Trong thế giới của các hành tinh này, trình độ phát triển của internet thực sự nhanh tới chóng mặt, kĩ thuật thực tế ảo đã được sử dụng rộng rãi, phát triển rất tốt, tính chân thật trong thế giới giả thuyết hoàn toàn không thua thế giới hiện thực, bởi vậy nên mọi người còn gọi nó là thế giới thứ hai, mỗi người đều phải dùng gen để đăng kí, và mỗi công dân trong đế quốc suốt cuộc đời đều chỉ có thể đăng kí một tài khoản trong thế giới ảo.
Cố Dư trước khi mất trí nhớ đã đăng ký tài khoản rồi, không cần đăng ký lại lần nữa, vậy nên khi nàng một lần nữa đăng nhập vào thế giới ảo, quả thực đã bị thông báo liên tiếp dọa choáng.
Cố Dư click mở xem mấy thông báo này, trừ việc hoàng huynh Cố Thiệu nhắn nàng sắp tới không cần làm loạn, nhanh trở về hoàng cung thì đại đa số đều là tin nhắn của một người tên Chúc Kha gửi tới.
Chúc Kha: “Cố Dư!!! Cậu sẽ không thật sự phân hoá thành Omega chứ?!!”
Chúc Kha: “Bên ngoài hiện đang truyền điên rồi! Đại bảo bối cậu mau ra bác bỏ tin đồn aaaaa!!!”
Chúc Kha: “Cậu sao có thể là Omega được?! Thiên phú cấp SS! Dị năng giả băng hệ có tiềm lực nhất! Cố Dư! Công chúa! Điện hạ! Trả lời tớ đi!”
Cố Dư chớp chớp đôi mắt, chỉ cần xem dấu chấm câu cũng có thể cảm nhận được Chúc Kha không tin chuyện này.
Mấy tin nhắn này là từ hai tháng trước, Cố Dư nhớ lại Nguyễn Khinh cùng chính mình nói qua, phỏng đoán Chúc Kha là sau lễ trưởng thành không bao lâu liền nhắn tới.
Tiếp tục lướt xuống chút nữa đọc tin nhắn Chúc Kha gửi tới, ngữ khí đã biến thành đáng thương an ủi.
Chúc Kha: “Cố Dư à, khụ, kỳ thật phân hoá thành Omega cũng không có gì ghê gớm, rốt cuộc cậu lợi hại như vậy, quả thực có thể áp đảo một đám Alpha!!!”
Chúc Kha: “Thật sự! Cậu ngàn vạn đừng đau lòng a!”
Chúc Kha: “Được rồi, cho phép cậu trộm khóc một lần!”
Chúc Kha: “Công chúa điện hạ của tôi! Xin đấy, cậu trả lời tớ một lần thôi! Quang não không kết nối được, tin nhắn trong thế giới ảo cũng không phản hồi! Cậu nhưng đừng nghĩ quẩn! Nói cho cậu biết chọc tớ nóng nảy tớ nhất định sẽ cùng cậu đồng quy vu tận!”
Đọc đến này câu cuối, Cố Dư bật cười xì một tiếng, thật đúng là kẻ dở hơi.
Nhìn tới tin nhắn Chúc Kha nhắn sau đó, Cố Dư hai mắt thanh triệt hơi hơi tối đi.
Chúc Kha: “Cố Dư, hôn ước của cậu với Mặc Lan nguyên soái là sao? Cậu mới phân hóa thành Omega, hoàng thất liền gấp không chờ nổi tính gả cậu đi?! Thật quá đáng!”
Chúc Kha: “Được rồi, Mặc Lan nguyên soái hiện giờ xác thật là Alpha ưu tú nhất đế quốc, gả cho nàng cũng không tồi mà, nếu tớ phân hoá thành Omega, tớ cũng nguyện ý gả.”
Chúc Kha: “Tớ đến hoàng cung hai lần, đều b hoàng huynh kiêu ngạo chết tiệt của cậu đuổi ra ngoài, hừ! Còn không phải khinh cậu là Omega, không thể kế thừa đế vị của đế quốc!”
Chúc Kha: “Lại nói, công chúa điện hạ cậu không phải là bởi vì không đồng ý hôn ước này nên bị giam lỏng chứ?!”
Chúc Kha: “Điện hạ QAQ, xem như là vì sự lo lắng của con bạn, mau phản hồi lại a!”
Chúc Kha: “Ồ, không đúng lắm, cậu không ra được hoàng cung, chẳng lẽ quang não cũng bị tịch thu?”
Cố Dư: “......”
