Sau Khi Mẹ Ruột Được Nhận Về Hào Môn

Chương 37

Vào thứ bảy, trước kỳ thi kiểm tra giữa kỳ ở trường cấp ba quốc tế, tập đầu tiên của《 thân ái sinh hoạt 》được phát sóng lúc 8 giờ tối, mà bởi vì có sự tham gia của diễn viên đang hot Lương Tồn Cẩn, nhiệt độ của chương trình lần nữa tăng lên, trước khi phát sóng, đã leo lên no.1 hot search.

Mấy ngày nay, về nhà thì Nguyễn Trà vẫn luôn buồn ở trong phòng ngủ, nay cũng đã ở trong ánh mắt tha thiết của mọi người trong nhà đi xuống lầu, bưng mâm đựng trái cây, ngoan ngoãn ngồi ở bên phía bên phải của ông cụ Lương, cùng mọi người xem 《 thân ái sinh hoạt 》.

Bốn người nhà họ Lương, ba người nhà họ Nguyễn, bảy người ngồi vây quanh, cùng ‘thưởng thức’ quảng cáo trước khi chương trình lên TV.

Nguyễn Trà thấy Lương Tồn Cẩn mặt không đổi sắc, thần sắc rất thản nhiên, có chút buồn bực, không khỏi kéo kéo ống tay áo của Lương Tồn Cẩn đang ngồi bên cạnh cô, lên tiếng dò hỏi, “Anh hai, trước kia anh diễn phim truyền hình điện ảnh, thời điểm cùng người nhà ngồi xem, có cảm thấy xấu hổ hay không a?”

Không đợi Lương Tồn Cẩn nói, mợ Đường Họa ngồi chéo đối diện đã bắt đầu bêu xấu con trai ruột “Anh hai cháu à, trời sinh đã không biết hai chữ ‘xấu hổ’ viết như thế nào, mợ nhớ kỹ khi nó mới làm diễn viên, bộ phim đầu tiên biểu diễn đã vô cùng lo lắng gọi điện thoại trở về, kêu chúng ta mau đi ủng hộ, kết quả chúng ta canh TV, xem sắp đến kết thúc cũng không thấy được nó ở đâu.”

Nghe vậy, ông cụ Lương cũng không khỏi cười, “Sau đó, ánh mắt anh cả cháu sáng lên, chỉ vào nam chính đang múa kiếm nói, nha, kia không phải Tồn Cẩn sao, không ngờ em ấy thay thế cho một vai nam đương võ.”

Hai người nói, nhất thời làm cho ba người nhà họ Nguyễn vui vẻ, Nguyễn Trà cười xong, lại lấy ra máy tính bảng, đăng nhập Thanh Chanh TV, “Tuy rằng nhà ta có TV network, nhưng không nhìn thấy bình luận, xem chương trình tạp kỹ xem TV, phải xem bình luận mới vui.”

Nguyễn Trà nói xong, thấy Lương Tồn Cẩn nghiêng đầu về phía máy tính bảng, duỗi tay chắn chắn, nhìn Lương Tồn Cẩn, vẻ mặt nghiêm túc “Anh hai, dựa vào kinh nghiệm mấy năm lướt mạng của em , bình luận của fan và antifan song hành, anh ——”

“Không có việc gì.” Lương Tồn Cẩn không thèm để ý vẫy vẫy tay, cầm máy tính bảng một nửa để trên đầu gối của mình, một nửa để trên đầu gối Nguyễn Trà, trên mặt treo nụ cười cà lơ phất phơ “Thời điểm anh mới vừa vào nghề, mỗi ngày để anh Xán Xán của em đọc diễn cảm bình luận trên mạng của antifan, thời gian dài, trái tim đã mạnh mẽ rồi, ngày thường chỉ cần nghe nhạc một chút là tốt.”

Diệp Xán, vốn đi theo Lương Tồn Cẩn từ chức quản lý ở công ty cũ, sáng lập phòng làm việc người đại diện, mấy ngày trước Nguyễn Trà có gặp qua, cao cao gầy gầy, rất lịch sự, nghe nói Diệp Xán đã chuẩn bị tinh thần cùng gian khổ gây dựng sự nghiệp, ai ngờ anh ta vậy mà lại đi theo một công tử trải nghiệm cuộc sống.

Nguyễn Trà thấy Lương Tồn Cẩn sắc mặt không đổi, miễn cưỡng tin lời trái tim đã mạnh mẽ của anh ta, yên lặng mở bình luận, hai người đầu chạm đầu, chốc chốc lại xem TV, chốc chốc lại xem máy tính bảng.

