Hunter Chi Dị Sắc Song Đồng

Chương 36: Phá vỡ lời thề

"Orihime..." Madara ngẩn người, nhìn nàng. Dĩ vãng Orihime sẽ không phản kháng hắn, cho dù hắn làm bất cứ chuyện gì. Nhưng hiện tại...nàng lại vì những người mới quen mà chĩa mũi kiếm vào hắn.

"Orihime, vì sao muội làm thế?"

Hắn chậm chạp không tiến lên, cứ đứng đó nhìn nàng thôi. Lòng của nàng run lên, không dám nhìn thẳng vào mắt hắn.

"Ngươi chỉ là đồ giả. Ánh mắt của ngươi, đôi mắt của ngươi, không phải của ca ca ta!"

Miệng Madara giật giật, sau cùng hắn nhếch môi lên.

"Muội nói vậy,  nhưng cũng không thật lòng muốn gϊếŧ ta phải không?"

Nước mắt nàng rơi xuống, nhìn đồng bạn sau lưng, cuối cùng cười khổ.

"Tuy vậy, ta sẽ làm hết sức."

"Ta cũng sẽ làm hết sức, gϊếŧ muội, khiến muội mãi mãi bên cạnh ta."

Dứt lời, hắn và nàng kiếm đối kiếm. Lúc này, bọn họ đã trở thành thù địch của nhau. Mặc kệ thật thật giả giả, ngày hôm nay nhất định ngươi chết ta sống.

【Gϊếŧ Uchiha Orihime, lấy đôi mắt của nàng ta.】

Dù không muốn, nhưng hắn nhất định phải làm vậy. Nội tâm của hắn kì thật rất phẫn nộ, phẫn nộ muốn phá hủy tất thảy.

---Nếu hắn thật sự làm tổn thương nàng, vậy dù cho Omokage chi phối được hắn, hắn cũng sẽ gϊếŧ hắn ta!

"Hỏa độn: đại hỏa cầu hủy diệt!"

"Hỏa độn: đại hỏa cầu hủy diệt!"

Hai người cùng so chiêu, nhưng thượng phong thuộc về Madara. Hắn mạnh hơn nàng không biết bao nhiêu lần.

Trong ánh lửa tận trời, hai người từng bước lao về phía nhau, chậm rãi, chậm rãi chĩa kiếm vào nhau.

【Ca ca sẽ không bao giờ thương tổn Orihime.】

【Orihime yêu nhất ca ca!】

Là tiếng ai đã từng nỉ non, là tiếng ai đã từng hứa hẹn.

Là ai đã thề sẽ bảo vệ, là ai đã nói sẽ mãi yêu.

Giờ khắc này chúng ta, là kẻ thù.

"Keng keng keng"

Đao phong kiếm quang, hai người dồn hết sức lực mà đánh. Kiếm thuật của Orihime hơn hẳn Madara, vì chính Izuna đã dạy nàng.

Khi hỏa hoa tan biến, Orihime đã đâm xuyên qua cánh tay Madara.

"Muội mạnh lên nhiều rồi."

"Ngươi đừng nói nữa!"

Nàng quát lên. Nàng sợ, sợ hãi nếu cứ như vậy, nàng sẽ không nhẫn tâm làm chuyện này.

"Hỏa độn: phượng tiên hỏa thuật!"

Từng đốm lửa từ miệng hắn phun ra, nhanh như tên lửa, mạnh như bom mìn.

Nàng nhắm mắt lại, sau đó mở bừng mắt! Màu đỏ Sharingan diễm lệ như máu, nhìn hắn chăm chú.

Madara bị rơi vào ảo thuật, nhìn Orihime bằng ánh mắt tự hào. Muội muội của hắn, đã trưởng thành như vậy a...

Tuy nhiên, trong lòng hắn cũng có chút may mắn. May mắn hắn không có mắt, phải dùng mắt thông thường. Nếu không, có lẽ hiện tại Orihime đã ngã xuống.

Nàng tụ tập Chakra vào mắt, nhìn hắn chằm chằm:

"Tự sát đi, Uchiha Madara!"

Tay hắn nâng lên, thanh kiếm cũng theo đó mà để sát trước ngực. Ngay khi nàng thở nhẹ ra, muốn xoay người không nhìn cảnh này thì Itama đã hét lên:

"Tránh ra đi, Orihime!"

Nàng ngẩn ra, sau khi nghe tiếng xé gió ở phía sau thì đã muộn.

Lưỡi kiếm đâm xuyên qua ngực nàng, máu tươi bắn ra nhiễm đỏ mặt đất. Môi nàng giật giật, cười khổ.

Đúng là mới chỉ mấy chiêu thì làm sao đánh bại ca...Biệt Thiên Thần..thật sự là mạnh sao?

Kiếm rút ra, nàng mất đà ngã xuống. Một thân ảnh đầy máu đỡ lấy nàng, sau đó quăng cho Feitan ở phía sau.

"Bảo vệ nàng!"

Dứt lời, hắn đã tiến lên. Thân hình hắn hoà vào khói bụi, lao về phía Madara:

"Ta sẽ không để ngươi hại nàng!"

Quá khứ tốt đẹp cũng chỉ là quá khứ.

Tồn tại, chỉ có hiện thực vô tình.