Trò Chơi Đổi Vợ

Chương 9: Anh làm em như vậy có thoải mái hay không (H)

Du͙© vọиɠ cùng sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ của việc trái với đạo đức giống như một đóa hoa anh túc vừa nguy hiểm lại mê người, lay động dụ hoặc dươi ánh đèn yếu ớt.

Đầu óc Lâm Thiển mơ màng choáng váng, túm lấy cánh tay của người đàn ông, móng tay cắm sâu vào lớp cơ bắp căng chặt.

Hôm nay nơi riêng tư mẫn cảm nhất của chính mình lại lần nữa bị người đàn khác ngoài chồng mình xâm nhập. Lần trước ở spa, cô có thể giả bộ không hay biết gì, mới sẽ để nhân viên mát xa đeo khẩu trang kia lén thực hiện được.

Nhưng bây giờ, người đàn ông tên Bùi Hành Trì này đang ôm cô. Gậy thịt thuộc về chồng của người khác đang đỉnh nơi cửa mình ướt dầm dề của chính mình, không ngừng cọ xát, tiến sâu. Cảm giác tê dại quen thuộc che trời lấp đất ập tới, như thủy triều nhấn chìm cô.

Đó là sự vui sướиɠ cùng với cao trào mà trước nay chưa từng có khi làm chuyện ấy cùng với chồng.

“Ưʍ...”

Hơi thở của cô trở nên nặng nề, tận nơi sâu thẳm trong cơ thể ngày càng rung động, hoàn toàn nói không nên lời từ chối. Trong lòng vừa khát vọng lại vừa rối rắm, nếu không phải bản thân đã có gia đình, chắc chắn sẽ bị người đàn ông này mê hoặc, cùng anh rơi xuống vực sâu của du͙© vọиɠ...

Khương Đào nói: “Em sẽ cảm thấy mâu thuẫn, có nghĩa là em cũng khao khát và ham muốn...”

Lẽ nào vốn dĩ trong xương cốt của chính mình chính là một người phụ nữ dẫm đãng sao?

Lâm Thiển cắn môi, nước mắt thẹn thùng xoay vòng nơi hốc mắt.

“Sao lại khóc rồi?”

Hiện tại Bùi Trì Hành đang cảm thấy thoải mái đến độ trực tiếp thở dài, thật chặt, đúng là động thần tiên. Anh vừa mới cắm vào bên trong, từng lớp nếp gấp của mị thịt đã hút chặt lấy qυყ đầυ. Vách tường bên trong mềm mại như thể chú sò tươi ngon đang kẹp chặt lấy mình không buông. Từng đợt kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt cùng với sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ cuồn cuộn trào dâng, vô cùng thoải mái.

Người phụ nữ trong lòng khẽ chớp hàng mi, bên trên đó vẫn còn đọng những giọt lệ óng ánh, nhưng lại khiến anh cảm thấy hơi lo lắng.

“Lâm Thiển... Nếu như em không đồng ý thì anh sẽ đi ra.”

Người đàn ông hôn những giọt nước mắt của cô an ủi, rút chính mình rời khỏi lỗ nhỏ khít chặt của người phụ nữ phát ra một tiếng “nhép”, nhìn đôi mắt đỏ hồng của cô, cố gắng đè nén du͙© vọиɠ. Qυყ đầυ lại quét qua cửa mình của cô hết lần này đến lần khác, điên cuồng cọ xát khe thịt.

Bùi Hành Trì vẫn không cam lòng, ngồi lên chiếc ghế đẩu trong phòng thay đồ, tách đôi chân của Lâm Thiển ra, kéo tay cô nắm lấy con quái vật khổng lồ phía dưới của mình rồi nhìn cô chăm chú với ánh mắt đầy khao khát.

“Lâm Thiển...” Anh lại hôn lên đôi môi khẽ mở của người phụ nữ, đầu lưỡi trơn trượt chui vào trong miệng cô dây dưa một lúc: “Anh sẽ không cắm vào trong, chỉ cắm mấy cái không sâu như lúc nãy có được không? Rất thoải mái, em sờ thử xem nó có lớn không?”

“Thật lớn...” Ánh mắt Lâm Thiển mơ màng, không tự chủ được thốt ra lời khen ngợi.

Đây vẫn là lần đầu tiên bản thân cô sờ gậy thịt của người đàn ông khác, uy phong thô to, nóng đến bỏng tay. Ngón tay cô vuốt ve đôi chút, gậy thịt lập tức hưng phấn đến độ nhảy bật lên, kí©ɧ ŧɧí©ɧ lỗ nhỏ của cô lại chảy ra một dòng nước ấm áp.

“Em đúng là được làm từ nước.” Bùi Hành Trì không nhịn được khen cô, nắm tay cô nhét qυყ đầυ vào trong cửa mình một lần nữa, sau đó nhẹ nhàng đưa đẩy, vừa động vừa thở hổn hển hỏi: “Bên trong của em thật ấm áp, vừa trơn lại vừa ướt, kẹp anh thật thoái mái. Lâm Thiển em có thoải mái không?”

Người phụ nữ không nói gì cả, vòng eo không ngừng ngửa ra sau, trong cổ họng phát ra những tiếng rêи ɾỉ tựa như vừa đau đớn lại vừa vui thích. Qυყ đầυ của người đàn ông không ngừng tấn công âm dế mẫn cảm của chính mình. Tất cả mọi cảm giác đều tập trung xuống bên dưới, cô muốn chạy trốn nhưng lại luyến tiếc, tìиɧ ɖu͙© đã hoàn toàn được khơi lên.

“Có thoải mái không? Anh làm em như vậy có thoải mái không?” Người đàn ông lại khăng khăng muốn có được câu trả lời.

Viên trân châu liên tiếp bị qυყ đầυ nóng bỏng như lửa cọ xát, như thể bị điện giật, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt dồn dập ập tới như những con sóng lớp này cao hơn lớp trước. Cuối cùng Lâm Thiển không chịu nổi, thốt lên:

“Thoải mái... Thật thoải mái...”

“Anh cũng rất thoải mái, thật muốn cắm em... Nhưng anh đã đồng ý với em rồi...”

Trên trán Bùi Hành Trì đã lấm tấm mồ hôi, anh cắn cánh môi cô, qυყ đầυ nhanh chóng đưa đẩy nơi cửa mình, đυ.ng vào nơi mẫn cảm của người phụ nữ hết lần này đến lần khác.

“A… A…”

Lâm Thiển đã ý loạn tình mê, ôm cổ người đàn ông quên hết tất cả hôn trả người đàn ông, mặc cho qυყ đầυ thô to của chồng người khác đang ra ra vào vào trong cơ thể của mình, mang theo từng đợt sóng nước...

Trong lòng còn có một giọng nói rất khẽ vang lên an ủi chính mình: “Đây không phải là đang làʍ t̠ìиɦ, anh ấy chỉ tiến vào một chút thôi, không sao cả.”