Đôi mắt Triệu Hoành lấp lánh, nếu không phải không có cái tấm màng mỏng kia, anh đã hoài nghi có phải cô còn trinh hay không, phía dưới chặt vô cùng, nếu không phải vừa mới tiết ra một lần thì anh thật sự lại muốn bắn rồi. Triệu Hoành rút côn ŧᏂịŧ ra có thể nhìn thấy bên trong nhục huyệt phấn nộn của Văn Đình, nhìn giống như chưa từng bị làm. Văn Đình bị côn ŧᏂịŧ của anh đâm vào không thoải mái, mông nhỏ nhúc nhích cố gắng thích ứng với việc anh cắm vào.
Triệu Hoành rút côn ŧᏂịŧ ra lại hung hăng đút vào, véo mặt cô hỏi “Bây giờ em đang bị ai làm?"
"Triệu, ư, Triệu tổng...." Phía dưới Văn Đình bị anh cắm, khuôn mặt nhỏ nhắn bị bắt ngước lên nhìn thân thể trần trụi của Triệu Hoành, tiểu huyệt bị dị vật lấp đầy, làm thân thể truyền đến cảm giác khác thường để cô nhẹ nhàng rêи ɾỉ.
"Gọi anh trai Hoành, gọi ông xã!"
Triệu Hoành rút côn ŧᏂịŧ ra, lại hung hăng đút vào. Nhìn dáng vẻ thẹn thùng và sợ hãi bị bắt thừa nhận của Văn Đình, hạ thân anh hung hăng nện, chỉ muốn xỏ xuyên qua cô.
"Hu ..." Văn Đình bị anh đâm lui về sau, Triệu Hoành lôi eo thon của cô trở về rồi hung hăng tiến công, “Nói, bị ai làm?"
"A ..." Văn Đình không thể không quyến rũ rêи ɾỉ, chỗ giao hợp hạ thể truyền đến tiếng nước chảy "phụt phụt’, thân thể cường tráng của Triệu Hoành dùng sức va chạm.
Hai cái đùi của Văn Đình đã mở đến mức rộng nhất, cảm thấy thân thể cũng sắp bị anh làm căng cứng rồi, côn ŧᏂịŧ thô to trong cơ thể hung hăng va chạm, chỗ thịt mềm giữa đùa bị anh va chạm mà vô cùng tê mỏi, cơ thể không còn sức phản kháng, cái miệng nhỏ phát ra tiếng rêи ɾỉ kiều mị.
Triệu Hoành nhìn dáng vẻ Văn Đình bị chính mình gian da^ʍ, càng chơi càng hăng say, vừa cắm vừa nói “Làm chết em, côn ŧᏂịŧ cắm em có thoải mái không, da^ʍ huyệt ăn côn ŧᏂịŧ có sướиɠ không?"