Lúc máy bay hạ cánh xuống đảo Cách Lăng, đầu óc Lâm Thiển vẫn còn choáng váng, không biết ma xui quỷ khiến thế nào lại đồng ý với Khương Đào chồng mình, bay mấy ngàn km tới tham gia trò chơi giao lưu kết bạn gì đó.
Bọn họ kết hôn còn chưa đầy một năm, nhưng lại ở bên nhau đã ba năm. Khương Đào là đàn anh thời đại học của cô, lớn hơn cô hai cấp, có vẻ ngoài tuấn tú điển trai, sau khi tốt nghiệp họ đã gặp mặt cha mẹ đôi bên rồi cứ thế kết hôn.
Cô là một người phụ nữ bảo thủ, nụ hôn đầu tiên cùng với đêm đầu đều dành cho chồng mình, thậm chí đến tận đêm tân hôn mới hiến dâng tấm thân trong trắng của chính mình.
Lâm Thiển cũng lờ mờ biết được Khương Đào làʍ t̠ìиɦ với mình cũng không phải thật sự chuyên chú, hay nói cách khác là không vừa lòng lắm, lại nói hai người họ vẫn coi là vợ chồng son.
Tần suất làʍ t̠ìиɦ cũng không nhiều, ban đầu cô cho rằng là do công việc của cả hai quá áp lực. Mãi cho đến khi phát hiện Khương Đào trốn ở phòng làm việc xem video AV, đối với màn hình nhanh chóng loát động, trong miệng thở hổn hển từng đợt. Dáng vẻ đó còn kích động hơn nhiều so với lúc làm với mình...
Tuy rằng xong việc chồng cô cũng đã giải thích, là bởi vì ngày đó cô đang có dì cả tới thăm, mà chính mình bỗng cực kỳ muốn nên mới tự an ủi trước máy tính. Hơn nữa mấy ngày sau còn an ủi cô bằng chính cơ thể mình một phen, nhưng bóng ma tâm lý trong lòng Lâm Thiển vẫn chưa tiêu tan.
Một người phụ nữ không có sức hấp dẫn làʍ t̠ìиɦ đới với chồng mình, thì làm sao có thể cảm thấy vui sướиɠ đây?
Nhưng Khương Đào cũng không có làm ra những chuyện lung rung rối loạn kia ở bên ngoài. Khi sinh hoạt anh ta vẫn tỏ ra dịu dàng ân cần săn sóc cô, rất hiếu thảo với cha mẹ vợ. Đầu năm cha của Lâm Thiển bị viêm ruột thừa phải nằm viện, Khương Đào đi theo chăm sóc chạy ngược chạy xuôi, còn ở bệnh viện trông chừng ba tối. Mỗi lần mẹ của cô nhắc tới anh con rể này, đó là nhịn không được giơ ngón tay cái lên, gặp ai cũng khoe ra.
Lâm Thiển nghĩ, hình như bắt đầu từ lần mình tình cờ bắt gặp Khương Đào tự an, anh ta trở nên không hề kiêng dè. Đôi khi còn lôi kéo cô cùng nhau xem những video khiến người ta đỏ mặt tía tai kia. Hóa ra Khương Đào thích chơi lớn. Trên màn hình có cảnh hai nam một nữ cơ thể trắng bóng giao triền, còn có cả nam nam nữ nữ cùng nhau làʍ t̠ìиɦ. Thậm chí làm được một lúc lại trao đổi bạn tình dưới thân. Cô có chút căng thẳng luôn vội vàng tìm cớ rời đi.
“Thiển Thiển.” Lúc thấy cô lại lần nữa muốn chạy, Khương Đào giữ chặt lấy cô, rồi ôm cô ngồi lên đùi mình: “Em đừng tỏ ra chống cự như vậy được không? Tìиɧ ɖu͙© là bản năng của con người, cần phải học cởi mở bản thân hưởng thụ tìиɧ ɖu͙©.”
Anh ta lại cười: “Em có biết đàn ông thích nhất loại phụ nữ nào không? Có thể lên được phòng khách xuống được nhà bếp, còn phải biết lên giường. Thiển Thiển em đã làm được hai việc phía trước rất tốt, anh biết em thẹn thùng, sau này chúng ta cứ từ từ tới có được không?”
Bắt đầu từ lúc đó, thỉnh thoảng Khương Đào lại làm như vô tình rót cho cô một ít tư tưởng, thậm chí lúc làʍ t̠ìиɦ còn hỏi: “Thiển Thiển, em có muốn bị người đàn ông khác cắm em không? Anh tìm cho em một người được không?”
