[Conan] Boss Mafia Là Thanh Mai Trúc Mã

Chương 32: Thiên kim nhà Minatsuki

Thôi, bởi vì trình tiếng anh của ta quá "đẳng cấp" nên vẫn viết tiếng việt đi cho lành. Ngu vãi =.=

Chữ nghiêng là nói tiếng anh nha mấy má.

____

"Dừng lại!"

Victoria đột nhiên cảm thấy cổ tay đau xót, khi định thần lại thì mới phát hiện ra cổ tay mình bị một người nắm lấy.

Với tính khí nóng nảy của cô ta, cô ta định vươn tay tát cho kẻ cản trở mình thì khi thấy đối phương là Minatsuki Hariken bàn tay chợt run lên.

Sắc mặt cô ta tái xanh lại, hơi run rẩy.

"Anh Hariken..?"

"Đúng thế, là tôi."

Hắn lạnh lùng trả lời, đôi mắt màu đen tuyền chợt như ẩn hiện những luồng khí lạnh u ám.

Con nhỏ này... Nó..vừa mới....

Tổn thương Chihiro của hắn?

Cố sức kiềm chế sát khí của mình lại, hắn nặn ra một nụ cười ôn hoà.

"Tại sao cô lại đánh em ấy?"

"Tôi..." Victoria hơi cứng lưỡi, dù sao đối tượng là người có gia thế tương đối lớn,  ít nhất là gia tộc cô ta không trêu chọc được. Nhưng sự sợ hãi trong lòng khi bắt gặp ánh mắt và nụ cười nhu hoà của hắm chợt mất tăm. Cô ta chợt nhớ đến hắn ta chính là vị hôn phu mà gia tộc chỉ định cho mình, đánh một con hồ ly tinh thì có là gì? Vì thế, Victoria kiêu ngạo ngẩng cao đầu, khinh miệt nhìn Chihiro:

"Anh Hariken....Con nhỏ kia đυ.ng vào em còn không thèm xin lỗi. Thậm chí cô ta còn nhạo báng em, nói em không bằng gái ở hộp đêm. Hơn hết là, khi em nói hôn phu của em là anh cô ta còn khinh thường, nói muốn cho tập đoàn Minatsuki phá sản...."

Cô ta trợn mắt nói dối, lại còn làm nũng muốn ôm lấy tay của hắn. Cả người cô ta hơi khuỵ xuống ý đồ muốn "đột ngột ngã" để cho hắn đỡ. Nhưng rất tiếc là, hắn không dấu vết tránh ra khiến chô ả ngã lăn ra đất.

Chihiro mặc dù không hiểu lắm bọn họ nói gì nhưng khi thấy cô ả ngã chổng vó dưới đất liền che miệng cười thầm. Bộ dáng này vừa ra lập tức thu được hai ý niệm.

Hariken bất đắc dĩ xoa xoa đầu cô, cười đến ôn nhu. Còn Victoria, sau khi cô ta ngã đã cảm thấy xấu hổ lắm rồi, lại còn bị "hồ ly tinh" cười nhạo, lập tức tính tình đại tiểu thư phát tác. Cô ta vỗ vỗ tay, lập tức một hàng người áo đen xuất hiện, bao lấy hai người, nói đúng hơn ý đồ của bọn họ chỉ có Chihiro mà thôi.

"Bắt lấy nó cho tao." Vừa dứt lời, cô ta uỷ khuất nhìn Hariken: "Anh~Cô ta thật không xem anh ra gì mà! Như thế mặt mũi của anh để đâu? Mặt mũi của em để đâu?"

Câu này cô nghe hiểu, còn chưa đợi hắn trả lời, cô đã thân mật ôm lấy cánh tay hắn, hơi ló đầu ra: "Mặt của cô ở trên mặt cô chứ đâu."

"Ha ha..."

Hariken yêu thương điểm điểm mũi của cô, cười nhạo:

"Con bé này..."

Tiếng nhật Victoria không hiểu nhưng cô ta lờ mờ đoán được Chihiro đang khinh bỉ cô ta. Vẻ mặt thoáng vặn vẹo, khi thấy cử chỉ thân mật của cả hai mà ánh mắt hơi tối tăm:

"Anh Hariken, chỉ là một con ả điếm mà thôi, anh định chống lại gia tộc Andesxen sao?"

"Cô...đang uy hϊếp tôi?"

Victoria ngu ngốc không nhận ra lãnh ý trong lời nói của hắn, vẫn bấu chặt tay căm hận nhìn lũ bảo vệ xung quanh:

"Bắt lấy nó! Còn chờ cái quái gì nữa!"

Hừ.

