Sau Khi Mẹ Ruột Được Nhận Về Hào Môn

Chương 60

Buổi chiều, toàn bộ học sinh lớp 11 đều ở trong nhà ấm hái dâu tây, đồng thời cũng phải học làm cỏ, phân biệt chủng loại, đo lường độ ẩm đất.

Một tổ nhỏ gồm năm người, ghi chép tương quan số liệu, đồng thời trồng cây dâu tây của nhóm, bởi vì lúc trước người phụ trách căn cứ Davit từng nói, chờ cây dâu tây nảy lên, sẽ cho người mang đến trao cho các học sinh trường, cho nên mỗi nhóm đều tận tâm tận lực, toàn bộ hành trình không kêu mệt.

Nguyễn Trà nhìn đất vừa mới đắp lên, hoang mang nghiêng nghiêng đầu “Thực sự có thể trồng ra sao?” Mùa đông chính là mùa ăn dâu tây, bọn họ ở đây trồng dâu tây?

Nghe vậy, Phó Thầm đem đồ vật còn lại thu dọn một chút, nhẹ giọng trả lời “Một loại thể nghiệm mà thôi, cho dù trồng không được, đoán chừng đến thời điểm đó, căn cứ cũng sẽ mang dâu tây đến phân cho mọi người.

Phó Thầm đoán thực sự không sai, Davit quả thực có dự định làm như vậy, một khi một gốc cây cũng không mọc lên được, sẽ bố trí người đem dâu tây của căn cứ phân cho mọi người.

Đây là lần đầu tiên Trà Trà tới chơi nên phải làm cho tốt, bọn họ không chỉ làm cho Trà Trà tận hưởng cảm giác vui sướиɠ từ đầu đến cuối mà phục vụ sau đó cũng phải làm đến hoàn mỹ.

Nguyễn Trà không rối rắm chuyện dâu tây nữa, nghĩ đến khi vừa mới gieo trồng động tác của Phó Thầm rất nhanh nhẹn, có chút tò mò “Phó Thầm, trước kia anh có trồng dâu tây hay loại thực vật khác không?”

Nhà họ Nguyễn có vài ngọn núi, Nguyễn Trà đã từng đến chơi ở đó, vài lần giúp đỡ người lớn trồng cải trắng, vốn là thuần thục hơn so với những học sinh trong trấn, nhưng sau khi nhìn thấy Phó Thầm thông thạo như vậy Nguyễn Trà trầm mặc, cô trồng trọt còn không thuần thục bằng Phó Thầm.

Động tác thu dọn của Phó Thầm có chút tạm ngừng, lông mi rũ xuống “Mỗi năm anh đều cùng cha trồng một thứ gì đó, sau thời gian dài, anh tự nhiên học được một số điều cơ bản.”

Khi Phó Thầm còn rất nhỏ, Lương Duyệt đã qua đời, bởi vì khi còn sống Lương Duyệt rất thích hoa hồng, sau khi Phó Thầm hơi lớn đã hiểu chuyện, mỗi năm vào ngày sinh nhật Lương Duyệt, cha Phó đã mang theo Phó Thầm trồng một ít hoa hồng, mười năm trôi qua, trong vườn hoa hoa hồng đã mọc hợp thành từng khóm lớn.

Nguyễn Trà không biết về sự tình của nhà họ Phó, nghe thấy Phó Thầm trả lời, gật gật đầu cũng không có hỏi lại.

Hái xong dâu tây, đoàn người được căn cứ sắp xếp học làm các món ăn khác nhau, các món ăn được bưng lên bàn trong bữa cơm tối có một nửa là do học sinh tự làm.

Phỏng chừng do chính mình làm nên được hoan nghênh, cũng có thể rau dưa của căn cứ thật sự rất ngon, ngay cả Nguyễn Trà, cũng không tự chủ được ăn nhiều hơn nửa chén cơm so với ngày thường, như một số nam sinh, lượng cơm ăn trực tiếp gấp ba lần bình thường.