Là khách mời lại có lưu lượng lớn nhất, Lương Tồn Cẩn được sắp xếp vị trí thứ nhất,

mà trước hết bình luận cũng giống như Lương Tồn Cẩn đã đoán, fan của anh cùng anti phân đình đối kháng, đương nhiên anti bị rất nhiều fan đè, sức chiến đấu không chịu nổi một kích.

Nhưng vừa mới phát sóng chưa được năm phút, Lương Tồn Cẩn phát giác có gì đó không đúng, nội dung bình luận, đều tập trung trên người Nguyễn Trà, cha Nguyễn, mẹ Nguyễn.

Thấy Nguyễn Trà điên cuồng khen thao tác của Lương Tồn Cẩn đánh chết 0, hiệp sát 0, các bạn trên internet gào khóc kêu tiểu thiên sứ nhân gian.

A a a a thao tác của Lương Tồn Cẩn, tôi là một lão fan ba năm cũng khen không được, em gái lại có thể khen chân thật như vậy! Trong mắt đều có ngôi sao! ——

Quá đáng yêu, cầu vồng đáng yêu đệ nhất trên đời thí BB cơ! -

Thấy Nguyễn Trà vẻ mặt ngốc hỏi Tống Mạnh Vũ, ai chướng mắt hàng nội, nhân dân tệ nó không thơm sao! Các bạn internet lại lần nữa hóa thân ha ha quái -

Nhân dân tệ rất thơm! Emma, muội muội ngốc ngốc bộ dáng quả thực bùng nổ đáng yêu! ——

Mọi người chỉ nhìn thấy nhân dân tệ, mà tôi thấy vị trúc mã nào đó chơi mạt chược làm cho em gái thắng bài, ô ô ô tôi có tội, tôi cư nhiên khái tới rồi! ——

Không ai nói kem dưỡng ẩm sao? Tôi thấy ai đó đã nói kem dưỡng ẩm đó thoa lên làm nát mặt -

Một cái bình luận về kem dưỡng ẩm rất nhanh bị bình luận khác bao phủ, nhưng mà Lương Tồn Cẩn lại chú ý tới, lại nhìn vài lần bình luận sau, vội lấy ra di động nhờ bạn bè cho người hỗ trợ tra ra tiền căn hậu quả sự tình.

Sau khi buông di động, ánh mắt Lương Tồn Cẩn đã lạnh, anh ta nghĩ, chính mình có lẽ đã hiểu được nguyên nhân cô hai không để Mạnh Vũ tới chương trình.

Lương Tồn Cẩn nghĩ tới đây, lại quay đầu nhìn về phía Nguyễn Trà đang cúi đầu chăm chú xem chương trình, không khỏi nghĩ, nếu Nguyễn Trà không có thói quen lấy máy tính bảng xem bình luận, chính mình trong lúc nhất thời có lẽ không phát hiện được.

Hơn nữa, nếu Mạnh Vũ thực sự biết kem dưỡng ẩm đó có tiền sử làm nát da mặt, mục đích để cho Nguyễn Trà thoa lên mặt ….. Lương Tồn Cẩn có chút không dám nghĩ tiếp, mặc dù ở trong vòng luẩn quẩn đã nhìn quen những ngấm ngầm mưu tính này, nhưng đối mặt với người nhà, anh ta không có biện pháp dùng ác ý đi phỏng đoán.

Nguyễn Trà hiển nhiên có chú ý tới bình luận đó, trong lòng nghĩ, mẹ nói rất đúng, khuôn mặt của con gái đặc biệt quý giá, đồ vật thoa lên mặt phải bảo đảm an toàn.

Xuống chút nữa, bình luận không hề nói Nguyễn Trà, ngược lại nói về Nguyễn Chính Phi cùng Vệ Kiểu -

Tao, quá tao, theo đuổi vợ đến tận viện phúc lợi còn được? ——

A a a a tình yêu của cha mẹ quá ngọt, cẩu lương ăn đến no! Cầu ba mẹ viết hồi ký tình yêu, con mua một trăm cuốn! ——

Ba mẹ, con muốn làm con rể của hai người ô ô ô ——

Ha ha ha ha ai lại nói Tồn Cẩn của chúng ta không thích người nhà mới về, mọi người nhìn xem chương trình, đây là do diễn xuất? Nếu thật là diễn, mời em gái xuất đạo vị trí C! ——

Thu tiền cho thuê từ khi còn nhỏ, tôi cảm thấy chua xót, thật tuyệt khi ở nhà kiếm tiền a -

Lương Tồn Cẩn nhìn bình luận trên mạng ùn ùn không dứt, lại nhìn cha Nguyễn mẹ Nguyễn ở phía đối diện xem chương trình tạp kỹ cũng có thể tình chàng ý thϊếp, nhấp nhấp môi, duỗi tay che lại dạ dày, chính mình cũng có chút no.

