Triệu Hoành buông đầu cô ra, kéo đùi của cô, khu rừng tam giác màu đen rậm rạp ở mật huyệt liền lộ ra, Văn Đình nói xong liền hối hận, ở trên hay dưới cô cũng không muốn bị anh đâm vào, nhưng lúc này cô không có sự lựa chọn nào khác.
Văn Đình nằm ở đầu xe lạnh như băng, ôm chặt hai vυ', từ từ nhắm hai mắt, cắn răng, chờ cảm giác đau nhức bị anh xuyên qua bởi côn ŧᏂịŧ. Triệu Hoành liếʍ liếʍ môi nhìn hoa huyệt mềm anh ngày đêm nhớ thương, giữa thịt non phấn hồng là hạt trân châu nho nhỏ, vừa rồi bị anh chơi lâu như vậy mới lộ ra một khe hở nhỏ, màu sắc phấn hồng, xem ra số lần bị làm không nhiều.
Triệu Hoành thô bạo hôn lên cái miệng nhỏ của cô rồi dùng râu xanh đen chơi đùa cặρ √υ' trắng của cô phấn hồng, chơi một hồi, một tay kéo đầu Văn Đình, một tay vỗ về côn ŧᏂịŧ của chính mình “Tiểu huyệt có ngứa không, chuẩn bị tốt để côn ŧᏂịŧ to cắm vào hay chưa?"
Văn Đình nhìn côn ŧᏂịŧ cực lớn kia lắc đầu "Chưa, anh quá lớn, sẽ bị anh đâm hỏng mất."
Triệu Hoành lắc lắc côn ŧᏂịŧ thô to của chính mình, nở nụ cười dâʍ đãиɠ nói “Côn ŧᏂịŧ lớn chuyên làm huyệt mềm của em, sẽ làm hoa huyệt phấn nộn thành da^ʍ huyệt, mỗi ngày đều chổng mông chờ bị làm!" Văn Đình không dám lên tiếng, Triệu Hoành tiến lên nắm cằm của cô “Phía dưới không đủ ướt thì làm ở trên, dù sao cũng đã bắn trong cơ thể của em, ăn nhiều chút thành tiểu da^ʍ phụ."
Văn Đình vội vàng lắc đầu “Phía dưới ẩm ướt, không cần làm phía trên."
Vừa rồi cô bị anh thô bạo trong miệng, cái cảm giác hít thở không thông làm cô không chấp nhận được, mà hạ thể bị Triệu Hoành đùa bỡn chảy nước không ngừng, có một loại ngứa ngáy khó nhịn, hình như có chút mong chờ được lấp đầy. Đây là lần đầu tiên Văn Đình có loại cảm giác này, cô e lệ rồi lại có chút nhẫn nhịn không được mà hạ thể lại tiếp tục co rút.
"Mở ra cho ông đây nhìn xem!"