang hai tay, lòng bàn tay bao lại một bên tròn trịa, vừa vừa vặn vặn, cậu một bên sờ một bên bóp.

Vật đáng yêu mềm mại ở trong tay cậu không ngừng biến hình, bên tai không ngừng truyền đến tiếng cô thở gấp, cậu càng cương cứng, bế lên An Noãn đặt ở bên cạnh một hòn đá cao bằng nửa đầu gối.

Đầu Chu Thụy Trạch vùi vào cổ An Noãn, cô ngửa đầu ra sau, đôi tay vòng lấy đầu cậu, híp mắt, đuôi mắt phiếm hồng…

Cuối cùng, cậu ngậm lấy một viên đậu nhỏ.

Vươn đầu lưỡi, liếʍ chính giữa đầu ngực, sau đó lướt qua đầṳ ѵú, đầu lưỡi đảo quanh… Lại hé miệng, lực đạo không mất mà ôn nhu gặm cắn nơi hương mềm.

Giống như là kẹo bông gòn vậy, thật ngọt… Cậu nghĩ thầm.

Đột nhiên An Noãn ôm lấy eo cậu, dẫn dắt tay cậu men xuống dưới. Thở ra khí nóng bên tai Chu Thụy Trạch: “Cậu sờ bên dưới tớ đi, nó ướt rồi.”

Đương lúc tay cậu chạm vào vùng mềm ướt ấm áp, đại não cậu trống rỗng, thậm chí người cậu có chút phát run. Ngón tay cứng đờ, chỉ có thể làm theo động tác của cô, dùng tay che phủ chỗ kia, lòng bàn tay cậu có thể cảm nhận được lông mềm thưa thớt và một khe thịt đầy nước…

“Di chuyển một chút, được không?”

Cô ôm lấy đầu cậu, đưa lên môi hôn.

Chu Thụy Trạch nghe thấy tiếng mình nuốt nước bọt, mang theo chút khàn đặc không giống giọng mình.

“Được.”

Đầu ngón tay cậu vạch khe thịt kia ra, sờ lên trên hộŧ ɭε, thân mình cô run lên, như cổ vũ động tác của cậu, hạ thể hướng về bàn tay cậu như là đưa tặng.

Ma sát quanh hộŧ ɭε một vòng, đầu lưỡi cậu câu lấy đầu lưỡi cô, chất lỏng trơn trượt chảy ra theo khe hở ngón tay, chỉ bạc bên môi cũng theo nơi giao thoa hai cánh môi mà chảy xuống, trong không khí kéo ra một sợi dài.

Xuống chút nữa, tay Chu Thụy Trạch đã đến cửa huyệt mềm mại, nhẹ nhàng dùng một ngón tay thăm dò, chậm rãi đưa vào trong…chậm rãi rút ra…

“Ưm… Ư…. Ư…” Trên gương mặt tinh xảo của An Noãn tràn ngập sóng tình ửng hồng.

Cậu cầm lấy bàn tay đang ôm quanh hông mình của cô, đặt ở nơi trướng đến phát đau của mình.

An Noãn cảm nhận được sự cứng rắn cực nóng cách lớp qυầи ɭóŧ, quần cậu mặc là quần vận động, có thể dễ dàng luồn tay vào trong.

“Ưm… Cậu muốn… tớ sờ cậu…sao?” Âm thanh của cô đứt quãng.

“Ừm… Noãn Noãn… Tớ rất khó chịu…” Cậu trai cố đè thấp âm thanh.

Vừa nói xong, cậu liền cảm nhận được bàn tay mang lớp mồ hôi mỏng của cô sờ lên vật cứng rắn của mình.