Bữa cơm tối kết thúc, giáo viên không yêu cầu học sinh làm việc khác, một giáo viên mang theo ba lớp, đem các học sinh phân thành từng cặp ở trong kí túc xá.

“Oa, kí túc xá căn cứ Kim Đào thật tốt, lại có thể để hai người ở một phòng.”

“Hơn nữa cũng rất rộng rãi, kí túc xá ở đây so với trường chúng ta còn lớn hơn một nửa.”

“Ban công còn trồng cây xanh, nhìn ra xa có thể thấy trên bầu trời có rất nhiều ngôi sao, trời ơi, tôi muốn ở lại căn cứ Kim Đào vài ngày.”

Nguyễn Trà nghe mọi người nói, mỉm cười rất vui vẻ, dù sao căn cứ Kim Đào có một phần ảnh hưởng đối với cô, ví dụ như ___

Nguồn gốc của hai hai chữ Kim Đào.

Ở cùng một lớp, quan hệ lại tốt nên Nguyễn Trà và Hứa Nam được giáo viên sắp xếp ở chung một phòng kí túc xá.

Sau khi cả hai đi vào ký túc xá, Hứa Nam thấy có búp bê vải trên giường của hai người cùng một ít mô hình ở trên giá, vừa định hỏi Nguyễn Trà, kí túc xá của bọn họ hình như không giống với kí túc xá của những người khác, nhưng chưa kịp hỏi đã nghĩ tới lời của Nguyễn Trà nói lúc trước.

Đúng rồi.

Căn cứ Kim Đào là của nhà Nguyễn Trà, đối đãi với ông chủ của mình và đối đãi với những vị khách khác, căn cứ đối đãi không giống nhau cũng là điều bình thường.

Kí túc xá có phòng tắm và ban công độc lập, hai người một trước một sau tắm rửa xong, đem quần áo xếp gọn lại ném vào trong máy giặt ở ngoài ban công.

Hứa Nam vốn dĩ muốn tiếp tục xem buổi phát sóng trực tiếp thứ hai của 《 tinh diệu luyện tập sinh 》, tuy rằng cô ấy không pick các chị gái, nhưng lại pick giám khảo Lương Tồn Cẩn, với tư cách là một fan hâm mộ lâu năm, bất luận là tác phẩm gì đều phải xem.

Tuy nhiên, khi Hứa Nam đang ôm gấu bông pikachu trong ký túc xá đang muốn mở điện thoại lên đã thấy Nguyễn Trà từ trong cặp sách lấy ra một cuốn sách ngữ văn của lớp 12 học kì I, tương đối chăm chỉ chuẩn bị bài.

“Trà Trà, cậu, cậu đã chuẩn bị bài của lớp 12 hả?”

Các học bá lớp 11-1 chuẩn bị bài là sự thật, nhưng phần lớn là chuẩn bị bài cho học kì II của lớp 11, căn bản không có ai có thời gian chuẩn bị tài liệu của lớp 12.

Hứa Nam nhìn sách trong tay Nguyễn Trà lại nhìn điện thoại trong tay mình, bỗng nhiên trong lòng cảm thấy chột dạ.

Nguyễn Trà vừa mở sách, nghe thấy âm thanh, nghiêng đầu nhìn Hứa Nam xinh đẹp không khỏi mỉm cười, thật tốt, Hứa Nam không bị Nhâm Khinh Khinh làm hại, xem ra hệ thống 1128 nói không sai, liên hệ giữa Hứa Nam và Nhâm Khinh Khinh đã không còn tồn tại.

“Tôi chuẩn bị học lớp 12 vào học kỳ tới.”

Tốt nghiệp sớm một năm, trở thành cá mặn sớm một năm ha ha ha ha!

Nói xong, Nguyễn Trà lại tiếp tục bổ sung “Hơn nữa đọc sách có thể làm tôi đạt được sức mạnh.” Chờ hồ năng lượng đầy, cô không cần phải lo lắng Nhâm Khinh Khinh và Úc Chinh sẽ làm ra chuyện xấu nữa.