Lúc sau còn có tin nhắn Chúc Kha quan tâm an ủi. Nhưng theo thời gian gửi tin nhắn của Chúc Kha, chỉ vài ngày sau khi phân hoá thành Omega nàng liền cùng Nguyễn Khinh đính hôn, hơn nữa hôn ước này là Nguyễn Khinh chính miệng cầu phụ hoàng nàng.
Mà nhìn tin nhắn kinh ngạc ngay từ đầu của Chúc Kha, cùng với Nguyễn Khinh lúc trước nói qua nàng đã từng lấy thành tích đứng đầu kì tuyển sinh để vào trường quân đội đệ nhất kia. Cố Dư không khỏi suy tư, như vậy xem ra, dường như mọi người, bao gồm cả nàng, đều không cho rằng bản thân sẽ thành Omega, mà là hẳn là phân hoá thành Alpha mới đúng.
Bởi vì từ trước tới nay, chưa từng xuất hiện Omega nào có thiên phú tốt như Cố Dư.
Nàng giống như là sinh ra nên phân hoá thành Alpha, thậm chí là người kế thừa ngôi vị hoàng đế của đế quốc.
Đáng tiếc, ý trời vẫn luôn không như người mong muốn.
Cố Dư không có ký ức trước kia, nàng cũng hiểu nếu chính mình sinh ra đã được bồi dưỡng như Alpha ưu tú, vậy thì thời khắc phân hóa thành Omega trong lễ trưởng thành, đủ để dập nát nỗ lực cùng lòng tự tôn dĩ vãng của nàng.
Giống như tất cả những gì nàng đã làm trước kia, hết thảy đều vô nghĩa.
Dưới tình huống như vậy, nàng lúc trước chắc chắn tuyệt đối sẽ không đồng ý đính hôn với Nguyễn Khinh, hoặc là nói, sẽ không đính hôn với bất kì một Alpha nào.
Phỏng đoán như vậy, nàng đại khái là thật sự bị giam lỏng ở trong hoàng cung một khoảng thời gian. Cố Dư ánh mắt hơi lóe, nếu chính mình vẫn luôn bị coi như người thừa kế mà bồi dưỡng, vậy thì hiển nhiên là Cố Thiệu sẽ ghen ghét nàng.
Vậy thì tại sao nàng lại bị thương đến mất trí nhớ nhỉ?
Cố Dư nghĩ nghĩ, không có ai nói qua, Nguyễn Khinh cũng chưa bao giờ nhắc đến.
Cố Dư không khỏi nản lòng thoái chí. Kỳ thật sau khi tỉnh lại, nàng đã từng nghĩ tới vấn đề này, nhưng vẫn luôn không thể mở miệng hỏi, ngay từ đầu là muốn hỏi nhưng không dám, sau lại là quên hỏi.
Tròng mắt trong suốt xinh đẹp không tránh khỏi nhiễm một tia u buồn. Đối với việc tại sao bản thân ở bên ngoài gặp nạn rồi mất trí nhớ đã mơ hồ có chút suy đoán, nhưng lại không muốn nghĩ quá sâu.
Cố Dư chỉ biết, hóa ra bản thân trước đó không thích Nguyễn Khinh. Nàng tuy rằng rất muốn nhớ lại kí ức của mình, nhưng tại nơi nào đó trong lòng lại không thể tránh khỏi có một tia may mắn bản thân không biết. May mắn nàng mất trí nhớ, còn có hảo cảm với Nguyễn Khinh.
Bằng không sẽ tổn thương người vẫn luôn một lòng thích mình, công chúa điện hạ trong lòng thực băn khoăn.
Vừa đăng nhập vào thế giới ảo liền phát hiện Cố Dư đã lâu không liên hệ được đang online, Chúc Kha nhanh chân chạy đến nhà của nàng trong thế giới ảo, sau đó đẩy cửa ra liền thấy công chúa điện hạ hai mắt u buồn.
Chúc Kha mạc danh run lên một chút, có cảm giác Cố Dư không giống trước đây.
Phát hiện một cô gái dung mạo xinh đẹp đến gần chính mình, Cố Dư thu lại u buồn trong mắt, lễ phép hỏi: “Cậu là?”
Nghe được Cố Dư vậy mà hỏi chính mình là ai, Chúc Kha tức giận: “Cố Dư! Ông đây lo lắng cậu lâu như vậy, gửi câu nhiều tin nhắn an ủi như vậy, cậu không thèm rep lại còn chưa tính, cậu vậy mà còn giả vờ không quen biết ông đây!!!”