“Không phải em nói sau khi xem xong sẽ đi lên học bài sao?” Lương Tồn Cẩn gõ gõ đầu Nguyễn Trà, chủ yếu ban đầu Nguyễn Trà đang ở trên lầu ôn tập những trọng điểm của kỳ thi giữa kỳ.

Nguyễn Trà lắc đầu, cầm lấy trái cây, một phần đưa cho ông cụ Lương, một phần đưa cho Lương Tồn Cẩn, “Nếu coi trọng, phải có thủy có chung, tuy rằng anh chị phía sau em đều không quen biết, nhưng phải tôn trọng người ta, phải xem hết.”

Đang nói chuyện, Nguyễn Trà liền nhìn đến di động kêu không ngừng, vừa mở khóa đã thấy trong nhóm lớp, Tạ Trường An cư nhiên đã phát một đống hình ảnh của Nguyễn Trà ở 《 thân ái sinh hoạt 》, không riêng có hình ảnh, cậu ta còn chế cả gói biểu cảm.

>/>

[ nhân dân tệ không thơm sao.gif]

[ bán cái manh.gif]

[ bạn quá tuyệt vời.gif]

[carry vua của toàn trường.gif]

Nguyễn Trà nhìn chằm chằm một chuỗi gói biểu cảm của Tạ Trường An làm ra, lại xem nội dung nói chuyện phiếm, các bạn trong lớp đang dùng gói biểu cảm của cô đấu nhau, trên mặt nhất thời trống rỗng.

Quá, quá xấu hổ!!!

Lương Tồn Cẩn vừa thấy liền cười, “Ha ha ha ha ha, các bạn cùng lớp của em quá tuyệt vời, Trà Trà, mau gửi gói biểu cảm cho anh, anh phải lưu lại.”

Nói xong, sợ Nguyễn Trà không cho, tay mắt lanh lẹ đoạt di động của Nguyễn Trà, trực tiếp lưu giữ gói biểu cảm, sau đó gửi từng cái cho chính mình, “Bạn học của em tên, tên gọi Tạ Trường An này, quả thực là nhân tài, em xem hình của gói biểu cảm, không chỉ đáng yêu, từ ngữ cũng hợp với biểu cảm.”

Lương Tồn Cẩn vừa dứt lời, mắt đã thấy một bạn học tên là Hoàng Giai Giai, đồng dạng một hơi thả ra mấy cái gói biểu cảm, chụp hình, lự kính tất cả đều không đến chọn, nhìn qua giống như cùng Tạ Trường An tranh sủng, đấu võ đài.

Anh ta dùng khuỷu tay chọc chọc Nguyễn Trà, cười hề hề bỉ ổi, “Em gái a, nhìn không ra, em không chỉ có duyên với người khác giới, ngay cả duyên với người đồng giới cũng tốt như vậy?”

“Ngao!”

“Cái thằng nhóc hồ đồ này! Nói gì đâu”

Ông cụ Lương ngồi ở bên trái của Nguyễn Trà, nghe xong những gì Lương Tồn Cẩn nói, một cái tát thật mạnh chụp đi xuống, “Nói bậy gì đâu! Trà Trà 17 tuổi còn không đến, cháu nghĩ Trà Trà giống cháu a, cấp hai cấp ba lại đi yêu sớm, chính sự thì không làm!”

“Ngao ngao ngao, ông nội đừng đánh, đừng đánh!” Lương Tồn Cẩn có khổ mà nói không nên lời, ông nội nhà mình thân thể ngày càng khỏe mạnh không nói, đánh người cũng càng thêm trôi chảy.

Nguyễn Trà nhìn Lương Tồn Cẩn bị ông cụ Lương đuổi theo chạy khắp phòng khách, ôm bụng ha ha ha cười to, mà cha Nguyễn mẹ Nguyễn, hai người bác cả Lương gia, vui cười giống nhau.

Đường Họa thậm chí lấy ôm gối đi chặn đường hố con trai, “Cho con dám nói tào lao, xứng đáng tiểu tử thúi!”

“A! Tha mạng a! Cháu sai rồi, cháu thật sự sai rồi! Cháu có tội a!”

Nguyễn Chính Phi xem náo nhiệt còn chê chuyện chưa đủ lớn, “Ha ha ha ha ha, cha, Trà Trà nhà ta còn nhỏ, cũng không thể để Tồn Cẩn dạy hư được!”