Hứa Nam thấy thế, cắn cắn môi, đem điện thoại thả lại trên giường, từ cặp sách lấy ra tuyển tập thi đấu hóa học vẫn luôn không mở ra.

Trà Trà thông minh như vậy mà cũng cho rằng việc học là không có điểm tận cùng, chính mình thế nhưng ỷ vào việc học giỏi Hóa học, mà lơi lỏng, rất không tốt.

Hơn nữa ___

Đến lúc Trà Trà bước vào lớp 12, họ cũng sẽ có rất ít cơ hội gặp nhau, chính mình phải nắm chặt thời gian, nói không chừng cũng có thể nhảy lên lớp 12.

Ở phía bên này, Nguyễn Trà vừa mới đọc xong một đoạn tiếng Trung cổ điển thì đã nhận được tin nhắn của ông cụ Trầm, quả nhiên, ộng cụ Trầm đã tra được tư liệu của Úc Chinh.

Sau khi đọc xong nội dung đường link đính kèm trong tin nhắn, trong tư liệu, thành tích cấp ba của Úc Chinh tương tự như Phó Thầm, các môn khoa học tự nhiên hầu như đều đạt điểm tuyệt đối, hơn nữa còn đạt được nhiều các giải thưởng khác nhau, tất cả đều thiên về người máy và công nghệ thông tin.

Nguyễn Trà đã đoán trước Úc Chinh rất có thiên phú về máy tính, không có tài thì căn bản không thể dùng tinh thần lĩnh vực liên hệ với virus X, nếu Úc Chinh phát triển thuận lợi, phỏng chừng sớm đã trở thành một nhà nghiên cứu khoa học nổi tiếng.

Thế nhưng Úc Chinh trong lúc nhất thời, tình hình thay đổi, Úc Chinh muốn làm nghiên cứu khoa học, thế nhưng lại đi thăm dò tư liệu các loại y dược và huyền học, Nhìn vào danh sách của Úc Chinh do ông cụ Trầm tìm thấy, Nguyễn Trà có chút bối rối.

Bình thường mà nói, bạn là một người theo chủ nghĩa khoa học, nếu không chống lại huyền học thì cũng sẽ không tôn sùng như thế!

Mà lúc trước, Nguyễn Trà không thể tra được Úc Chinh và Úc Phàm trên internet, điều này có liên quan đến lĩnh vực mà Úc Chinh am hiểu.

Ông ta tận lực tiêu hủy dấu vết tồn tại ở trên mạng, mà ông cụ Trầm sử dụng biện pháp khác do đó mới tra được một ít dấu vết.

Bây giờ lật xem tư liệu mà ông cụ Trầm đưa, Nguyễn Trà cảm thấy đại não của mình đã không thể hoạt động bình thường, muốn làm gì sẽ nói, tính kế tính tới tính lui, làm người ta đau đầu.

“1128”

【 Bản hệ thống ở đây, bạn học Nguyễn Trà, có gì phân phó sao? 】

Nguyễn Trà mặt không chút thay đổi “Lấy vài giờ năng lượng giá trị đi xem Nhâm Khinh Khinh, tôi nhớ rõ buổi tối có phát sóng trực tiếp trận đấu, nếu cô ta ngoan ngoãn không đoạt đồ vật của người khác, ngươi sẽ ở đó phóng BGM, nếu không ngoan ngoãn mà đoạt đồ vật của người khác, ngươi tiếp tục bắn ngược.”

【……Bạn học Nguyễn Trà, tôi cho rằng chúng ta nên tiết kiệm, dù sao Úc Chinh đáng sợ hơn so với Nhâm Khinh Khinh. 】

Nguyễn Trà thờ ơ, “Ngươi có rảnh thì lên mạng học tâm lý con người, có người không vui vẻ sẽ thích tiêu tiền, tôi không cao hứng, sẽ muốn lãng phí điểm năng lượng.”