Nói xong, Chúc Kha tựa hồ là nhớ tới cái gì, tiếp tục nói: “Aiz! Không phải chỉ là phân hoá thành Omega sao, làm hảo huynh đệ của cậu, tớ tuyệt đối sẽ không ghét bỏ......”
Phong cách quen thuộc này, nghĩ đến vừa đăng nhập thế giới giả thuyết liền nhìn đến đống tin nhắn tới tấp, Cố Dư đau đầu một chút, lập tức nói: “Chúc Kha, câm miệng!”
Chúc Kha thình lình bị nàng dọa một chút, lời an ủi muốn nói ra kế tiếp hậm hực mà nuốt trở vào.
Bên tai ngược lại coi như thanh tịnh, Cố Dư giải thích nói: “Tôi mất trí nhớ, hiện tại ai cũng không nhớ rõ.”
Thấy Chúc Kha nghi ngờ nhìn nàng, Cố Dư mở tin nhắn Chúc Kha gửi tới, chỉ chỉ tên Chúc Kha trên đó.
Ngay sau đó lại bị Chúc Kha hỏi vài cái vấn đề, xác nhận nàng là thật sự không nhớ rõ, Chúc Kha mới tin.
Cố Dư: “......”
Nàng hiện tại vô cùng hoài nghi ánh mắt kết giao của mình trước khi mất trí nhớ của mình khả năng có vấn đề, bằng không sao có thể ở chung với Chúc Kha ???
Nhưng mà bạn là chính mình kết, lại đau đầu cũng phải nhận, dù sao thì Chúc Kha quan tâm nàng không giống như làm bộ.
Cố Dư thở dài.
Không cần nàng mở miệng dò hỏi, Chúc Kha liền một lần nữa giới thiệu chính mình. Chúc Kha là con thứ hai của một gia chủ quý tộc của đế quốc, Chúc gia còn nắm quyền một phần ở trong quân đội. Chúc Kha tuy rằng cùng giới với Cố Dư, lại lớn hơn Cố Dư một tháng, đã sớm phân hoá thành Alpha.
Thời điểm Cố Dư làm lễ trưởng thành, Chúc Kha bởi vì bị cha vứt vào trong quân đội huấn luyện cho nên không kịp tham gia, đây cũng là lí do nàng ngay đầu đã gửi tin nhắn dò hỏi Cố Dư về chuyện phân hoá giới tính như vậy.
Đương nhiên Chúc Kha cuối cùng còn đặc biệt tăng thêm ngữ khí cường điệu một lần: “Anh đây mãi là huynh đệ tốt nhất của chú.”
Cố Dư: “...... Đã biết.”
Ha hả.
Chúc Kha vừa lòng gật gật đầu, có vẻ Cố Dư mất trí nhớ quá dễ lừa gạt, đổi lại là Cố chưa mất trí nhớ, nghe nàng nói như vậy, chỉ biết cho nàng một cái liếc mắt lạnh như băng hình viên đạn.
Không biết hiện tại có thể hỏi Cố Dư chuyện của nàng với Mặc Lan nguyên soái hay không nói, Chúc Kha nghĩ đến Cố Dư mất trí nhớ, hỏi nàng phỏng chừng cũng sẽ không biết, sau đó từ bỏ cái suy nghĩ này.
Nhưng mà... Chúc Kha đôi mắt xoay chuyển, nàng cười hì hì nói: “Tiểu Dư Nhi, cậu đã quên chuyện trước kia, vậy còn nhớ rõ cách điều khiển cơ giáp không? Nếu không, tớ giúp cậu nhớ lại thử xem nhé?”
Lúc trước luyện tập đối chiến, Chúc Kha chưa bao giờ thắng được Cố Dư, nhiều lần còn bị áp đảo. Hơn nữa nàng tin tưởng cho dù Cố Dư thành Omega, cũng sẽ không nhược hóa sức chiến đấu của nàng, có điều hiện tại không giống nhau, Cố Dư mất trí nhớ! Không thừa dịp này bắt nạt Cố Dư, đợi tới lúc nàng khôi phục ký ức sẽ không còn cơ hội nữa.
Chúc Kha mờ ám nghĩ.
Cố Dư liếc mắt một cái liền nhìn ra Chúc Kha có ý đồ không tốt, nhưng nàng cũng không lo lắng, nghe thấy hai tiếng cơ giáp, nàng mơ hồ có cảm xúc nhảy nhót hưng phấn.
Tuy rằng trong đầu như cũ cái gì cũng không nhớ. Nhưng Cố Dư vẫn là trầm tĩnh cười cười, đồng ý: “Được.”
