[Tokyo Revengers] Những Ngày Hoàn Lương Của Sano Erika

Chương 18: - Thiên tài kiếm tiền Kokonoi Hajime

Haitani Ran thích ngắm nhìn chị lớn của cậu trong bộ dạng tự tin như thế này. Cậu biết, chị lớn hoàn toàn có điều kiện để tự tin, bởi cậu có thể thấy được, phạm vi bao phủ của Tokyo Akehisa đang lớn dần.

Ở dưới trướng Tokyo Akehisa, tỉnh Chiba có Akehisa, quận Roppongi có Roppongi Cuồng Nộ, khu Ikebukuro có ICBM, quận Shinjuku có Onzoku Kizoku, quận Ueno có Night Dust.

Mặc dù S63 có vẻ chẳng ghê gớm gì mấy, nhưng chúng đều là những băng đảng có tầm ảnh hưởng đối với Tokyo này, nắm chúng trong tay tức là nắm được bất lương một khu. Haitani Ran hưng phấn đến run người.

Quá thú vị! Đúng là không sai lầm khi gia nhập Tokyo Akehisa mà.

Haitani Ran híp mắt. Chị lớn đã bắt đầu tính đến các tỉnh lân cận Tokyo. Một ngày không xa, phạm vi của họ không chỉ gói gọn trong mỗi Tokyo nữa, mà sẽ là vùng Kantou này.

Hẳn sẽ đổi tên chứ nhỉ. Haitani Ran lo lắng. Đến lúc đó cậu sẽ hỗ trợ chị lớn chọn tên. Chứ cứ bừa như chiếc tên Tokyo Akehisa thế này thì sao mà được. Tự nhiên học từ Akehisa lên rồi thấy Tokyo Manji nghe ngầu ghê cái đặt thành Tokyo Akehisa, nghe anh Yuzuha kể mà cậu không tin nỗi luôn ấy.

Erika không biết rằng khả năng đặt tên của mình đang bị cậu nhóc dưới trướng liên tục oán giận. Cô nhìn đồng hồ, đã 9 giờ, và bóng dáng của Kokonoi Hajime chẳng thấy đâu.

Thấy chị lớn cứ nhìn đồng hồ liên tục, Haitani Ran tò mò. "Sao thế chị?"

"Thằng nhóc tên Kokonoi ấy khi nào mới xuất hiện nhỉ? Chín giờ rồi."

"Nếu là thằng nhóc đó thì," Haitani Ran chỉ tay về một tên nhóc tóc đen ngồi ở tầng thứ hai phía dưới. "Kia kìa chị."

...?

"Ủa em?" Erika trừng mắt nhìn cậu nhóc Haitani Ran. Rồi nó ở đó nãy giờ sao không nói?

Haitani Ran cười meo meo như con mèo, le lưỡi trêu chọc chị lớn. Chị không có hỏi sao mà em biết để trả lời chứ.

Hừ. Erika véo má Haitani Ran một cái rõ đau rồi đứng dậy đi đến chỗ của Kokonoi Hajime.

Kokonoi Hajime giật mình khi một cặp đôi bỗng ngồi vào vị trí trước mặt cậu. Đó là một người phụ nữ cao gầy trong chiếc áo ngắn và chân váy đen cũng ngắn nốt, đôi cao gót ít nhất tám phân, tóc hồng bắt mắt và đôi môi đỏ, phong tình khiến người ta không khỏi mặt đỏ tim đập. Bên cạnh là một thiếu niên cao lớn, trông có vẻ hơn tuổi cậu, mắt tím và cây baton khiến cậu ta nguy hiểm hơn hẳn.

Bọn họ là ai? Bọn họ muốn gì? Chẳng phải hôm nay khách hàng của cậu là chủ vũ trường sao?

"Nếu cậu đang suy nghĩ về tên chủ vũ trường này." Erika giải thích. "Nó sẽ không bao giờ xuất hiện nữa đâu. Đừng lo."

Kokonoi rùng mình. Không bao giờ xuất hiện nữa, chẳng lẽ nào...?

Người đàn bà này là ai cơ chứ?

Sano Erika bắt đầu vào vai Michelle.

"Chào cậu. Tôi là Michelle, thủ lĩnh của Tokyo Akehisa. Hẳn cậu cũng đã nghe nói qua về cái tên Tokyo Akehisa nhỉ?"

Không chỉ là nghe nói thôi đâu. Trán Kokonoi nhỏ một giọt mồ hôi. Dù cậu có muốn kiếm tiền đến điên cuồng thế nào, cậu cũng không có gan đυ.ng đến Tokyo Akehisa.

Tokyo Akehisa, một tổ chức bất lương cực kỳ nguy hiểm. Thậm chí nó đang tiến hóa thành một băng tội phạm phạm vi cực lớn.

Tokyo Akehisa là tổ chức bất lương mới thành lập tại Roppongi được nửa năm, từ tháng Tư đã có thông tin về băng nhóm này. Tổ chức này phát triển từ một băng nhóm bất lương nhỏ, ban đầu chỉ có sáu thành viên duy nhất, nhưng sức mạnh lại cực kỳ khủng khϊếp, dưới trướng nó có hàng chục băng bất lương lớn nhỏ.