Nghe vậy, Lương Tồn Cẩn không vui, “Dượng, dượng từ nhỏ đã chạy đến viện phúc lợi ngồi xổm đợi cô cô của cháu, dượng không có tư cách nói những lời này nhất!”

Ông cụ Lương đánh xong Lương Tồn Cẩn, bớt thời giờ gật đầu, “Đúng vậy, con không tư cách nhất!”

Nguyễn Chính Phi: “……” Được rồi.

Nguyễn Trà nhìn cả gia đình hoà thuận vui vẻ trước mắt, chỉ cảm thấy trong lòng thoải mái kỳ lạ.

Tuy rằng đời trước ở trong sách rất tăm tối, nhưng một màn đang xảy ra trước mắt cô là chân thực.

Xem xong chương trình tạp kỹ đã là 10 giờ, Nguyễn Trà cầm ly trà trái cây, lê dép lê lên lầu tiếp tục học tập, ba Nguyễn mẹ Nguyễn đang cười cũng không hẹn mà cùng hướng trên lầu nhìn lại, nụ cười từ trước đến nay vô tâm vô phế cũng trộn lẫn chút lo lắng.

Họ nhìn thấy, bắt đầu từ tuần trước, con gái đã có tâm sự.

Nguyễn Trà không nghe thấy tiếng lòng của cha mẹ mình, bị người một nhà ồn ào, tâm tình thoải mái, trở lại ôn tập với tâm trạng thật tốt, còn có ba ngày nữa là thi giữa kỳ, cô cần phải nắm chặt thời gian, kiểm tra tháng trước, Nhâm Khinh Khinh đạt được điểm cao môn toán trong hai mươi phút, cho Nguyễn Trà một hồi chuông cảnh báo.

【 ong ——】

Nguyễn Trà nhìn di động đang kêu, cho rằng là Hoàng Giai Giai cùng Tạ Trường An lại gửi gói biểu cảm, tuy rằng có chút xấu hổ, nhưng trong lòng lại rất rất tò mò.

Từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên cô là nhân vật chính của gói biểu cảm!

Nguyễn Trà click mở WeChat, thấy mọi người trong lớp vẫn như cũ đấu nhau, mà Phó Thầm, đã gửi tin WeChat mới.

【 phó ưu tú · phi cá mặn · thật tinh mắt: Ý tưởng giải bài toán mà em gửi hôm qua quả thực đơn giản và rõ ràng hơn, hơn nữa có thể phá bẫy của câu hỏi thứ hai. [ hình ảnh.jpg]】

Sau khi đọc xong quá trình mà Phó Thầm viết trên ảnh, Nguyễn Trà nhoẻn miệng cười, trả lời tương đối tự tin “Nói câu không khiêm tốn, em cảm thấy bản thân nắm chắc dành được vị trí thứ nhất ở kỳ thi giữa kỳ.”

Sách mô phỏng, sách luyện tập, cô đã làm bài kiểm tra trong vài ngày, từ 140+ lên tới 145+, thậm chí suýt đạt được điểm tuyệt đối.

Nguyễn Trà cảm thấy kỳ thi giữa kỳ trừ bỏ ngữ văn cùng tiếng Anh, bởi vì cho điểm có chứa tính chất cá biệt chủ quan, khó mà nói có đạt được hay không, toán học cùng lý, xác suất cô đạt được điểm tuyệt đối rất lớn.

Biến số duy nhất là câu hỏi bổ sung trực tiếp quyết định cô có thể đạt được 150 điểm hay 160 điểm môn toán.

【 phó ưu tú · phi cá mặn · thật tinh mắt: Mục tiêu thực không tồi, anh chờ vị trí thứ hai. 】

Nguyễn Trà xem xong, đang muốn hỏi Phó Thầm có xem《 thân ái sinh hoạt 》 cống hiến lượng người xem không, nhưng mà không đợi gõ xong chữ, đã nhìn thấy khung chat hiện lên một cái gif, ngay sau đó, tin tức bị rút về.

Nguyễn Trà: “……”

【 Nguyễn Trà: Nếu không nhìn lầm, nhân vật chính trong gói biểu cảm lúc nãy, họ Nguyễn tên Trà? 】

【 phó ưu tú · phi cá mặn · thật tinh mắt: Nhất thời lỡ tay】

Nguyễn Trà: “???”

Trọng điểm ở chỗ anh lỡ tay sao! Trọng điểm ở chỗ anh vô duyên vô cớ lưu gói biểu cảm làm gì!!!