Đối với Cố Dư mất trí nhớ mà nói, thiên phú của nàng, thực lực của nàng, sự ưu tú của nàng, đều từ chính người khác kể lại, nàng cũng rất muốn biết, nàng đến tột cùng có thiên phú cùng thực lực như vậy hay không.
Cố Dư đáp ứng quá dứt khoát, Chúc Kha trong lòng vốn chuẩn bị tốt để dụ nàng đáp ứng nháy mắt đã không có dùng võ nơi.
Chúc Kha vừa mới mang Cố Dư tiến vào đấu trường cơ giáp, hai người đã bị một cô gái tóc vàng ngăn cản.
“Cố Dư?” Thiếu nữ tóc vàng khoanh tay trước ngực, nhìn Cố Dư cười nói, “Cậu còn dám tới đấu trường cơ giáp à, chậc, công chúa điện hạ thật đúng là, một chút tự giác bản thân là Omega cũng không có.”
Cô gái nở nụ cười xinh đẹp như hoa, lời nói ra lại là trào phúng không chút lưu tình, mà tin tức tố nhàn nhạt trên người đều bị thể hiện nàng là một Alpha.
Chúc Kha sắc mặt nháy mắt trầm xuống, ngay lúc nàng vừa định đá xéo lại thì bị Cố Dư ngăn cản.
“Xem ra cậu rất không vừa mắt tôi nhỉ, không bằng chúng ta đánh một trận?” Cố Dư hai tròng mắt híp lại, nàng cười cười, “Cậu dám không?”
Tóc vàng thiếu nữ cười lạnh một tiếng: “Cậu cho rằng tôi sợ cậu?! A, chỉ e còn chưa bắt đầu cậu đã sợ tới mức nhận thua!”
Alpha tin tức tố đối Omega tất nhiên có ưu thế áp chế. Omega nhát gan bị một số Alpha cường đại coi trọng liếc mắt một cái đều sẽ cảm thấy sợ hãi.
Trước đây, Cố Dư còn chưa phân hoá ra giới tính thứ hai, thiếu nữ tóc vàng bại dưới tay nàng một lần, nhưng khi biết Cố Dư phân hoá thành Omega, thiếu nữ tóc vàng cũng đã nghĩ đến khi gặp lại nàng nên trào phúng nàng như thế nào, lại không nghĩ rằng sau khi gặp lại Cố Dư dám chủ động đưa ra yêu cầu lại đánh một trận.
“Này! Tiểu Dư Nhi, cậu đừng manh động! Cậu bây giờ cái gì cũng không nhớ rõ!!!” Chúc Kha vội vàng nhỏ giọng bên tai Cố Dư, “Cậu ta vẫn luôn muốn tìm cơ hội đánh cậu một trận báo thù đấy!”
Cố Dư cũng nhỏ giọng hỏi lại: “Cô ấy là ai? Tớ tốt tính như vậy còn có thể bị người khác kết thù? Chắc chắn là do cô ấy sai.”
Nhìn ra Cố Dư đang khoe khoang, Chúc Kha chết lặng, có điều hiện tại không phải lúc phản bác, nàng nói: “Cô ta là Việt Anh, đứng thứ ba trong kì thi tuyển sinh trường quân đội năm nay.”
Cố Dư ồ một tiếng, xác nhận: “Không lợi hại bằng tớ.”
Chúc Kha: “......”
Nhưng mà hiện tại cậu đang mất trí nhớ a!!!
Việt Anh còn tức giận hơn Chúc Kha, thái dương nàng nhảy gân xanh, nghiến răng nói: “Cố Dư! Chúc Kha! Các người nghĩ tôi nghe không rõ các người nói chuyện sao!”
......
Cố Dư xác thật là cái gì cũng quên mất, nhưng trong nháy mắt khi nàng chạm vào cơ giáp, mọi thứ liên quan đến chúng dường như đã trở lại, điều khiển cơ giáp đối chiến không có chút khó khăn nào.
Các nàng đều sử dụng hệ thống cơ giáp cao cấp, nhưng dù có áp chế của Alpha đối với Omega, Việt Anh như cũ bị buộc phải dùng dị năng.
Việt Anh là dị năng hệ hỏa, một khắc nàng dùng dị năng, cơ giáp đen nháy mắt bốc cháy lên một tầng lửa khói màu đỏ.
Nhiệt độ cao đến mức hoàn toàn đủ để hòa tan hệ thống cơ giáp, chỉ là bởi vì Việt Anh khống chế, cơ giáp mới hoàn hảo không tổn hao gì.
