Trò Chơi Đổi Vợ

Chương 7: Bị chồng của người khác ngậm vú ( hơi H)

“Anh làm gì?”

Trái tim Lâm Thiển đập thình thịch, không nghĩ tới người đàn ông này lại to gan như vậy. Đây là nơi công cộng, anh không hề bận tâm hay lo lắng mà hôn cô, nhỡ đâu Khương Đào phát hiện cô rời khỏi đến tìm mình thì sao?

Cô chống cự kịch liệt, cắn chặt môi, nhắm chặt khớp hàm, hốt hoảng lùi về phía sau hai bước, lưng suýt chút nữa đυ.ng phải tường. Bùi Hành Trì vươn lòng bàn tay ra chặn trên bức tường gạch men, vây lấy cô trong ngực mình. Bàn tay còn lại giữ chặt lấy chiếc eo thon tinh tế bóng mịn của cô.

Bầu không khí ái muội dao động trong không khí, cơ thể của Lâm Thiển hơi nóng lên. Người đàn ông khóa chặt cô trong lòng mình, không hề có ý định buông ra.

“Lâm Thiển...”

Bùi Hành Trì gọi tên cô, giọng nói trầm thấp như cơn gió mát lướt qua bên tai: “Cô có biết không, một người phụ nữ rơi lệ ở trước mặt một người đàn ông, là đang mê hoặc anh ta...”

“Anh có bệnh à?”

Lâm Thiển cảm nhận được ánh mắt người đàn ông này đang nhìn mình ngập tràn nguy hiểm, dáng vẻ như thể một con thú dữ đói khát chuẩn bị cắn nuốt con mồi vào trong bụng bất cứ lúc nào.

Cô có chút buồn bực, buổi tối khi dùng bữa, rõ ràng Bùi Hành Trì còn chướng mắt mình, lẽ nào bởi vì bây giờ cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của cô khiến anh ta đột nhiên bốc đồng?

Quả nhiên đàn ông đều là động vật thị giác!

Không, cô lại nghĩ, cũng chẳng phải vì mình lớn lên xinh đẹp hay có mị lực đến nhường nào. Kiều Mộ Ngưng vợ anh ta chính là một người đẹp hàng thật giá thật, bản thân nào có xinh đẹp bằng cô ta?

Nhưng hoa nhà không thơm bằng hoa dại, vẫn là vợ thằng khác tốt hơn. Đàn ông đều là đứng núi này trông núi nọ. Người đàn ông có tuấn tú điển trai đến đâu đi chăng nữa cũng không thoát khỏi bản năng động vật của họ, theo đuổi phụ nữ tìm sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ mới mẻ cùng với niềm vui sướиɠ mà tìиɧ ɖu͙© mang lại. Chẳng qua xã hiện đại tôn sùng chế độ một vợ một chồng nên họ mới thu liễm đôi chút.

“Loại chuyện này có ý nghĩa sao?”

Trong lòng cô vẫn hơi chua xót, cô đã rời khỏi bãi biển một lúc lâu nhưng Khưogn Đào hoàn toàn không hề tới tìm. Bọn họ mới kết hôn chưa đầy một năm đâu.

“Thử cùng tôi thì sẽ biết…”

Môi lưỡi nóng bỏng của Bùi Hành Trì lại hôn cô một lần nữa.

“Thả lỏng nào...” Anh cạy mở hàm răng của Lâm Thiển, đầu lưỡi mạnh mẽ chui vào bên trong, quấn lấy lưỡi cô rồi mυ'ŧ.

“Ưʍ...”

Lâm Thiển đứng bất động không có đẩy người đàn ông ra, vì chuyến du lịch lần này, cô và Khương Đào mỗi người đều ở công ty của mình tăng ca, đã lâu rồi chưa quan hệ vợ chồng. Thật ra kể cả lúc không bận rộn, hai người quan hệ cũng không được coi là thường xuyên. Cô muốn biết chính mình vẫn luôn theo đuổi quan niệm tình yêu và tìиɧ ɖu͙© là một, không thể chấp nhận được việc quan hệ mà không có tình yêu. Vậy nếu tình yêu không tìиɧ ɖu͙© thì sẽ đi đâu về đâu đây?

“Anh nói bây giờ họ đang làm gì nhỉ?”

Cô bị anh hôn đến độ sắp không thở nổi, cô thở hổn hển hỏi. Đúng như ý muốn nhìn thấy đôi mày đẹp của người đàn ông nhíu lại, quả nhiên người đàn ông nào cũng không thoải mái khi bị cắm sừng đâu nhỉ.

Bùi Hành Trì nhìn người phụ nữ trong lòng với ánh mắt sâu thẳm, để cô ôm lấy chính mình. Đầu lưỡi lại lần nữa dễ dàng chui vào trong miệng người phụ nữ, càn quét ngang dọc, bàn tay với khớp xương rõ ràng ngao du vuốt ve toàn bộ cơ thể cô.

“Ưʍ...”

Lâm Thiển không ngừng thấp giọng nỉ non, cả người tê dại, có chút ngăn không nổi tình cảm mãnh liệt dạt dào của người đàn ông.

Bùi Hành Trì này có vẻ ngoài điển trai, kinh nghiệm càng phong phú, biết được điểm mẫn cảm của người phụ nữ. Tiết tấu động tác vừa phải, không hề khiến người ta phản cảm một chút nào.

Người đàn ông cởϊ áσ trên người ra, để lộ vùng ngực và phần bụng rắn chắc không hề có chút mỡ thừa nào cả. Đường cong cơ bắp săn chắc tuyệt đẹp, gậy thịt cứng rắn ngẩng cao đầu bên trong quần.

“Lâm Thiển...”

Dưới ánh đèn yếu ớt, người phụ nữ có gương mặt thanh tù càng thêm yêu kiều mê người. Ngực cô không coi là rất lớn nhưng màu sắc hồng hào, hình dáng hoàn hảo, một bàn tay của mình vừa vặn nắm lấy.

Bùi Hành Trì cúi người khẽ mυ'ŧ nụ hoa kiều diễm kia. Trước ngực Lâm Thiển tê dại kɧoáı ©ảʍ trào dâng, đầṳ ѵú không tự chủ dược mà run lên, như đóa hoa lê khẽ run bất lực túm lấy mái tóc đen nhánh của người đàn ông, lực hút kia càng mãnh liệt hơn.

Thật thoải mái, Lâm Thiển khẽ thở hổn hển, ánh mắt mê mang, đây chính là niềm vui sướиɠ mà Khương Đào muốn cho mình hưởng thụ đúng không?

Người đàn ông tuấn tú này là chồng của người khác, nhưng lại say mê hút đầṳ ѵú của cô trong căn phòng thay đồ nho nhỏ này. Du͙© vọиɠ và lý trí đang giằng co kịch liệt trong đầu, trong lòng Lâm Thiển vừa hy vọng anh dừng lại nhưng cùng lúc đó cũng muốn anh tiếp tục...

Trong lúc ý loạn tình mê, người đàn ông bàn tay xoa nắn cặp mông tròn trịa vểnh cao của cô di chuyển xuống phía dưới, chui vào giữa hai chân, ngón tay linh hoạt nhẹ nhàng tách hai cánh hoa phấn nộn, chạm vào nơi mẫn cảm của cô một chút.

“Có từng tự mình an ủi?” Anh hỏi.