Tất nhiên cô không muốn, trong tư duy của cô chỉ có chồng mình mới được chạm vào cơ thể, chỉ dành cho một mình anh ta. Sao có thể làm cùng với người khác được chứ?
“Khương Đào, có phải anh hết yêu em rồi không? Sao lại hỏi câu hỏi như vậy?”
Người đàn ông thấy cô không vui, cũng không tiếp tục đề tài vừa nãy nữa, mỉm cười giải thích:
“Thiển Thiển, sao anh có thể hết yêu em chứ? Nếu như anh không yêu em còn sẽ chờ em tốt nghiệp, sau đó gấp không chờ nổi cưới em về nhà làm vợ mình sao? Câu hỏi vừa rồi là tình thú giữa hai vợ chồng, không phải đã hết yêu mà hoàn toàn ngược lại chính là vì anh yêu em mới muốn em được hưởng thụ sự sung sướиɠ vô bờ. Anh muốn em trải nghiệm một lần.”
Hôm đó Khương Đào nói rất nhiều, lúc trên giường cũng kích động hơn ngày thường, sau đó lại tìm rất nhiều bức ảnh và video cho cô xem. Lâm Thiển không tỏ rõ thái độ trả lời có lệ với anh ta, không nghĩ tới lần này anh ta lại nhắc tới chuyện muốn tham gia trò chơi giao lưu kết bạn gì đó.
“Thiển Thiển, em đừng sợ, cứ đến đố xem thử không nhất định phải làm gì. Nếu em không muốn chúng ta coi như đi du lịch một chuyện. Chẳng phải em vẫn luôn muốn tới đảo Cách Lăng sao?”
Quả thật cô dự định đã lâu, đảo Cách Lăng có phong cảnh tự nhiên tuyệt đẹp. Trời xanh biển rộng, khách sạn nghỉ mặt trên đảo cũng vô cùng tuyệt vời, là thánh địa du lịch cao cấp. Chỉ có điều tới đó một lần cần phải tiêu tốn mất mấy chục nghìn tệ. Thời đại học không có tiền, chờ sau khi đi làm thì thời gian lại không phù hợp, khó khăn lắm lần này hai người họ mới sắp xếp được kỳ nghỉ. Vì vậy cô thật sự cũng động tâm với lời đề nghị này của Khương Đào.
Khách sạn họ vào ở là một khu biệt thự được tạo thành từ mấy chục căn nhà gỗ nhỏ, tạo hình độc đáo, cây xanh râm mát, phong cảnh vô cùng đẹp. Lâm Thiển hào hứng chụp không ít ảnh, chỉnh sửa xong xuôi định đăng lên vòng bạn bè nhưng một giây cuối cùng lại thu lại. Lần này cô tới đây không phải chỉ du lịch đơn giản. Khương Đào nói đôi vợ chồng kia hẹn gặp mặt họ vào bữa tối.
Người đàn ông họ Bùi, còn người phụ nữ họ Kiều, còn về những chuyện khác cô đều không biết.
Lâm Thiển có hơi căng thẳng, lại nhớ tới những lời an ủi của Khương Đào nói với mình: “Đi xem thử kết giao bạn bè, dù sao là lựa chọn của cả hai bên, mọi người đều đồng ý mới được.”
Cô chắc chắn không muốn, nhưng dáng vẻ hứng thú bừng bừng của Khương Đào khiến cô thốt không ra lời từ chối được.
Lâm Thiển nhanh chóng gặp được đôi vợ chồng cùng tham gia trò chơi giao lưu kết bạn lần này cùng với họ. Đó thế nhưng là một cặp nam nữ có vẻ ngoài xuất chúng.
PS: Mở hố mới, bởi vì tôi không có bản thảo tồn đọng nên mỗi lần mở một hố mới đều viết dựa theo chuyện xưa. Truyện này xem tiêu đề các bạn chắc chắn cũng biết nhất định không có tam quan. Hai đôi vợ chồng thay đổi làʍ t̠ìиɦ, tôi đều sẽ viết rất rõ ràng cả hai bên... Phía sau kết cục tiến triển ra sao tôi còn chưa nghĩ kĩ!
Cặp chính: “Bùi Hành Trì, Lâm Thiển.
Cặp phụ: Khương Đào, Kiều Mộ Ngưng.
Có lẽ sẽ xuất hiện thêm nam phụ tiểu chó săn!