Hunter Chi Dị Sắc Song Đồng

Chương 19: Ngủ cùng Kuroro

Sau khi ăn xong Orihime ngồi trên ghế ngáp ngắn ngáp dài. Đúng lúc nàng mí mắt tranh đấu thì Feitan trở về.

Feitan ánh mắt lướt qua đội viên sau đó khả nghi dừng trên người nàng một chút. Tất nhiên không có ai để ý. Lực chú ý của mọi người đều tập trung vào một tên người bê bết máu trên tay hắn.

"Đây là..."

Kuroro che miệng theo quán tính, cười cười.

Feitan gật đầu, nói:

"Người của Nguyên lão hội."

Sau đó Feitan không nói gì thêm kéo tên kia lên trên phòng.

Suốt cả quá trình Orihime hai mắt mắt nhắm mắt mở, đầu óc mơ hồ. Cho đến khi nghe thấy tiếng đóng cửa trên phòng nàng mới bất giác phản ứng lại.

Muốn đi đến tra tấn thất, là phải đi qua phòng của Feitan.

Mà phòng của Feitan chính là phòng của nàng.( thật sự?)

Tên kia người đầy máu, nên trọng điểm chính là...

Phòng đã bẩn càng thêm bẩn??

Mặt nàng lập tức thế này: (°▽°)

Sau đó, một tiếng thét vang lên:

"Feitannnnn!!!!!"

Mọi người nghe tiếng gào bi thống lập tức hé mắt, Orihime hai mắt rưng rưng phi thân lên tầng, nhìn căn phòng bị quẹt một đường máu dài tanh tưởi lập tức lung lay trong gió.

Phòng phòng phòng phòng phòng của nàng aaaaa!!!

Có lẽ chưa ai nói, Orihime có khiết phích.

Feitan vừa đưa kìm vào chuẩn bị rút móng tay nghe tiếng thét của nàng tay run lên, trật một cái máu tươi văng đầy ra sàn. Kèm theo là tiếng kêu như heo chọc tiết của tên kia.

Nhíu nhíu mày ném kìm đi Feitan ló đầu ra đã thấy Orihime ngón tay đẩu a đẩu nhìn hắn, răng nanh cắn chặt.

"Chết tiệt Feitan!!"

Feitan mặt thộn ra, chưa hiểu gì đã thấy Orihime đóng sập cửa chạy xuống, ngồi trên ghế ngây ra.

Lại đánh cướp phòng của ai đây...

Ngẩng đầu lên bắt gặp ánh mắt đen láy của Kuroro Orihime tay trái đấm vào tay phải.

"Thân ái Kuroro~~" Orihime kéo dài giọng ra "phòng của ngươi ta mượn thế nào?"

Kuroro nghe nàng gọi "thân ái Kuroro" mà thấy não cả ruột ra, nghe câu tiếp theo lập tức thoát khỏi ảo tưởng.

Ni mã. Nàng định cướp phòng hắn mới nói thế sao?

Trước ánh mắt lấp lánh không ai dám nhìn thẳng của Orihime Kuroro bất đắc dĩ gật đầu.

..

"Nàng rất thân thuộc với mọi người à?"

Phinks ngồi trong góc phòng, nghiêng đầu đánh giá chạy như bay Orihime.

"Đúng thế. Chúng ta rất thích nàng!"

Uvogin vỗ vỗ lưng Phinks cười to khiến hắn suýt nữa ngã xuống.

"Trông nàng không giống như người ở đây..."

Đơn thuần (?) trong sáng, sạch sẽ không có chút nào là hắc ám bẩn thỉu tại nơi này.

"Nhưng nàng thuộc sở hữu của lữ đoàn...không, nàng là đồng bạn của chúng ta."

Kuroro nhếch miệng cười một tiếng, trong mắt sáng tối không rõ.

Sau khi vào phòng của Kuroro Orihime lập tức há hốc với lượng sách trong phòng.

Nhiều sách không nói làm gì nhưng tại nơi như thế này...không biết hắn cướp ở đâu ra.

Mí mắt lại rũ xuống nàng nghiêng người ngã lên giường, ngủ luôn.

Đến tối, nàng cảm giác được trên mặt ngưa ngứa, nhưng đối lữ đoàn có yêu Orihime cảm giác được hơi thở quen thuộc cũng không có tỉnh lại mà tiếp tục ngủ tiếp.

Tiếp theo giường lún xuống, không cảm giác không thoải mái nàng cũng chả thèm để ý ngủ như chết.

Kuroro nương ánh trăng nhìn nàng, đôi mắt xẹt qua một đạo kim quang.