Trong vòng tháng đầu thành lập, Tokyo Akehisa đã thu về hai băng nhóm lớn ở Roppongi và Ikebukuro là Roppongi "Cuồng Nộ" và ICBM. Ngay sau đó, phạm vi của băng nhóm này bành trướng sang Chiba, Shinjuku và Ueno. Nghe nói, Moebius hùng mạnh của Shinjuku cũng đang trên đà bị thu về Tokyo Akehisa. Tất cả các băng nhóm bị Tokyo Akehisa sở hữu đều bị gán lên cái mác "hợp tác" với những điều khoản đầy hấp dẫn, khiến cho nhiều băng nhóm bên ngoài cũng rục rịch.

Nhưng điều đáng sợ về băng nhóm này không chỉ là địa bàn của nó. Kokonoi nắm chặt tay, móng tay cắm vào lòng bàn tay đến ứ thanh. Cậu vừa sợ hãi, lại vừa hưng phấn.

Tokyo Akehisa để cho các băng nhóm dưới trướng mình đi thu một loại tiền đen gọi là "phí bảo kê", đồng thời thực hiện nhiều giao dịch thuốc phiện trong phạm vi lớn. Trong lúc tìm hiểu cách kiếm ra tiền, Kokonoi còn tìm hiểu được, đường dây của Tokyo Akehisa không dừng lại ở việc buôn bán thuốc phiền mà còn ở lĩnh vực mại da^ʍ, tiền giả và giao dịch vũ khí nóng.

Đây chẳng còn là bất lương nữa, Tokyo Akehisa trong vòng bảy tháng đã trở thành băng tội phạm khét tiếng ở Tokyo, đến cả cảnh sát vào cuộc cũng không thể nắm được Tokyo Akehisa dù cho băng nhóm này chưa bao giờ cố tình ẩn giấu cả. Các băng bất lương quận lân cận đều đang run sợ không biết khi nào sẽ bị Tokyo Akehisa sờ gáy.

Như vậy, Tokyo Akehisa tìm đến cậu để làm gì? Vì tiền ư? Nhưng Tokyo Akehisa đâu có thiếu tiền.

"Tokyo Akehisa không thiếu tiền, nhưng không có nghĩa chúng tôi không có hứng thú với tài năng của cậu."

Erika lấy từ túi một cái thϊếp tên đưa cho Kokonoi, tiếp tục nói.

"Với tần suất hoạt động của cậu, hẳn cậu đang cần một số tiền lớn. Hoặc là, rất lớn, đúng chứ?"

Tấm thϊếp tên nền đen với những dòng chữ vàng in rõ.

TOKYO AKEHISA

MICHELLE - LÃNH ĐẠO TRỰC TIẾP

LIÊN HỆ: xxx - xxx - xxx

"Chúng tôi muốn hợp tác với cậu. Nếu cậu đã biết về Tokyo Akehisa, chắc cậu cũng biết một vài thông tin về các giao dịch của chúng tôi nhỉ."

Đó là một câu khẳng định. Kokonoi ngước mắt, cả người như rơi vào đôi mắt đen sâu không đáy của người phụ nữ tên Michelle.

"Hợp tác với chúng tôi, lợi ích mà cậu nhận được sẽ không chỉ là hàng trăm nghìn hay hàng triệu đâu." Erika giơ lên một ngón tay, môi mỉm cười, đôi mắt to không chớp nhìn về cậu thiếu niên tóc đen. "Hàng chục, hoặc hàng trăm."

Kokonoi chấn động. Hàng trăm triệu! Số tiền mà cậu cần bây giờ là 40 triệu yên. Mà người đàn bà này và băng nhóm của cô ta có thể cho cậu hàng chục cho đến hàng trăm triệu khi giao dịch với họ.

Đây không phải cùng một loại với những gì cậu làm trước đây. Kokonoi hoa mắt. Đây là ở một đẳng cấp khác.

Và điều đó cũng chứng tỏ, mức độ nguy hiểm của nó cũng cao hơn.

"Tôi cần suy nghĩ." Kokonoi nói.

Erika vỗ tay trong lòng. Bé cá dính câu rồi.

"Được. Chín giờ sáng ngày mai, hãy đến tiệm cà phê Eka gặp tôi. Tôi ở lầu hai. Khi tới thì hãy nói tên tôi với nhân viên tại quầy bar."

Erika đứng dậy, rời đi cùng Haitani Ran. Trước khi đi, cô liếc nhìn cậu thiếu niên thiên tài này. Tuổi còn nhỏ mà đã bất chấp vì tiền như vậy, chắc hẳn...

"Cậu biết đấy, chúng tôi hầu như có thể làm bất cứ giao dịch nào được yêu cầu."

"Trao đổi mua bán, bắt cóc tống tiền, cho vay nặng lãi, thay thế tiễn người lên Tây Thiên, vân vân."

Kokonoi giật mình, nhìn theo bóng lưng của cặp đôi vừa rời đi. Ý người đàn bà đó là gì?

Thay thế tiễn người lên Tây Thiên, chẳng phải là thay mặt gϊếŧ người diệt khẩu sao? Kokonoi trợn to đồng tử.

Thì ra, đây chính là giới tội phạm à?

Chờ đã, Kokonoi Hajime giật mình, lúc này, cậu mới chú ý đến trọng điểm lời nói của Michelle.

"Cho vay nặng lãi...?"