Tay của Triệu Hoành cầm lấy côn ŧᏂịŧ lớn lắc lắc hai cái "Vậy là em còn chưa nếm thử mùi vị của côn ŧᏂịŧ lớn, không chừng hưởng qua thì mỗi ngày đều cầu xin anh làm em!" Triệu Hoành nói một chút cũng không khoa trương, mấy cô gái sau khi bị anh làm qua, lúc ngắm nhìn đũng quần của anh đều nuốt nước miếng, hai cái đùi kẹp hết sức chặt vào người anh mà cọ xát.
Nhưng cho đến bây giờ, cũng không có cô gái nào có thể làm cho anh muốn chơi đùa đến lần thứ hai. Chỉ có cô gái dưới thân này, thời gian nhớ nhung dài đến như vậy, tối hôm nay bị cô quyến rũ như thế, không thể kiềm chế được mà cưỡng ép, cũng không biết ăn xong rồi về sau anh có bỏ được hay không.
Hai tay Triệu Hoành kéo mạnh chân Văn Đình ra, u cốc trong tam giác màu đen lộ ra, ngón tay sờ vào, khô khốc cũng chưa chảy ra chút nước nào, nhìn tiểu huyệt khép kín rồi lại nhìn côn ŧᏂịŧ cứng rắn dựng thẳng của mình mà buồn bực. Nếu kiên quyết làm không chừng sẽ làm cô nứt ra, nhưng không làm thì chẳng phải muốn anh chết sao.
Triệu Hoành nhìn Văn Đình mở to đôi mắt hoảng sợ, nhìn đến đôi môi hồng nhạt ướŧ áŧ của cô “Không muốn bị anh đâm, vậy dùng cái miệng nhỏ ăn côn ŧᏂịŧ của anh trai đi."
Triệu Hoành nhìn dáng vẻ ngập nước mà nhút nhát của cô, côn ŧᏂịŧ dưới thân lại càng cứng, anh thật sự không thể kiềm chế được, trước tiên phải nếm thử hương vị cái miệng nhỏ của cô đã.