Anh Cầm Thú Nhà Bên

Chương 2 : Muốn dày vò bắt cô xin tha

Đại côn ŧᏂịŧ của hắn cũng xác định không chịu thua kém, lần đầu tiên thấy Tống Khinh Khinh vừa mới dón đến , côn ŧᏂịŧ của hắn lập tức liền cứng rắn đem hạ bộ bắt đầu phòng lên như một lều vải.

Lúc ấy cô nhỏ con yếu ớt, cật lực mang cái thùng nặng kịch cợm, khom người một cái bộ ngực trắng nõn, liền lộ ra hơn phân nửa, mệt đổ mồ hôi đầm đìa, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú đỏ bừng hết sức cần người thương xót.

Hàn Đình hạ bộ bọc lớn khiến người ta khó mà nhìn thẳng, trở về tuốt một phát, mới qua loa xong vội tới Tống Khinh Khinh hỗ trợ.

Lúc ấy hắn nghĩ, nhất định phải chơi cô, suy nghĩ cô nhỏ con người bị hắn đè dưới thân dày vò, đáng thương hai mắt ngấn lệ mông lung hướng hắn xin tha, hắn liền cứng rắn côn ŧᏂịŧ xin đau.

Thế nhưng cô gái nhỏ này quả thực rất nhát gan, mỗi lần thấy hắn như chuột thấy mèo, ngay cả lời cũng không nói, nào có cơ hội chơi cô.

Tối nay nhìn nửa bộ ngực của cô, lại thèm ăn côn ŧᏂịŧ cứng rắn, chỉ có thể trở về tuốt mấy phát mới có thể ngủ. Suốt đêm, Tống Khinh Khinh nửa mê nửa tỉnh, trong thoáng chốc đều là Hàn Đình cơ bắp tay cuồn cuộn cùng với bắp đùi cường tráng, quấn nàng ôm nàng, nàng giống một cây mây mềm bám vào đại thụ khỏe mạnh Hàn Đình.

Sáng sớm sau khi tỉnh lại, cô cảm thấy miệng khát không dứt, đứng dậy xuống giường, mới cảm giác được chân mình có chút dính, cô hình như ướt…

Từ nhỏ chưa từng nghĩ mình biết cái này đói khát, cô luôn luôn đứng đắn, nam nhân không làm sao có thể đến gần, AV cũng chưa có xem qua, nhưng từ khi gặp Hàn Đình, nhìn anh vóc người cường tráng, ánh mắt nóng như lữa tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nhìn cô chằm chằm, cô liền sẽ nghĩ linh tinh.

Dùng nước lạnh rửa mặt, Tống Khinh Khinh cưỡng bách chính mình không nên nghĩ bậy bạ, rửa mặt xong sau đó thay váy hoa hồng phấn mẹ đã chọn , đây là chiếc váy đẹp nhất của cô, tô son xong, môi đỏ răng trắng mặt mày thanh tú lại da trắng nõn Tống Khinh Khinh, trái lại vô cùng hợp cái váy hoa này.

Lúc xem mắt nhìn Tống Kinh Kinh ngoan ngoãn xinh đẹp , không cha mẹ đối phương hài lòng,chàng trai lại là nhìn không chớp mắt, luôn luôn uống nước che giấu mình căng thẳng và hưng phấn.

Hỏi Tống Khinh Khinh mấy vấn đề xong, hai trưởng bối thấy thời cơ chín muồi, liền mượn cớ ra đi , trên bàn chỉ còn lại Tống Khinh Khinh cùng chàng trai, lúng túng mắt lớn nhìn mắt nhỏ.

Chàng trai hai mươi sáu tuổi, tên là Chương Gia Đống, công chức bình thường , ngũ quan bình thường chiều cao cũng vậy , mũi không cao mang một mắt kính gọng đen, nhìn thật là biết điều thật thà, nuốt nước miếng nữa ngày, mới nói quanh co một câu: “Em từng yêu ai chưa?”