Hariken khá là khinh thường đảo mắt, vốn định gọi người của hắn đến thì một bàn tay nhỏ bé giật giật góc áo của hắn.

"Anh..." Chihiro hơi lo lắng nhìn xung quanh, nói:" Chúng ta làm gì bây giờ? Gia tộc Andexsen em có nghe qua, đây là gia tộc lâu đời ở Anh Quốc. Chúng ta đắc tội họ như vậy...có ổn không?"

"Không sao." Thần sắc hắn nhu hoà xuống, cười ôn nhu:"Chúng không làm gì chúng ta được đâu, tôi sẽ khiến chúng phải trả giá."

Vừa dứt lời, hắn đã liếc nhìn về phía bụi cây. Người ở trong đó biết trốn không được định quay đầu bỏ chạy thì đã bị hắn gọi lại:

"Chậm đã."

Thanh âm đó tuy nhu hoà nhưng lại khiến tên đó cảm nhận được sư nguy hiểm. Hắn ta sợ hãi, không dám làm gì khác ngoài việc quay lại. Victoria và Chihiro cũng nhìn sang, đó là...một tên chó săn.

Victoria khá là khinh miệt, nghĩ đến nếu làm to chuyện này lên thì người được lợi vẫn là cô ta, vì thế ánh mắt loé loé. Cô ta nhìn Chihiro, dùng giọng điệu trào phúng nói:

"Ôi, con hồ ly tinh này còn thuê sẵn phóng viên để khiến cho mọi người biết mình được anh Hariken bảo vệ nữa à,.."

Vừa nói, cô ta âm thầm liếc nhìn tên chó săn. Hắn ta thấy cái nhìn đó lập tức suy đoán được ý định của cô ta, cũng cười, trong đầu có chủ ý.

Cô ta nói lời này vừa cho chó săn nghe, cũng vừa cho Chihiro nghe. Nhưng tiếc là trình độ tiếng anh của cô cũng chỉ ở hạng khá, nghe không hiểu.

Lúc này, Hariken mới chậm chạp cầm tay của Chihiro lên, cười nhẹ:

"Tiểu thư Victoria làm người thật khiến người ta thấy ngại ngùng mà. Cô, chỉ là tiểu thư của gia tộc Andesxen thôi, lại dám sỉ nhục bảo bối của gia tộc Minatsuki như thế." Ánh mắt hắn nhìn qua vẻ mặt kinh ngạc của Victoria, cười lạnh: "Sỉ nhục tiểu thư của Minatsuki, cô gan lớn."

Vẻ mặt mọi người thay đổi.

Victoria kinh hoàng nhìn vẻ mặt bình thản của Chihiro, chân hơi run lên. Cô ta đổ mồ hôi, một dự cảm không lạnh xuất hiện.

Trước đây, cha của cô ta, Jame Victoria đã nói với cô ta rằng: Muốn lấy lòng Minatsuki Harien, trước hết phải lấy lòng em gái của hắn, tức Minatsuki Chihiro. Trước đây, có một tiểu thư của gia tộc Oliver khi tham gia một bữa tiệc đã cố ý đến chỗ để xe của hắn với ý đồ quyến rũ. Trong lúc đợi hắn xuất hiện cô ta  vô tình nhìn thấy được bức ảnh của một cô bé đang ăn kem trong xe của Hariken, lập tức ghen tỵ và lăng mạ cô bé. Sau đó không biết vì sao mấy hôm sau gia tộc Oliver xuống dốc và sụp đổ. Cô tiểu thư này cũng biến mất không thấy đâu nữa. Jame Andesxen là người khá có chỗ đứng trong thế giới ngầm, vì thế lão ta cũng biết được chút chuyện liên quan đến việc này.

Cuối cùng lão tổng kết lại là, muốn lọt vào mắt hắn, trước hết lọt vào mắt em gái bảo bối của hắn!

Thế nhưng trời cao không thoả nguyện, hết lần này đến lần khác đυ.ng vào ai không đυ.ng, con gái lão lại đυ.ng vào em gái của hắn. Đây nên là...dấu hiệu sụp đổ của gia tộc Andesxen sao?

Sắc mặt cô ta khó coi, nở nụ cười gượng gạo. Tên chó săn hai mắt sáng lên, đã sớm nghĩ đến tiêu đề cho buổi sáng hôm sau. Hai mắt Hariken xẹt qua ánh sáng lạnh, khi nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của cô khi nhìn Victoria và những người khác thì dịu dàng cười.

Hắn muốn cho tất cả mọi người biết được, cô là bảo bối của hắn. Muốn đυ.ng đến cô...không có cửa đâu!