Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Cầu Bình Yên

Chương 6

"Hoa thơm thật đó"Minh Hân cảm thán.Trong khi cô đang vui vẻ thì ai kia lại đang rất tức giận.Thanh Huyền mặt tối sầm lại:"Thật là muốn làm ta tức chết mà."Nàng hiện tại muốn hung hăng đè người kia xuống,mạnh mẽ đánh dấu chủ quyền nhưng hiện tại đang ở nơi đông người nên không thể.Đã vậy còn cho ta ăn bơ nữa chứ.Nàng hầm hực bỏ đi để lại cô một mình.Một người cũng đen mặt không kém là Y Nguyệt.Nàng ta cắn ngón tay:"Rõ ràng là đã bảo bọn hắn phải tìm một chỗ vắng vẻ mà xử lý mà,sao lại để Thanh Huyền tìm thấy."Vừa ngước mặt lên,Y Nguyệt bắt gặp khuôn mặt của cô.Tuy cách nhau khá xa nhưng Y Nguyệt vẫn có thể quan sát được trong mắt đối phương đang hiện lên ý cười.Y Nguyệt rùng mình,chẳng lẽ bị phát hiện rồi!

Ngay lúc nàng ta đang hoảng hốt,một giọng nói vang lên:"Hoàng thượng giá lâm."

Mọi người quỳ xuống,đồng loạt hô to:"Hoàng thượng vạn tuế,vạn tuế,vạn vạn tuế"

"Các ái khanh bình thân.Hôm nay ngày lành tháng tốt,là một ngày thích hợp để chúng ta tụ họp.Nếu các ái khanh ai có tơ duyên gì thì hãy nói với trẫm,trẫm sẽ thành toàn."

Cô đang suy nghĩ làm sao để giúp nữ chính thuận lợi đến với nam chính mà không gặp bất trắc gì thì một giọng lạnh lùng vang lên:"Này,sao ngươi không thử nói với Hoàng Thượng về ước định của mình."Cô quay đầu,đứng trước cô là một nam nhân cao lớn,khuôn mặt đầy các vết tích của thời gian,đôi mắt lạnh lùng liếc nhìn cô

"Nữ nhi tham kiến phụ thân đại nhân"cô hành lễ(Tác giả:Đây là cha của nữ chủ nha,hổng phải tui đâu,tui còn trẻ và đẹp trai lắm😂)

Phụ thân của nguyên chủ,Cố Minh Tùng,là một trong những lão tướng có công rất lớn trong việc chống giặc ngoại xâm.Ông được rất nhiều người ngưỡng mộ vì sự quyết đoán,nghiêm khắc.Kế bên ông là mẹ của nguyên chủ,Cố Minh Tuyết,bà theo như mô tả là một người mẹ hiền dịu nhưng lại khá thiếu quyết đoán nên bà khá nghe lời chồng.Vì vậy,nguyên chủ hắc hóa có lẽ do một phần là sự vô tâm mà cha mẹ nguyên chủ dành cho cô vì cô không được xem là một tiểu thư chốn khuê phòng hoàn mĩ.Nguyên chủ còn có một người em trai,tên gọi Cố Minh Duy.Được cha mẹ cưng chiều từ nhỏ,văn võ song toàn,trông cũng rất ưa nhìn.Sống trong một gia đình có như không có,nguyên chủ đã cố quậy phá hòng mong họ sẽ quan tâm đến mình,nhưng kết quả thì lại ngược lại.

Minh Duy biết đến nhìn cô,vẻ mặt đầy khinh bỉ:"Tỷ tỷ,hôm nay lại làm trò mèo gì đây.Dù có thay đổi thì tỷ vẫn là một Cố tiểu thư đanh đá,chua ngoa mà người ta biết thôi.Đừng tốn công vô ích!" nói rồi hắn xoay người bỏ đi.

Minh Tùng nhìn cô,đôi mắt chả khác j nhìn một người xa lạ,còn mẹ nguyên chủ thì ánh mắt hiện lên sự áy náy không thôi,nhưng bà chỉ biết im lặng.Cô không quan tâm lắm với gia đình nguyên chủ,cô hành lễ và ly khai đến ngồi ở một góc riêng.

Y Nguyệt hào hứng lại gần cô:"Aida Cố đại tiểu thư!Sao lại ngồi một mình ở đây?Đến và bắt chuyện với Tam Hoàng Tử kìa."

Cô nhìn theo hướng Y Nguyệt chỉ,ở đó là một nam nhân đang khoác lên hắc bào đứng tựa lưng vào gốc cây nói chuyện với những người khác.Không hổ là nam chủ,luận về mỹ mạo,văn võ,phẩm chất đều vượt xa người thường."

Cô mỉm cười:"Y Nguyệt tiểu thư sao lại nhờ vả người khác như vậy chứ.Cô có thể tự mình đến bắt chuyện mà"

Y Nguyệt thẹn quá hóa giận:"Cô..."

Cô đứng lên,đi ngang qua nàng ta,còn không quên ghé vào tai "nhắc nhở":"Y Nguyệt tiểu thư xem ra rất coi trọng ta,bỏ thù lao lớn như vậy để lấy mạng ta.Xem ra không đáp lễ thì sẽ có lỗi với tiểu thư đây."

Cô đi ngang qua,để lại nàng ta với khuôn mặt trắng bệch.

Đôi lời của tác giả

Mình nghĩ sắp có H đấy.