Thẩm Sơ

Chương 17: Cùng đi chơi

Editor: Dĩm

“Bắn rồi?” Trong màn hình vang lên giọng nói của Bành Vân Vân, Hứa Phóng nhìn chằm chằm Thẩm Sơ đang ghé vào giữa hai chân rửa sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙, gật gật đầu.

“Em còn chưa cao trào đâu,” Bành Vân Vân ném gậy mát xa sang một bên, “Cái thứ đồ chơi này dùng chả tốt chút nào, vẫn là anh dùng tốt hơn.”

Cô ấy chống cằm quyến rũ nói: “Bao giờ anh mới tới gặp em?”

Vẻ mặt của Bành Vân Vân chính là ý cầu thao, Hứa Phóng nghe hiểu nhưng lúc này đang bị động tác của Thẩm Sơ làm đầu óc choáng váng, anh xoa xoa huyệt Thái Dương: “Qua một thời gian nữa đi, em cũng biết mà, cần lập một số thành tựu trong cục.”

Bành Vân Vân biết anh vẫn luôn lấy công việc làm trọng, có chút không vui, nghĩ một chút rồi nói: “Thế còn Thẩm Sơ đâu? Em ấy tới nhà chúng ta lâu như vậy rồi nhưng chúng ta cũng chưa thực hiện đúng chức chủ nhà dẫn em ấy đi chơi đâu, vừa đúng lúc thành phố B mới khai trương một trung tâm mua sắm mới, anh gọi thêm cả mấy người Dương Khải Minh cuối tuần cùng nhau đi đi.”

Hứa Phóng vừa định từ chối nhưng nghĩ lại nếu như mình và Thẩm Sơ ở lại nhà thì nói không chừng sẽ gặp nhiều phiền phức, đi trung tâm thương mại có lẽ có thể phân tán lực chú ý của cô vì thế đồng ý với đề nghị của bạn gái.

Bành Vân Vân hài lòng, Hứa Phóng ném điện thoại lên tủ trên đầu giường, khoanh tay trước ngực nhìn về phía Thẩm Sơ.

“Đêm nay xảy ra chuyện gì? Vì sao lại tới phòng anh?”

“Muốn tìm anh để xin một cái muốn gậy mát xa.”

“Thế lại vì sao hôn nơi này của anh?” Anh chỉ chỉ phía dưới.

Ánh mắt Thẩm Sơ vô tội nói: “Bởi vì hương vị rất ngon.”

Nói rồi cô gái không tự giác mà liếʍ môi dưới, giống như vẫn còn dư vị, ánh mắt cô sáng ngời dán chặt vào giữa háng của người đàn ông, “Em không cần gậy mát xa nữa, anh cho em ăn cái này được không?”

Trong lòng Hứa Phóng lộp bộp một tiếng, quả nhiên không nên giữ lại gậy mát xa, giờ thì tốt rồi, nghiện rồi!

Anh mặt lạnh từ chối: “Không thể.”

Thẩm Sơ khϊếp sợ: “Vì sao!?”

“Không có vì sao.”

“Vậy, vậy thì đổi thành một tuần ăn một lần, thời gian khác em sẽ không đánh lén nữa đâu, được không?”

Hứa Phóng lắc đầu, Thẩm Sơ giận dỗi chạy về phòng, mấy ngày tiếp theo cũng không thèm để ý đến anh, mãi cho đến tối thứ sáu Hứa Phóng phải chủ động cầu hòa.

Hứa Phóng ở trước cửa phòng cô gái sờ sờ cái mũi, nội tâm như đang có một cuộc chiến tranh một lúc lâu sau mới gõ cửa.

Thẩm Sơ mặc quần áo yoga bó sát người đứng dậy từ thảm tập yoga, mở cửa, Hứa Phóng chỉ liếc mắt một cái đã đưa tầm mắt lên trên, căn bản không dám dừng lại ở trên đường cong phập phòng quyến rũ của cô.

Thẩm Sơ thấy anh đến thì nâng cằm lên cao, bộ dạng cao ngạo, cũng chống nạnh hừ một tiếng, “Tìm em có chuyện gì?”

Hứa Phóng nhìn trần nhà: “Ngày mai cùng tới thành phố B đi dạo một chút, mua cho em một cái áo khoác.”

“Không! Dùng!”

Nếu như trước đây mà Thẩm Sơ có thái độ này Hứa Phóng đã sớm thu thập rồi, nhưng cô đã từng ăn dươиɠ ѵậŧ của mình nên Hứa Phóng không hung hăng nổi đối với cô.

Anh giải thích nói: “Bành Vân Vân chỉ tên bảo Dương Khải Minh đưa em đi, em đừng quên, thân phận hiện giờ của em là cháu gái của anh ấy đấy nhé.”

Thẩm Sơ nghĩ một lát, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của đưa ra một cái điều kiện: “Anh đồng ý với em một chuyện thì em sẽ đi.”

Hứa Phóng liếc mắt nhìn cô một cái: “Nói.”

Mặt Thẩm Sơ dần dần đỏ ửng, chỉ thấy cô ngại ngùng nói: “Lúc trở về thì cho em ăn nơi đó một chút.”

Hứa Phóng dứa khoát từ chối, Thẩm Sơ chưa từ bỏ ý định, chơi xấu nói không đi, Hứa Phóng thế nhưng bày ra bộ dáng không quen cô, mắng không được vậy thì anh đi.

Thẩm Sơ thấy anh bất khả xâm phạm, bẹp bẹp miệng thỏa hiệp: “Được được, không ăn thì không ăn nhưng mà anh phải cho em gậy mát xa.”

Hứa Phóng ra hiệu ok đối với cô.

***

Thẩm Sơ chỉ có một bộ bình thường, còn lại đều là đồng phục, nhưng mà Hứa Phóng cũng không cho cô mặc bộ đó, mà là tìm một cái áo hoodie và quần của Bành Vân Vân không thường mặc cho cô, lý do là thường phục sẽ bị người ở trong hội quán nhận ra.

Thẩm Sơ cũng không quá kén chọn với quần áo, nhưng mà quần áo của Bành Vân Vân hơi dài hơn so với cô, cô phải xắn cổ tay áo và ống quần thì mới vừa với người, cũng may tỉ lệ người cô rất tốt, cũng rất xinh đẹp, nhìn qua cũng không bị dài quá mà lại là phong cách oversize.

Dương Khải Minh và bạn gái cậu ta hôm qua cũng đã đến thành phố B chơi, sáng nay Hứa Phóng đưa Thẩm Sơ xuất phát đi gặp mặt họ, ngay khi Thẩm Sơ lên xe và ngồi xuống thì thường liếc về giữa háng người đàn ông, ánh mắt trần trụi kia làm Hứa Phóng có chút không được tự nhiên.

Anh khụ một tiếng nhắc nhở nói: “Đừng luôn nhìn chằm chằm nơi đó, bị người khác thấy thì không tốt.”