“Tôi chưa~” Tống Khinh Khinh thành thật trả lời.

Chương Gia Đống tựa như vô cùng hài lòng, gật đầu liên tục, hai người câu được câu không trò chuyện, ăn cơm trưa xong, hai người đi xem phim tình cảm.

Nữ chính dám yêu dám hận sống không câu chấp, Tống Khinh Khinh xem nhập tâm, Chương Gia Đống thì một bộ tâm tư đều ở trên người Tống Khinh Khinh, từ trên xuống dưới muốn nhìn thấu cô, thật dày dưới tấm kính, là hắn không kiềm chế được mừng rỡ.

Sau khi phim kết thúc, Chương Gia Đống hỏi cô số điện thoại cùng wechat, hơn nữa đưa cô về nhà.

Trong nội tâm Tống Khinh Khinh là coi thường Chương Gia Đống, cho dù từ nhỏ không cùng nam sinh thân cận, tướng mạo của cô cũng là được không ít nam sinh theo đuổi, Chương Gia Đống ngoại trừ có cha mẹ buôn bán, hết thảy thật bình thường, mắt một mí môi dày mũi tẹt, thật không phù hợp tiêu chuẩn của Tống Khinh Khinh .

Nhưng mẹ cô rời đi không lâu, liền gửi tin nhắn.

[Thằng nhỏ được đấy, mặt mũi đàng hoàng, hiền lành, thật thà, ngoan như con cũng bắt nạt được. Kết hôn với cậu ta con chỉ việc sống sung sướиɠ. Bố mẹ cậu ta cũng rất ưng con, như mẹ thấy nếu hai con thành đôi thì cuối năm lấy luôn. Điều kiện nhà bên đó mẹ đòi sính lễ năm trăm nghìn không thành vấn đề. Lấy nhau xong mà có con thì con đánh ý với ông bà nhà bên mua nhà cho em trai con ở thành phố. Cái gì cần nói mẹ nói hết rồi, còn lại con tự biết phải làm gì rồi đấy.]

Tống Khinh Khinh hiểu, mẹ cô đối với đối tượng xem mắt này là một trăm phần trăm hài lòng, mà cô hẳn nghe theo lời của mẹ mình, cùng Chương Gia Đống yêu kết hôn sinh con, quy quy củ củ làm vợ hiền dâu thảo.

Đưa cô đến cửa tiểu khu xong, Tống Khinh Khinh mới vừa xuống xe, nói cám ơn với Chương Gia Đống , liền thấy hắn tắt máy xuống xe, giọng không được xía vào nói: “Anh đưa em lên nhà ".

Tống Khinh Khinh trong lòng hơi có chút không thoải mái, lần đầu tiên gặp mặt, đã muốn là đưa cô lên lầu, cái này Chương Gia Đống hình như không có thật thà như bề ngoài.

Nhưng… Cô cũng quen thuận theo, vẫn gật đầu đáp ứng.

Hai người một trước một sau, đến trong thang máy Chương Gia Đống liền chủ động áp vào nàng đứng bên người, mu bàn tay cũng như có như không cọ sát cánh tay cô, để cho cô trong lòng ít nhiều có chút mâu thuẫn.

Cửa thang máy mở một cái, Tống Khinh Khinh liền đi nhanh ra thang máy, móc ra chìa khóa đứng ở bên cạnh cửa, cũng không quay đầu lại nhẹ giọng nói: “Đến nhà tôi rồi, cảm ơn anh đã đưa tôi về, anh cũng về nghỉ sớm đi.”

Chương Gia Đống cũng không rời đi, ánh mắt nhìn chằm chằm Tống Khinh Khinh dáng vẻ lả lướt có lồi có lõm, không kìm hãm được nuốt nước miếng một cái.

------------------------

Mong mọi người ủng hộ nhớ đánh giá nhiều sao cho mình nha :3