Văn Đình mở rộng đùi để miệng huyệt của cô lộ ra cho Triệu Hoành nhìn, sau đó dùng hai tay xoa nắn bộ ngực, ngón tay cái còn vân vê trên đầṳ ѵú hồng nhuận, một lúc sau cô liền cảm thấy kỳ quái, nhẹ nhàng kêu "ưm" một tiếng, làm Triệu Hoành liếʍ môi, anh thích nhất là nhìn thấy dáng vẻ dâʍ đãиɠ của Văn Đình.
Văn Đình xoa vυ' của mình, rên "ưm" vài tiếng, phía dưới có chút cảm giác, Triệu Hoành cầm lấy một chai rượu đỏ nhét vào trong tiểu huyệt, Văn Đình nức nở một tiếng, Triệu Hoành lui về chỗ ngồi.
"Nhanh lên, vừa chơi vυ' vừa tự đâm mình đi! "
Một tay của Văn Đình xoa bóρ ѵú của cô, một tay kéo chai rượu đỏ rút ra cắm vào trong hoa huyệt của mình, rất nhanh cô đã không chịu nổi, hai cái đùi cong lại kẹp thật chặt “A, a ... Khó chịu ... Đừng mà ..." Triệu Hoành nhìn cô ngã ở trên bàn bi-a, dưới thân còn cắm một chai rượu đỏ, chơi đùa với chính mình làm thân thể anh căng trướng không chịu nổi, anh bước tới bên bàn bi-a, kéo đùi đang kẹp chặt của cô rồi rút chai rượu đỏ ra “Da^ʍ phụ, cái gì cũng có thể làm em, quỳ xuống, chổng mông lên cho chim to chơi!"
Hạ thể của Văn Đình vẫn đang co rút, quỳ trên bàn bi-a mà chổng đôi mông trắng nõn lên, côn ŧᏂịŧ sưng tấy của Triệu Hoành mãnh liệt đâm vào, Văn Đình nức nở một tiếng rồi vặn vẹo mông vài cái, điều chỉnh vị trí để thích ứng với côn ŧᏂịŧ thô to của anh. Triệu Hoành tát "bốp" vào bờ mông trắng noãn của cô "Tiểu da^ʍ phụ, côn ŧᏂịŧ lớn gϊếŧ chết em!"
Văn Đình quỳ gối chổng cặp mông trắng nõn và mềm mại của cô để cho Triệu Hoành thọc vào, cô bị anh da^ʍ ô mà nức nở, Triệu Hoành đứng đó sau khi bắn tinh xong để cho Văn Đình quỳ xuống dùng miệng làm sạch côn ŧᏂịŧ của mình.
Cơ thể Văn Đình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ quỳ gối cạnh chân anh ngậm rồi từng chút liếʍ sạch côn ŧᏂịŧ. Triệu Hoành híp mắt nhìn cạnh cửa, nơi đó có một kẽ hở nhỏ, Chung Bình đang nhìn lén ở đó, nhìn vợ mình bị người ta gian da^ʍ mà liên tục rêи ɾỉ quyến rũ, nhìn cô quỳ ăn côn ŧᏂịŧ của người đàn ông khác.