Vào thời điểm Việt Anh lại lần nữa đánh úp lại, Cố Dư ý niệm vừa động, nhiệt độ trong sân vốn bởi vì dị năng của Việt Anh mà tăng cao thoáng chốc giảm xuống.
Cái rét lạnh che trời lấp đất, toàn bộ mặt sân cũng kết một tầng băng dày, còn có bông tuyết chậm rì rì từ giữa không trung rơi xuống, chỉ có trên cơ giáp của Việt Anh còn châm lửa khói mỏng manh.
Cố Dư chớp chớp mắt, hóa ra đây là dị năng a.
Nàng điều khiển cơ giáp dịch chuyển nhanh tới phía sau cơ giáp còn đang châm ngọn lửa, đánh ngã trên mặt đất.
Lại thua rồi! Việt Anh quả thực muốn giận đến hộc máu.
Cố Dư rõ ràng đã phân hoá thành Omega, vì sao vẫn mạnh như vậy!
Cố Dư nhảy xuống khỏi cơ giáp, đi đến Việt Anh vẻ mặt âm trầm, cười cười, chậm rì rì nói: “Đến trước mặt tôi kiêu ngạo, chậc chậc, cậu thật đúng là một chút tự giác của thủ hạ bại tướng đều không có.”
Lời trào phúng của bản thân bị nói trở về như vậy, Việt Anh hận đến cắn răng trừng nàng: “Cố Dư!”
Cố Dư vỗ vỗ bả vai nàng, đi ra ngoài.
Phòng các nàng đối chiến có thiết trí mật mã, duy nhất một cái quan chiến người xem Chúc Kha nhìn đến Việt Anh thua thảm như vậy quả thực muốn cười điên rồi.
“Tiểu Dư Nhi sao cậu có thể ngầu như vậy.” Nhìn thấy Cố Dư đi ra rồi, Chúc Kha ha ha cười nói.
Cố Dư đáng yêu cười cười: “Vậy Chúc Kha cậu còn muốn giúp tớ nhớ lại không?”
Chúc Kha ho khan một tiếng, nhớ tới chính mình phía trước nói qua, còn may có vết xe đổ Việt Anh, vội vàng nói: “Không được không được.”
Chúc Kha còn muốn nói gì, liền thấy Cố Dư ánh mắt sáng ngời, chạy ra ngoài cửa đấu trường cơ giáp..
Nguyễn Khinh về nhà không lâu, phát hiện Cố Dư đăng nhập tiến vào thế giới giả thuyết, sau đó đơn giản cũng đăng nhập vào nhìn nhìn, nàng đã kết bạn với Cố Dư, có thể tìm được vị trí hiện tại của Cố Dư, vì thế liền một đường chậm rì rì dạo tới đấu trường cơ giáp rồi.
Còn không kịp đi vào, nàng liền nhìn thấy Cố Dư chạy tới.
“A Lan.”
Chúc Kha mới vừa đem đầu chuyển qua tới, liền nghe được Cố Dư này một tiếng ngọt đến không được “A Lan”, nhịn không được run lên một chút. Nhìn kỹ, bên ngoài đấu trường, Cố Dư đang đứng trước một người, người kia thân ảnh thon dài, đôi mắt bạc màu.
Nguyên thân danh khí quá lớn, trong đế quốc cơ hồ không ai không biết diện mạo của nàng, Nguyễn Khinh chỉ để Cố Dư nhìn thấy bộ dạng chân thật của nàng, bởi vậy Chúc Kha nhìn đến chỉ là một khuôn mặt bình thường của hệ thống.
Nhưng mà đôi mắt ngân quang cùng với Cố Dư vừa mới kêu một tiếng “A Lan”, Chúc Kha mở to chính mình thiếu chút nữa bị lóe mù đôi mắt lẩm bẩm nói: “Bà mịa nó! Kia không phải là Mặc Lan nguyên soái đi! Nói rõ mất trí nhớ mà?! Lúc này mới bao lâu đã cặp với nhau rồi???”
Tác giả có lời muốn nói:
Các bảo bối tân niên vui sướиɠ, bút tâm.
Cố Dư trong mắt Nguyễn Khinh kiểu: Nhỏ yếu, đáng thương, ngoan nhuyễn manh
Sự thật là…… công chúa điện hạ thích bổ não là cục bột trắng sức chiến đấu bạo biểu hơn nữa cắt ra nhân đều là mè đen.
- 10:04 14/2/2022-
Các bạn đọc truyện vui vẻ nha :>Tại vì mình edit theo ý hiểu của mình thôi nên cũng có nhiều chỗ không chuẩn xác đâu, mong các bạn góp ý :((((