Cuộc sống yên tĩnh vô duyên vô cớ bị người khác phá vỡ, mấu chốt là cô hoàn toàn không hiểu mục đích của Úc Chinh. Ban đầu, Nguyễn Trà cảm thấy rằng cô gặp khó khăn với công nghệ cao, nên cô nắm chặt thời gian để học trí thông minh nhân tạo, tranh thủ làm tan rã nội bộ hệ thống là được, bây giờ huyền học cũng xuất hiện?

Nếu Úc Chinh tin tưởng vào huyền học, sẽ không tin vào nhân quả báo ứng sao?

Hệ thống thấy Nguyễn Trà nghiêm túc không nói đùa, rất bất đắc dĩ rút một ít năng lượng từ trong hồ năng lượng, theo mối liên hệ ban đầu lại lần nữa tìm kiếm hướng về phía Nhâm Khinh Khinh và virus X.

Ô ô ô, tiếp tục lãng phí tiếp, đến khi nào họ mới có thể tiết kiệm được 1000 điểm năng lượng tiêu diệt virus X tìm đường chết hả.

Thấy hệ thống đã nghe lời, Nguyễn Trà nghĩ một chút, khép lại sách, lấy di động ra tìm kiếm chương trình 《 tinh diệu luyện tập sinh 》đang phát trực tiếp trên Thanh Chanh TV.

Không giống như một số chương trình khác, 《 tinh diệu luyện tập sinh 》 đã làm được lời hứa lúc trước, toàn bộ lịch thi đấu vẫn luôn duy trì phát sóng trực tiếp.

Phát sóng trực tiếp đã bắt đầu được một đoạn thời gian, nửa trận đầu mới vừa kết thúc, đang chuẩn bị nửa trận sau, ở giữa có thời gian nghỉ ngơi mười phút.

Nguyễn Trà đang định phóng to cửa sổ video thì ngay sau đó nhận được Wechat mới của Lương Tồn Cẩn, người đang ở buổi phát sóng trực tiếp.

【 thần tiên thao tác · anh hai: Anh nghe luện tập sinh nào đó nói là bạn học của em, thời điểm đánh giá, có cần miếng hạ lưu tình không? 】

Lương Tồn Cẩn là song tê nghệ sĩ, quan trọng là cả hai lĩnh vực đều phát triển rất tốt, làm một diễn viên, anh ấy lấy được thị đế, làm một ca sĩ, doanh số bán album trong cùng năm cũng chiếm giữ vị trí đầu bảng.

Ở trong giới, Lương Tồn Cẩn luôn luôn biểu hiện nghiêm cẩn nghiêm túc, đồng thời, cũng rất độc miệng, anh nghĩ nếu người luyện tập sinh kia quen biết em gái nhà mình, chính mình độc miệng quá cũng không được tốt.

【 Trà Trà: Nhâm Khinh Khinh? 】

Nguyễn Trà hỏi xong, thấy câu trả lời của Lương Tồn Cẩn, liền cau mày.

Không thể không nói, Nhâm Khinh Khinh cũng là người tài ba, ở trường học trộm cắp suy nghĩ tính kế cô, giờ tạm nghỉ học đi làm luyện tập sinh, còn muốn mượn cô để Lương Tồn Cẩn mở cửa sau?

【 Trà Trà: Không quen biết, không hiểu biết, không liên hệ, anh, mong anh phát huy nghiêm túc, nghiêm khắc và độc miệng, bảo trì công bằng cùng công chính, em đang xem phát sóng trực tiếp nha ~】

Nguyễn Trà trả lời WeChat xong, chưa kịp gọi Hứa Nam, đã thấy Hứa Nam cầm một ly nước ấm, đem ghế nhỏ xài tới, khi ngửa đầu nhìn cô đôi mắt rất sáng, hoàn toàn không thấy e lệ như ngày thường “Trà Trà, trước khi học hai chúng ta cùng xem phát sóng trực tiếp đi!”

Nguyễn Trà: “……”

Thái độ chuyên nghiệp của fan hâm mộ?

Tập thứ hai của 《 tinh diệu luyện tập sinh 》 có hai đoạn thi đấu, đoạn thứ nhất là trận đấu nhảy và hát của nhóm sáu người, đoạn thứ hai mỗi một nhóm đề ra một người đảm nhận vũ đạo, chia nhau ở trên sân khấu biểu diễn solo cá nhân.

Khi Nguyễn Trà và Hứa Nam xem, màn solo thứ hai trong buổi phát sóng trực tiếp vừa mới bắt đầu.

Trước khi Nhâm Khinh Khinh đại diện nhóm tràn đầy tự tin bước lên sân khấu, Nguyễn Trà liếc mắt nhìn về phía nhóm của Nhâm Khinh Khinh, đã thấy một thành viên trong nhóm có đôi mắt đỏ hoe.

Nhưng rất nhanh, ống kính dịch chuyển, một lần nữa quay trở lại sân khấu, dừng ở khuôn mặt đầy tự tin của Nhâm Khinh Khinh.

Nguyễn Trà ngẩn ra, Nhâm Khinh Khinh sẽ không ——

Lại ăn trộm đồ vật gì đó chứ?

Phát sóng trực tiếp, Nhậm Khinh Khinh mặc áo hở rốn và quần đùi, trước khi âm nhạc vang lên, khom lưng cúi chào giám khảo, rồi sau đó ánh mắt thoáng biến đổi, sắc bén lại tự tin.

Ngay sau đó.

Nhậm Khinh Khinh ở trước mặt toàn bộ người xem, trước mặt ba vị giám khảo, dưới ánh mắt của tất cả mọi người, cùng với sự căng thẳng và hưng phấn vì sắp hoàn thành nhiệm vụ, ngẩng cổ, giống như một con thiên nga đen, vô cùng kiêu ngạo đi tới khoảng trống phía sau…… Đánh rắm.

Phanh!

Mọi người đang ngồi, bao gồm cả Nguyễn Trà cùng Hứa Nam,đều không khỏi vì một tiếng xuyên thấu kinh người kia, theo bản năng sờ sờ mông của mình.

Nhâm Khinh Khinh kinh điển suy diễn: Đánh rắm??

Trong nháy mắt khi mông nhỏ tiếp xúc thân mật với sân khấu, sự tự tin trên mặt Nhâm Khinh Khinh nhất thời tan thành mây khói, nỗi lo lắng khi nghe thấy âm thanh cá heo chói tai của chính mình trong video lại hiện lên trong lòng cô ta.

Nhưng đối mặt với ánh mắt đánh giá của khán giả, đối mặt với các luyện tập sinh khác đang chờ đợi để cười nhạo cô ta, Nhâm Khinh Khinh nắm tay, âm thầm cổ vũ cho chính mình.

Không hoàn thành tốt mà thôi, không cần lo lắng!

Phanh phanh phanh!

Nhưng mà khi Nhâm Khinh Khinh khống chế được biểu cảm ,điều chỉnh tốt tâm thái, một lần nữa ngẩng cổ, cố gắng thể hiện lại hoàn hảo điệu nhảy độc đáo của mình ___!

Động tác thứ hai của cô ta bắt đầu rất suôn sẻ, rất trôi chảy mà chơi ba nhịp mông!!!

Chính xác là ba!

Đánh rắm!

Rắm!!

Cả khán đài chết lặng, một số người thì thào: “Tôi đang nằm trong máng.”

Mông của Nhâm Khinh Khinh phỏng chừng làm bằng kẹo nổ đi? Cô ta xoay ngang thất bại quả thực là thế gian độc nhất vô nhị, không ai có thể bắt chước được!

Không chỉ những người có mặt tại đó chết lặng mà cả những cư dân mạng đang theo dõi buổi phát sóng trực tiếp cũng sợ ngây người giống nhau!

Thậm chí trong chớp mắt bình luận đều trống không, sau một lúc, một cái bình luận đánh vỡ sự yên lặng.

【Kẹo QQ, đưa một chút phí quảng cáo. 】